Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 417

Chương 417: Thay ga trải giường
Vừa hay hai ngày nay hot search đang ầm ĩ, lại đúng lúc hôm nay tận mắt thấy cảnh này, Lâm Hựu Quyên không khỏi lo lắng, vẻ mặt lộ ra một tia căng thẳng. Lục Kình Dã không nhanh không chậm đáp lại: “Không phải.” Lâm Hựu Quyên dường như có chút bán tín bán nghi, nàng đi tới nhìn thoáng qua, bên trong giường quả thực không có dấu vết sử dụng, nàng mới miễn cưỡng tin lời Lục Kình Dã. “Vậy sao ngươi sáng sớm lại từ căn phòng này đi ra?” “Đến tắm rửa.” Lục Kình Dã chỉ đơn giản thuật lại sự thật, không giải thích quá nhiều, sau đó lịch sự rút lui: “Nếu không có chuyện gì, ta về phòng trước.” Lục Kình Dã tiến vào phòng ngủ, ngoài hành lang chỉ còn một mình Lâm Hựu Quyên, nàng khẽ lắc đầu, tự lẩm bẩm: “Trời lạnh thế này vừa tỉnh dậy liền đi tắm, lại còn chạy sang phòng khách để tắm sao......?” Lúc Lục Kình Dã trở lại phòng ngủ, Mạnh Sơ Nguyên vẫn chưa tắm xong. Hắn đi vào phòng thay đồ lấy một cái áo khoác, lúc đi ra nhìn thấy ga trải giường xốc xếch, ánh mắt sâu thẳm của Lục Kình Dã thoáng vẻ phức tạp, hắn đặt áo khoác trong tay lên giường đệm êm ái, tranh thủ thay ga trải giường. Không lâu sau, tiếng nước trong phòng tắm cũng ngừng. Mạnh Sơ Nguyên tiện thể tắm luôn, thời gian có hơi lâu một chút, nàng tưởng Lục Kình Dã đã đến công ty rồi, kết quả vừa ra tới liền thấy một mình hắn đang thay ga trải giường. Ga trải giường cũ đã bị hắn tháo xuống, nhưng ga mới thì hắn vẫn chưa trải lên. Lục Kình Dã chưa từng làm việc này bao giờ, vì vậy hắn còn cố ý nghiên cứu một chút xem phải thay thế nào. “Sao ngươi vẫn còn ở đây? Hôm nay không đến công ty à?” Nghe thấy giọng nói của Mạnh Sơ Nguyên từ phía sau truyền đến, Lục Kình Dã quay đầu nhìn về phía nàng. Mái tóc ướt của Mạnh Sơ Nguyên được quấn trong khăn trùm đầu, trên người mặc một chiếc áo choàng tắm dày dặn, có lẽ là do ở trong phòng tắm khá lâu, trên mặt nàng hiện lên một vầng hồng ửng, vừa tắm xong làn da nàng càng thêm vẻ căng bóng, trắng nõn. Lục Kình Dã sững sờ một chút, ánh mắt nhìn ga trải giường trên tay, vẻ mặt hơi tỏ ra bối rối, “Đi chứ, ta thay ga trải giường xong sẽ đi ngay.” Hắn biết nếu mình cứ mặc kệ chuyện này, đoán chừng lát nữa Mạnh Sơ Nguyên cũng chỉ có thể một mình bận rộn. “Để ta làm cho.” Mạnh Sơ Nguyên đi đến trước mặt Lục Kình Dã, rút lấy ga trải giường từ trong tay hắn, rất nhanh liền thay xong ga mới. Sau khi mọi thứ đều đã xong xuôi, Lục Kình Dã lúc này mới nhặt áo khoác lên mặc vào. Lục Kình Dã đứng trước mặt nàng, cúi đầu xuống, đôi môi ấm áp đặt lên trán nàng, dịu dàng mở miệng: “Ta đi đây.” “Ừm, đi đi.” Mạnh Sơ Nguyên đưa tay sửa sang lại áo khoác cho hắn, buột miệng nói: “Trên đường cẩn thận.” Lục Kình Dã đứng yên không nhúc nhích, cũng không nói gì, giữa hai hàng lông mày mơ hồ lộ ra một chút thất vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận