Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 462

Ánh mắt Lục Kình Dã bỗng nhiên trầm xuống, hắn vòng tay qua gáy Mạnh Sơ Nguyên, nhìn chằm chằm vào mắt nàng, nói: “Vì sao đột nhiên muốn nghe chuyện ta đi học?” “Tò mò thôi.” Mạnh Sơ Nguyên cười mỉm nhìn hắn, “Quá khứ của ngươi ta không thể tham gia, để ta nghe một chút cũng được mà?” Nàng thật ra cũng muốn hiểu rõ hơn về hắn một chút. Lục Kình Dã tự thấy thời đi học rất nhàm chán, không có kỷ niệm gì đặc biệt, nhất thời cũng không biết nên bắt đầu từ đâu, “Vậy ngươi muốn nghe cái gì?” “Nghe nói hồi đi học ngươi lợi hại lắm, vậy có phải lần thi nào ngươi cũng đứng nhất không?” “Gần như vậy, nhưng không phải lần nào cũng đứng nhất, thỉnh thoảng cũng hạng nhì hoặc hạng ba.” “Vậy cũng lợi hại lắm rồi.” Thứ hạng thành tích này cũng không thể phản ánh Lục Kình Dã thi không tốt, chỉ là trong lúc hắn phát huy bình thường, các bạn học khác cũng đang tiến bộ. “Ngươi từng tranh cử lớp trưởng chưa? Cảm giác quan hệ của ngươi hẳn là không tệ lắm, chắc chắn có rất nhiều bạn học chịu bỏ phiếu cho ngươi nhỉ.” “Chưa từng tranh cử.” Đối với hoạt động tranh cử ban cán bộ lớp kiểu này, Lục Kình Dã trước giờ vẫn không hứng thú, cũng chưa bao giờ chủ động tham gia, cho dù thầy cô chủ động tìm đến tận nơi, hắn vẫn sẽ khéo léo từ chối, chỉ muốn làm một học sinh bình thường trong lớp, yên lặng học tập. “A?” Mạnh Sơ Nguyên nghe vậy hơi kinh ngạc, “Ra là lúc đi học ngươi đã trầm tính như vậy rồi à.” Khó trách bây giờ hắn vẫn giữ vẻ kín đáo, dù điều kiện bản thân ưu việt cũng không phô trương ra ngoài. Lục Kình Dã trầm giọng nói: “Ừm, còn muốn hỏi gì nữa không?” “Ừm......” Mạnh Sơ Nguyên kéo dài giọng, như đang suy nghĩ gì đó, một lát sau, nàng mới kiên quyết nêu ra thắc mắc: “Hồi đi học có cô gái nào theo đuổi ngươi không?” Lần này Lục Kình Dã không trả lời dứt khoát như trước, hắn nhìn Mạnh Sơ Nguyên, giữa đôi mày lộ ra vẻ phức tạp và do dự. Nàng đột nhiên hỏi cái này làm gì? Đây là đang thăm dò cái gì? Thấy Lục Kình Dã hồi lâu không lên tiếng, Mạnh Sơ Nguyên đột nhiên nhúc nhích, để nhìn rõ hơn biểu cảm trên mặt Lục Kình Dã, đầu nàng ngửa ra sau, “Chuyện này khó trả lời lắm sao? Có thì nói có, không thì nói không thôi mà.” Lục Kình Dã trả lời rất thận trọng: “Theo đuổi trắng trợn thì không có.” Theo đuổi dai dẳng cũng không. Còn về thầm mến...... Những bạn học nữ đối tốt với hắn như vậy từng có, mua nước mua đồ ăn vặt cho hắn, cố tình tạo ra những cuộc gặp gỡ tình cờ với hắn...... Hầu hết những hành động này đều chỉ là nhất thời, đối với Lục Kình Dã mà nói cũng chẳng đáng để tâm. Mạnh Sơ Nguyên “Xì” một tiếng, ngước mắt quan sát kỹ gương mặt của Lục Kình Dã, “Không thể nào? Ngươi đẹp trai như vậy, tính cách cũng tốt......
Bạn cần đăng nhập để bình luận