Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 172

Chương 172: Một giây thuộc về hắn
Thấy Mạnh Sơ Nguyên đang làm phỏng vấn trên chương trình giải trí phát sóng trực tiếp, hắn cũng rất kiên nhẫn chờ đợi, không quấy rầy lúc người ta đang bận. Trợ lý Dương sắp xếp xong nhóm tài liệu cuối cùng, lúc này mới nhận ra đã qua giờ tan làm, thấy Lục Kình Dã vẫn chưa ra khỏi phòng làm việc, hắn cũng không dám rời khỏi vị trí. Hắn không nhận được tin hôm nay phải tăng ca, nghĩ rằng Lục Kình Dã chắc là có việc chưa xử lý xong, thế là Trợ lý Dương rót chén nước nóng vừa chờ Lục Kình Dã tan làm. Mười phút trôi qua, Trợ lý Dương đã uống xong nước nóng, vẫn không thấy Lục Kình Dã đi ra, đang lo lắng nhìn quanh ngoài cửa, mấy lần muốn gõ cửa đều không dám. Lỡ như Lục Tổng đang làm việc bên trong thì sao? Tùy tiện gõ cửa có làm phiền đến hắn không?...... Một lúc lâu, Trợ lý Dương đã đứng ngồi không yên, quay lại bàn làm việc lấy tập tài liệu gấp cần dùng ngày mai đi qua gõ cửa, đưa trước tài liệu vào cho Lục Kình Dã, xem hắn khi nào có thể làm xong. Trợ lý Dương nhẹ nhàng gõ cửa, Lục Kình Dã rất nhanh liền bảo hắn vào. Trước khi đi vào, Trợ lý Dương đã nghĩ kỹ lát nữa phải mở lời thế nào, nhưng chưa đợi hắn hoàn toàn đi vào, liền nghe rõ tiếng điện thoại đang phát ra ngoài. Trợ lý Dương chậm rãi đi tới, bước chân cũng bất giác trở nên ngập ngừng: "Lục Tổng, ngài không đang tăng ca ạ?"
"Tăng ca gì chứ?" Lục Kình Dã thờ ơ đáp một câu, mí mắt cũng không nhấc lên, giữ nguyên tư thế nhìn chằm chằm, không hề rời mắt khỏi màn hình điện thoại di động một giây nào. "" Có một khoảnh khắc, tim Trợ lý Dương như muốn vỡ vụn. Vốn tưởng Lục Kình Dã đang vất vả tăng ca, kết quả phát hiện hắn lại đang xem điện thoại, hơn nữa còn là xem chương trình giải trí kia của Mạnh Sơ Nguyên! Đợi Trợ lý Dương ôm một chồng tài liệu đến đặt lên bàn, Lục Kình Dã mới chậm rãi ngẩng đầu, nhìn những văn kiện hắn vừa đặt xuống, nhíu mày nói: "Mang những thứ này tới làm gì?"
"Đây không phải đến giờ tan làm rồi sao, ta đưa trước vào cho ngài." Trợ lý Dương lộ vẻ mặt 'liều mình bồi quân tử', giọng điệu lại cố ý nhấn mạnh hai chữ "Tan làm". "Không biết còn tưởng ngươi đang ép lãnh đạo tăng ca đấy."
"Ta nào dám ạ." Chỉ là thời tiết này lạnh quá, hắn muốn về sớm chui vào chăn ấm. Lục Kình Dã thấy xe buýt của Mạnh Sơ Nguyên bọn hắn vẫn chưa tới nơi, hắn do dự một lát mới đứng dậy, nói với trợ lý: "Đi lấy xe."
Ban đêm tuyết nhỏ lại bắt đầu rơi, hai ngày nay Lục Kình Dã đi làm đều mang theo khăn quàng cổ, sau khi lên xe, hắn mới hơi nới lỏng khăn quàng, nhưng cũng không tháo hẳn ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận