Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 452

“Không có, bởi vì hàng năm đều có hoạt động như vậy, tham gia nhiều lần nên tự nhiên có thể xuất khẩu thành thơ.” Lục Kình Dã trìu mến nhìn nàng, lại hỏi một lần nữa: “Sao lại đột nhiên quay video thế?”
Trong mắt Mạnh Sơ Nguyên ánh lên ý cười, mặt không đổi sắc nói: “Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy dáng vẻ ngươi đứng trên sân khấu, vừa hay sân khấu rất đẹp, ngươi mặc đồ cũng rất đẹp trai, cho nên tiện tay quay lại một chút.”
Lúc Lục Kình Dã vừa rồi đứng trên sân khấu phát biểu, trên người toát ra một vẻ kiên định tự tin, sức hút của hắn không chỉ thể hiện ở vẻ bề ngoài, mà còn ở khả năng tương tác qua lời nói của hắn. Nhìn thấy Lục Kình Dã đứng trên sân khấu, giống như ngôi sao lấp lánh trong đêm tối, nàng bị sức hút của hắn hấp dẫn sâu sắc, cũng khơi dậy lòng ngưỡng mộ trong tim nàng. Khoảnh khắc này, Mạnh Sơ Nguyên cảm thấy hắn đang tỏa sáng. Lục Kình Dã nghe vậy mừng thầm trong lòng, khóe môi nhếch lên một đường cong khó phát hiện, “Chỉ là mặc đồ rất đẹp trai thôi sao?”
Mạnh Sơ Nguyên ngước mắt nhìn hắn, vẻ mặt lộ ra dáng vẻ mong chờ được khen, đôi mắt đen láy của nàng trầm xuống, bỗng nhiên ghé sát vào tai Lục Kình Dã, đưa tay che hờ bên miệng, giọng điệu nhàn nhạt, không chút gợn sóng: “Ngươi có thể thử không mặc xem sao, có lẽ sẽ đẹp trai hơn đó.”
Nói xong, Mạnh Sơ Nguyên nhanh chóng ngả người ra sau, nôn nóng muốn xem biểu cảm của Lục Kình Dã. “…” Lục Kình Dã sững sờ một chút, giữa đôi mày thoáng hiện vẻ không thể tin nổi, hắn im lặng một lát, bình tĩnh đáp lại: “Ta xem như ngươi đang khen ta vậy.”
Cách khen người đặc biệt này, chỉ thuộc về riêng hắn. Mạnh Sơ Nguyên: “......”
Trên sân khấu, Giang Dặc đã tuyên bố tiếp theo là phần khen thưởng nhân viên ưu tú. Giải thưởng nhân viên ưu tú hàng năm về cơ bản mỗi bộ phận đều có người đại diện nhận giải, mỗi một nhân viên nhận được giải thưởng này khi nghe thấy tên mình ở dưới sân khấu đều vừa mừng rỡ vừa bất ngờ, đồng nghiệp bên cạnh cũng đang vỗ tay chúc mừng họ, họ cũng đón nhận ánh mắt chú ý của mọi người đi lên sân khấu, nhận lấy phần thưởng thuộc về mình. Mạnh Sơ Nguyên nhìn từng tốp từng tốp nhân viên lên đài nhận thưởng, đối với nàng mà nói, những người này đều rất xa lạ. Sau khi vỗ tay xong, nàng nghiêng đầu dựa vào Lục Kình Dã, chợt nảy ra ý hỏi: “Sao không có Tiểu Dương ca vậy?”
Lục Kình Dã thờ ơ nói: “Đây chỉ là giải thưởng nhân viên ưu tú, với năng lực của hắn, không nên xuất hiện ở cấp bậc này.”
“Cũng phải.” Nhiều người như vậy đều có thể nhận được giải thưởng, chắc cũng vậy thôi. Không lâu sau, giải thưởng này trao xong, giọng của Giang Dặc lại vang lên:
“Tiếp theo, ta công bố cho mọi người giải thưởng nhân viên xuất sắc nhất năm của công ty. Hắn là người được toàn công ty công nhận với biệt danh “Chú ong nhỏ chăm chỉ”, năng lực làm việc xuất sắc, đã tham gia rất nhiều hạng mục quan trọng của công ty và đạt được thành tích xuất sắc. Không chỉ như vậy, sau giờ làm việc, hắn còn hết lòng giúp đỡ đồng nghiệp ở các bộ phận khác... Hắn chính là trợ lý tổng giám đốc – Dương Dật! Chúc mừng Dương Trợ Lý!”
Mạnh Sơ Nguyên vỗ tay cùng mọi người, vừa thì thầm với Lục Kình Dã: “Giải nhân viên xuất sắc nhất này không nên trao cho ngươi sao? Ngươi thường xuyên đi công tác, còn mỗi ngày bận đến nửa đêm, giải này cũng nên trao cho ngươi một cái chứ.”
Lục Kình Dã cười bất đắc dĩ, kiên nhẫn nói: “Ta dù sao cũng là một trong những lãnh đạo công ty, không cần tham gia bình chọn giải thưởng của nhân viên.”
“......”
Dương Trợ Lý kích động lên đài nhận phần thưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận