Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 440

Chương 440: Có hại phong nhã
Mạnh Sơ Nguyên cũng không phải là người hoàn toàn không hiểu phong tình, nàng biết rõ điều Lục Kình Dã khát vọng là gì. Nàng ngẩng đầu lên, ánh mắt chân thành tha thiết không gì sánh được, nàng tiến đến bên tai Lục Kình Dã, thấp giọng nỉ non: “Nhưng mà, ta yêu ngươi.” Giờ này khắc này, nàng yêu hắn. Tiếng “Ta yêu ngươi” này của nàng có thể không chút keo kiệt nào mà nói cho hắn nghe. Khóe môi Lục Kình Dã hơi nhếch lên, dường như vào giờ khắc này đã đạt được tất cả sự thỏa mãn. Hắn mang theo ý cười mở miệng: “Ta không nghe rõ, có thể lặp lại lần nữa không?” Mạnh Sơ Nguyên giơ tay lên, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua tai hắn, mang tính trừng phạt véo nhẹ vành tai của hắn, “Ngươi cũng cười rồi, còn nói không nghe rõ?” “Ta muốn nghe lại một lần nữa.” Mạnh Sơ Nguyên vuốt ve gương mặt Lục Kình Dã, thừa dịp hắn không chú ý, tiến tới hôn lên môi hắn. Lục Kình Dã đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình, mãi đến khi cảm nhận được sự mềm mại chạm vào trên môi, hắn mới phản ứng lại, kinh ngạc nhìn nàng. Mạnh Sơ Nguyên hôn xong rất nhanh liền lùi lại, trên mặt nàng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, đôi mắt trong veo như hồ nước, đong đầy tình cảm nhìn chăm chú hắn, dịu dàng mà kiên định nói: “Ta yêu ngươi.” Đôi mắt nàng sạch sẽ trong suốt, giọng nói dịu dàng lay động lòng người, mỗi cái nhíu mày hay một nụ cười đều mang lực hấp dẫn đặc biệt. Hô hấp của Lục Kình Dã trì trệ, cảm giác như có một ngọn lửa mãnh liệt đang thiêu đốt trong lòng, đáy mắt lộ ra dục vọng nóng bỏng, hắn đưa tay ôm lấy vòng eo nhỏ của Mạnh Sơ Nguyên, cúi đầu hôn nàng, giọng nói khàn khàn trầm thấp: “Ta cũng yêu ngươi.” Nói xong, đôi môi mềm mại của Lục Kình Dã lại hạ xuống, dịu dàng mà bá đạo, càng hôn càng sâu, dường như không thỏa mãn với việc chỉ lướt qua, muốn đòi hỏi nhiều hơn...... Ngay lúc hắn sắp mất kiểm soát, vội vàng muốn thăm dò lĩnh vực tiếp theo, Mạnh Sơ Nguyên đột nhiên nhẹ nhàng đẩy hắn ra, khẽ thở hổn hển mở miệng: “Đừng...... Đêm mai còn phải mặc lễ phục.” Mạnh Sơ Nguyên biết lúc này hỏa khí của hắn đang vượng như vậy, chỉ ôm hôn đơn giản tuyệt đối không thể thỏa mãn được hắn. Nàng tuy không phản đối sự thân mật như vậy, cũng không để ý trên người có lưu lại dấu vết của hắn, nhưng loại chuyện riêng tư này nếu bị người khác nhìn thấy, thật sự có hại phong nhã. Lục Kình Dã mơ hồ ừ một tiếng, đôi mắt mê ly vẫn lộ ra dục vọng, dường như vẫn chưa dịu lại. Hắn chủ động ghé sát lại gần, khẽ hé môi áp vào tai nàng, thấp giọng nói: “Vậy ta làm cho ngươi.” Mạnh Sơ Nguyên: “......”
——
Sáng ngày thứ hai
Bởi vì chương trình thực tế chưa kết thúc ghi hình, hai ngày nữa tổ chương trình sẽ đến tận nhà sắp xếp việc quay. Để thuận tiện giải quyết công việc ghi hình, hôm nay Tề Nghiên dọn dẹp xong hành lý liền về nhà họ Tề ở, kết quả đúng lúc Tần Vãn Dư phải đến bệnh viện khám thai, Tề Vinh Thắng cố ý dành thời gian đi cùng. Quản gia phát hiện Tề Nghiên trở về, nhiệt tình ra đón tiếp, đồng thời bảo những người hầu khác tới giúp chuyển hành lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận