Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 458

Chương 458: Công cụ kiếm tiền
Lục Kình Dã nghe Mạnh Sơ Nguyên chủ động giải thích ý nghĩa năm chữ viết tắt kia của mẹ, đáy mắt hiện lên vẻ vui mừng ngoài dự đoán. Hắn chưa bao giờ nghĩ tới thứ này vậy mà lại liên quan đến chính mình. Lục Kình Dã nhìn nàng một hồi, giả vờ trấn tĩnh nói: “Vậy ta có thể hiểu là, trước đây ngươi đã xem ta như đối tượng công lược của ngươi rồi không?” “Không.” Mạnh Sơ Nguyên khẽ lắc đầu, nghiêm túc sửa lại: “Là đối tượng nghiên cứu.” Lục Kình Dã: “......” Kết hợp với những suy nghĩ trước đây của nàng, thật ra nói câu “công cụ kiếm tiền” cũng không quá đáng. Nàng muốn làm game Ất du lịch, vậy thì nhất định phải làm quen với thị trường, nắm bắt chính xác những điểm khiến nhóm người dùng thấy thỏa mãn, từ đó đáp ứng nhu cầu của tất cả người chơi. Không chỉ phải cân nhắc kịch bản phong phú, mà còn phải chú trọng phối nhạc và hình ảnh tinh xảo, thổi hồn cho nhân vật một cách tốt nhất, tạo ra thiết lập nhân vật được người người theo đuổi, cùng với những người giấy có sức hấp dẫn, để các người chơi có thể đắm chìm vào đó tốt hơn. Mạnh Sơ Nguyên cho rằng trên người Lục Kình Dã có rất nhiều điểm có thể khai thác, lúc làm việc hắn chăm chú nghiêm cẩn, xưa nay không lấy việc công làm việc tư, trong cuộc sống hắn lại mặt lạnh tim nóng, dịu dàng cẩn thận, mặc dù kiệm lời ít nói, nhưng thường âm thầm quan tâm bạn bè bên cạnh...... Nàng nhìn thấy sự tương phản trên người Lục Kình Dã, mỗi một điểm đều được dụng tâm ghi chép lại. Nhưng mà những điều này trong mắt Lục Kình Dã, Mạnh Sơ Nguyên không chỉ dày công nghiên cứu trò chơi, mà đồng thời cũng bỏ ra công sức nhất định trên người hắn. “Sao không nói chuyện?” Thấy Lục Kình Dã im lặng, Mạnh Sơ Nguyên còn tưởng hắn có suy nghĩ khác, “Có phải những việc ta làm không nói trước cho ngươi, khiến ngươi cảm thấy không thoải mái không?” Nàng đúng là đã tự tiện lấy Lục Kình Dã làm nguyên mẫu tham khảo, phát triển ra rất nhiều nhân vật mới. Lục Kình Dã trầm giọng nói: “Không có.” Nói như vậy, lẽ ra hắn nên vui mừng mới phải, chứng tỏ ở chỗ Mạnh Sơ Nguyên, hắn vẫn còn có giá trị lợi dụng. “Mấy ngày trước không phải ngươi hỏi nên tặng ta quà gì sao, lúc đó ta nói tặng ngươi cho ta... Thực ra tối hôm đó ta chính là muốn có được sự đồng ý của ngươi, để ta tiếp tục hoàn thành phần còn lại.” Bao gồm cả việc trước đó nàng ra ngoài chụp ảnh lấy cảm hứng (thải phong), việc giữ gìn cảm xúc, lúc rảnh rỗi không làm gì liền vẽ tranh, cũng là vì có ngày có thể quay lại nghề cũ (nặng thao cựu nghiệp). Về phần cái U cuộn này, Mạnh Sơ Nguyên quả thực đã lâu không động đến, đến mức cũng không biết làm sao nó lại tới trên tay Lục Kình Dã. Ánh mắt Lục Kình Dã trầm xuống, giọng nói nhẹ nhàng xen lẫn một tia bất ngờ: “Chỉ có vậy?” “Vậy chứ ngươi muốn thế nào?” Mạnh Sơ Nguyên nhướng mày đầy ẩn ý, đôi mắt nhìn chằm chằm Lục Kình Dã, khẽ mở miệng: “Tưởng ta muốn cơ thể này của ngươi à?” “......” Lục Kình Dã thoáng giật mình. Lời nói này của nàng, giống như đang tán tỉnh hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận