Niên Đại: Từ Thanh Niên Tri Thức Xuống Nông Thôn Bắt Đầu Nằm Thắng

Niên Đại: Từ Thanh Niên Tri Thức Xuống Nông Thôn Bắt Đầu Nằm Thắng - Chương 48: Ý nghĩ xấu (length: 7858)

Chỉ là đến trưa, nhóm thanh niên trí thức vốn tràn đầy tự tin đã nhận phải một đòn nặng nề.
Thực ra thì bọn họ cũng không có làm gì nặng nhọc, đội sản xuất cũng biết bọn họ mới đến, cần có thời gian để thích nghi.
Ấy vậy mà, nhóm thanh niên trí thức đã không thể đứng vững.
Giữa trưa, giờ tan làm, Chu Tử Văn bắt gặp Chu Triêu Dương đang lề mề, vịn eo đi đường.
"Ối chao, đây không phải là Tiểu Chu sao, sao vậy, chút việc cỏn con hôm nay đã làm khó ngươi rồi hả?" Chu Tử Văn nhếch mép cười, sợ mình bật cười thành tiếng.
"Anh, anh Chu ơi, em ra nông nỗi này rồi, anh còn đến chọc em!" Chu Triêu Dương vội vàng xin tha, giờ này hắn vẫn còn nhớ rõ vẻ thề thốt hôm qua của mình.
Kết quả chưa đến một ngày đã bị vả mặt.
"Khụ khụ!"
Chu Tử Văn bị vẻ mặt ai oán buồn nôn của hắn làm cho phát ngán, không vui khoát tay, "Đừng có bày ra cái vẻ mặt ghê tởm đó."
"Ta đã nói với ngươi rồi mà, cứ vượt qua khoảng thời gian này là được, hồi trước Y Y các nàng chẳng phải cũng giống như ngươi sao, nhưng ngươi xem hiện tại đi, các nàng làm việc rất nhanh nhẹn."
"Đạo lý em đều hiểu, nhưng mà nó quá gian nan đi!" Chu Triêu Dương thở dài.
"Ha ha, chẳng phải ngươi rất thông minh sao? Lẽ nào không biết lười biếng à?"
"Lười biếng cũng mệt nữa! Em xem như hiểu, vì sao ai cũng sợ xuống nông thôn." Chu Triêu Dương yếu ớt nói.
"Cái này hết cách." Chu Tử Văn buông tay, "Dù sao ngươi có tiền, có thể ít làm chút cũng được, ngươi không giống như người khác, nhất định phải có công điểm mới sống được."
Nói đến đây cũng là xem tình nghĩa giữa hai người không tệ, nếu là người khác, Chu Tử Văn còn chẳng thèm khuyên.
Một bên khác, hai chị em Trần gia cũng đang khuyên nhủ Thẩm Chiêu Đệ, tuy Thẩm Chiêu Đệ bình thường ở nhà cũng hay làm việc nhà, hôm nay công việc được phân không nặng nhọc như Chu Triêu Dương, ngược lại là vẫn còn cố được.
May mà hai người bọn họ cùng ăn cơm chung, nếu không thì hai người kia đã quá sức tự nấu cơm.
Chờ bọn họ về đến nhà, nhà của Chu Triêu Dương đã bắt đầu xây, cạnh nhà của chị em Trần gia trên bãi đất trống chất đầy vật liệu, nền móng cũng đã đào một ít, tiến độ rất nhanh.
Trước đây nhà của Chu Tử Văn xây mất gần một tuần, nhà Chu Triêu Dương cũng cùng kiểu dáng đó, chắc cũng mất khoảng một tuần.
Tuy vậy cũng đã tính là nhanh, dù sao chỉ là nhà gạch gỗ, chỉ cần làm tốt móng, còn lại là chuyện đơn giản.
Bữa trưa hôm nay ăn cá, Chu Tử Văn giúp làm cá, hai chị em Trần gia thì bận rộn trong bếp.
Có thêm Chu Triêu Dương và Thẩm Chiêu Đệ, số lượng thức ăn cần làm cũng nhiều hơn.
Lượng công việc của hai chị em Trần gia cũng nhiều lên một chút.
Chu Tử Văn cầm cần câu hôm qua đi ra bờ sông, thuần thục làm cá, chờ hắn về đến nơi, nước trong nồi đã sôi, chỉ chờ cá vào nồi.
"Để cho ta làm cho." Thẩm Chiêu Đệ đưa tay tiếp nhận, bắt đầu làm.
"Hôm nay là Chiêu Đệ xuống bếp hả?" Chu Tử Văn tò mò hỏi.
"Đúng vậy, Chiêu Đệ nói nàng sẽ làm cá tê cay Tứ Xuyên, để chúng ta nếm thử tay nghề của nàng." Trần Thi Anh ở bên cạnh giải thích.
"Ồ? Vậy thì phải nếm thử cho kỹ rồi."
Chu Tử Văn có chút mong chờ, dù Thẩm Chiêu Đệ luôn nói tay nghề nấu ăn của mình không tệ, nhưng toàn là nàng tự nói, ai mà biết có ngon thật hay không.
"Cứ chờ xem."
Thẩm Chiêu Đệ cực kỳ tự tin.
Làm cá tê cay cần không ít gia vị, đặc biệt là ớt quả và hoa tiêu, đây là những thứ tinh túy của cá tê cay.
May mà để đáp ứng khẩu vị, Chu Tử Văn đã mua không ít gia vị ở huyện, nếu không còn chưa đủ.
Thẩm Chiêu Đệ quả thực không có nói khoác, mới xào một chút hương thơm đã lập tức bay ra.
"Mùi vị này, bá đạo quá đi!"
Chỉ nghe thấy mùi thôi, Chu Tử Văn đã có chút thèm thuồng.
Thẩm Chiêu Đệ nhanh tay lẹ mắt, không bao lâu đã làm xong.
"Ăn cơm thôi."
Hôm nay đồ ăn chính không có nhiều, chỉ có một món cá tê cay.
Tuy vậy đã đủ, dù sao cá cũng là thịt, tuy chỉ có một món, nhưng cũng coi như phong phú.
"Nếm thử đi." Thẩm Chiêu Đệ mong chờ nhìn mọi người.
"Cay thơm, ngon bá cháy, vị chuẩn." Chu Tử Văn ăn một miếng, giơ ngón tay cái lên nói.
Kiếp trước hắn đã ăn không ít đồ ăn đặc sắc của nhiều địa phương, cá tê cay Tứ Xuyên cũng đã từng ăn qua, món Thẩm Chiêu Đệ làm mặc dù hơi kém một chút, nhưng đây là vì lý do gia vị, dù sao khoa học kỹ thuật và sự khốc liệt của hậu thế vẫn nổi danh hơn.
"Ăn rất ngon, rảnh thì dạy cho ta nhé." Trần Thi Anh cũng mở miệng nhận xét.
Có thể khiến cô ta nói ra lời này, chứng tỏ tay nghề nấu ăn của Thẩm Chiêu Đệ thật sự không tệ, dù sao không phải ai cũng có thể làm cô ta mở miệng thỉnh giáo.
"Ha ha, không thành vấn đề, đảm bảo dạy cho ngươi thành tài." Thẩm Chiêu Đệ vui vẻ đáp ứng.
"Ngon, ngon, ngon thật, hắc hắc!"
Chu Triêu Dương ăn cá, nụ cười trên mặt dần trở nên biến thái, nhìn Thẩm Chiêu Đệ ánh mắt cũng nóng rực.
"Đồng chí Chu Triêu Dương, xin chú ý kiểm soát vẻ mặt của mình, nếu không người khác sẽ coi ngươi là biến thái." Chu Tử Văn nghiêm túc nói.
"Hả? Ta làm sao?" Chu Triêu Dương hoàn hồn, "Không phải, mọi người đang nhìn ta với ánh mắt gì vậy? Ta chỉ muốn cùng đồng chí Thẩm Chiêu Đệ cùng nhau làm cơm thôi mà..."
Thấy mọi người nhìn mình với biểu hiện không thích hợp, Chu Triêu Dương vội vàng giải thích.
Hắn không phải biến thái, nếu mà bị hiểu lầm, cả đời này danh dự của hắn sẽ mất hết.
"Ngươi muốn cùng ta làm chung?" Thẩm Chiêu Đệ chỉ vào mũi mình, có chút không xác định.
"Đúng vậy, không phải ta không biết làm cơm sao! Sau đó anh Chu giúp ta nghĩ ra ý này..."
"Dừng lại, Chu Triêu Dương cái tên vương bát đản ngươi, cái này là bán ta đấy à?" Chu Tử Văn không thể tin nổi trừng mắt nhìn Chu Triêu Dương.
Nói thật, ý tưởng này của hắn cũng không hay, dù sao một nam thanh niên trí thức độc thân và một nữ thanh niên trí thức độc thân mà làm cơm chung, vốn đã dễ làm người ta dị nghị.
Nhưng để tránh cho bọn họ tiếp tục ở nhà làm chung, dựa theo nguyên tắc đạo hữu chết bần đạo bất tử, Chu Tử Văn vẫn là nghĩ ra cho hắn cái ý nghĩ xấu.
Nhưng không ngờ, hắn vừa mới nghĩ kế cho người ta, liền bị người ta bán đứng.
"Đây chẳng phải là sự thật à!" Chu Triêu Dương cười ngượng nghịu.
"Ta chỉ là đề nghị, có nguyện ý hay không là chuyện của các ngươi, đừng có đổ lên đầu ta." Chu Tử Văn vội vàng phủi sạch quan hệ.
"Đồng chí Thẩm Chiêu Đệ, thực ra chúng ta cùng nhau làm cơm đều có lợi cho cả hai bên, một mình ngươi là nữ, luôn có một số việc bất tiện khi làm, chúng ta làm chung, việc nặng gì cứ để cho ta, còn ngươi cứ nấu cơm." Chu Triêu Dương chân thành nói.
"Như vậy à, giống như cũng không phải là không thể." Thẩm Chiêu Đệ nghiêng đầu suy nghĩ, cảm thấy có vẻ cũng được.
Dù sao cô là con gái, có một số việc nặng nhọc đàn ông làm được thật sự không kham nổi, nếu có người chịu giúp, kể cả nhóm củi nấu cơm cũng đỡ.
"Đúng vậy đó, đây là hợp tác đôi bên cùng có lợi mà!" Thấy Thẩm Chiêu Đệ có ý động lòng, Chu Triêu Dương càng hăng hái khuyên giải.
"Các ngươi mà cùng làm cơm chung, hẳn là chuyện tốt chứ?" Trần Xảo Y có chút hiếu kỳ hỏi.
"Em đừng nói gì." Trần Thi Anh kéo em gái, không để cho cô bé tham gia vào.
Chuyện này các cô không tiện tham dự.
Dù sao lời đồn đãi thứ này, người quan tâm thật sự thì là quan tâm, không quan tâm thì cũng không sao.
Hồi trước các cô và Chu Tử Văn cũng chỉ là ở nhờ nhà bác Ngô, đâu có bị ai nói này nói nọ.
Chỉ là Chu Tử Văn cùng với người mà em gái cô để ý, mấy lời đồn đãi này mới biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận