Niên Đại: Từ Thanh Niên Tri Thức Xuống Nông Thôn Bắt Đầu Nằm Thắng

Niên Đại: Từ Thanh Niên Tri Thức Xuống Nông Thôn Bắt Đầu Nằm Thắng - Chương 23: Vào ở (length: 7937)

"Tỷ, hôm nay chúng ta đi huyện thành là lúc xác định quan hệ." Trần Xảo Y cẩn thận quan sát sắc mặt tỷ tỷ, sợ nàng phản đối chuyện giữa nàng và Tử Văn ca.
Trưởng tỷ như mẹ, tuy tỷ tỷ chỉ hơn nàng vài tuổi, nhưng từ nhỏ đến lớn, phần lớn mọi việc đều do tỷ tỷ quyết định.
"Ngươi đó, thật là khiến người ta lo lắng." Trần Thi Anh không vui vẻ đưa tay gõ nhẹ lên trán muội muội, "Tuy Chu đại ca người không tệ, nếu ngươi đã chọn hắn làm đối tượng, vậy sau này phải sống tốt, đừng có mè nheo."
Thấy muội muội có thể tìm được hạnh phúc của mình, với tư cách là tỷ tỷ, nàng từ đáy lòng chúc phúc.
"Tỷ, ta biết tỷ tốt nhất mà." Thấy tỷ tỷ không tức giận, Trần Xảo Y vui mừng nhảy cẫng lên, rồi nhào vào lòng Trần Thi Anh, trên mặt lộ rõ vẻ hạnh phúc.
"Được rồi, ngươi cũng là đại cô nương rồi, sao còn như con nít thế." Trần Thi Anh vỗ nhẹ đầu muội muội, bất giác mỉm cười.
Nàng bỗng nghĩ đến, nếu Chu Tử Văn cùng muội muội mình đã yêu nhau, vậy sau này không thể gọi là Chu đại ca được nữa.
Mà Chu Tử Văn phải gọi nàng là tỷ tỷ mới đúng.
Nghĩ đến cảnh tượng thú vị này, Trần Thi Anh suýt bật cười.
...
Bên này, Chu Tử Văn còn chưa biết mình bỗng nhiên có thêm một người tỷ tỷ.
Khi hắn tỉnh lại thì đã hơn ba giờ chiều.
Cũng may thể chất của hắn xem như tốt, nếu không đã không tỉnh lại nhanh như vậy.
"Ta đang ở nhà mới của mình đây!" Nhìn xung quanh, Chu Tử Văn mới kịp phản ứng.
Bữa trưa uống rượu quá chén, đúng là khiến hắn say, đến mức nằm trên giường thế nào cũng không hay biết.
Còn có cả chăn ga, không biết ai đã giúp hắn trải tươm tất.
Nhưng hắn đoán, hoặc là hai tỷ muội nhà họ Trần, hoặc cũng là Trần Đại Nương, trừ bọn họ, chẳng ai cẩn thận đến vậy.
"Haizz, xem ra tửu lượng của thân thể này còn phải rèn luyện thêm mới được!"
Chu Tử Văn có chút không hài lòng, tố chất thân thể tốt như vậy mà lại say, đúng là mất mặt.
Đương nhiên, đó là do thân thể này của hắn chưa từng uống rượu bao giờ.
Nếu rèn luyện một chút, như trường hợp hôm nay, bị gục chắc chắn không phải là hắn.
Lúc Chu Tử Văn đang ngẩn người trên giường, thì Trần Xảo Y từ bên ngoài đi vào.
"Tử Văn ca, anh tỉnh rồi! Anh chờ một chút, em đi rót cho anh cốc nước."
Thấy Chu Tử Văn tỉnh, mắt Trần Xảo Y sáng lên, vội vàng tất tả chạy đi.
"Ê..." Chu Tử Văn đưa tay định giữ lại, cô nương này chạy nhanh quá, không kịp níu lại.
Rất nhanh, người vừa thành đôi với hắn đã bưng một ly nước vào, vội vã từ ngoài cửa đi tới.
"Tử Văn ca, anh uống ngụm nước trước đi." Trần Xảo Y đưa chén nước cho hắn.
"Uống nước không vội, để ta ôm em một cái đã." Chu Tử Văn cười gian đưa hai tay ra.
"Khụ, khụ khụ!"
Ngay lúc mấu chốt, ngoài phòng truyền đến tiếng ho khan liên hồi.
Không cần đoán, âm thanh đó chính là Trần Thi Anh.
Chu Tử Văn có chút bực bội, vừa mới tìm được đối tượng, còn chưa kịp thân mật đâu! Cô chị vợ đã đến quấy rối.
Giờ phút này, Chu Tử Văn cảm thấy, hai chị em này quá thân nhau cũng không hay, toàn làm lỡ cơ hội gần gũi của hắn với muội tử.
Hắn biết rõ, hai chị em này lúc nào cũng như hình với bóng, thân đến mức đi vệ sinh cũng muốn đi cùng.
"Thi Anh, cô tới rồi à!" Tuy trong lòng oán thán bị quấy rối chuyện tốt, nhưng trên mặt không thể hiện ra.
Dù sao chuyện này, nói thế nào cũng là hắn đuối lý!
"Anh gọi tôi là gì?" Trần Thi Anh nhướn mày trừng Chu Tử Văn một cái.
Giờ khắc này, Chu Tử Văn cảm nhận được cái uy của người chị vợ.
"Vậy tôi phải gọi là tỷ?" Chu Tử Văn thăm dò.
"Không gọi tỷ thì gọi gì? Tôi nói cho anh biết, sau này đối xử với Y Y tốt một chút, nếu anh mà bắt nạt nàng, xem tôi xử lý anh thế nào." Trần Thi Anh lườm Chu Tử Văn, cảnh cáo.
"Dạ dạ dạ, sau này nhất định tôi đối tốt với Y Y." Chu Tử Văn thành khẩn cam đoan.
Hết cách, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu a!
Ai bảo hắn lỡ yêu luôn muội muội người ta làm chi.
Mới về nông thôn được mấy ngày, hắn đã lặng lẽ bị muội muội người ta lừa mất tim, nếu như ở nơi khác, có khi còn bị đánh một trận.
"Con bé Xảo Y đó tính tình như nào anh cũng biết, đôi khi hay làm nũng, anh cũng phải nhường nhịn chút, nếu nó làm sai chuyện gì, anh cứ nói với tôi, tôi giúp anh trừng trị nó."
Trần Thi Anh vừa đấm vừa xoa, vì chuyện tình cảm của hắn với em gái, có thể nói là hao tâm tổn trí!
"Tỷ cứ yên tâm, chúng ta sẽ sống tốt, bao dung lẫn nhau."
Chu Tử Văn là người dẻo miệng, nếu không phải dẻo miệng, đã không trở thành người được cưng chiều nhất Chu gia.
Vài câu vừa nói ra, đã khiến Trần Thi Anh cảm thấy Chu Tử Văn là người có thể phó thác chung thân cho muội muội.
"Ừm, đúng rồi, nhà mới của chúng ta chưa có đồ đạc gì, tôi định nhân lúc hôm nay nghỉ ngơi, chuyển đồ đạc đến hết, tối nay ở lại nhà mới luôn, anh thấy sao?" Giải quyết xong vấn đề tình cảm của Chu Tử Văn với em gái, Trần Thi Anh nói sang chuyện khác.
"Được chứ, tôi cũng định vậy, vậy giờ chúng ta đi dọn nhà thôi!" Chu Tử Văn gật đầu đồng ý ngay.
Tuy rằng thời gian này ở nhờ nhà Ngô thúc, Ngô thúc và Trần Đại Nương đều đối tốt với họ.
Nhưng ở nhà người khác, dù sao cũng không thoải mái bằng ở nhà mình.
Cũ nhân có câu, ổ vàng ổ bạc cũng không bằng ổ chó của mình mà!
Bàn xong chuyện dọn nhà, Chu Tử Văn cùng hai chị em họ Trần lập tức bắt tay vào làm.
Thật ra cũng không có nhiều đồ đạc để chuyển, hôm nay Chu Tử Văn nghỉ ngơi thì hai chị em Trần gia và Trần Đại Nương đã chuyển trước một ít hành lý của hắn đến, nếu không hắn còn không có chỗ ngủ.
Còn lại ở nhà Ngô thúc chỉ là mấy bộ quần áo thay giặt và vài đồ lặt vặt.
Dùng xe ba gác của nhà Ngô thúc chở một chuyến là đồ đạc của hắn cùng hai chị em Trần gia chuyển hết.
Mặc dù trước khi đi, hắn và hai chị em nhà họ Trần có để lại chút lương thực ở nhà Ngô thúc.
Vốn định để lại chút tiền, nhưng nghĩ đến tính cách của Ngô thúc, đưa tiền, chắc chắn sẽ bị mắng cho một trận, nên dứt khoát để thêm một chút lương thực.
Tuy chỉ ở nhờ nhà Ngô thúc vài ngày, nhưng tình nghĩa này rất đáng quý, Chu Tử Văn dự định sau này có cơ hội sẽ bù đắp lại.
Chuyển đồ xong, Chu Tử Văn phát hiện còn nhiều việc phải làm.
Dầu muối tương dấm thì có, nhưng củi lửa và rau quả lại chưa có, hôm nay mời khách, củi và rau đều là nhờ đổi của dân làng.
Nhưng đó không phải là kế lâu dài, không thể sau này đều dùng tiền mà đổi được!
Nếu thật sự vậy, người ta lại bàn tán ra vào.
Tuy nói xử lý chuyện này không khó, ở nông thôn nhiều ngày như vậy, Chu Tử Văn cũng không có rảnh rỗi, những gì cần hỏi, hắn đều đã hỏi.
Củi lửa rất dễ giải quyết, trong núi có đầy, thậm chí còn không cần phải chặt, cứ thế đi nhặt là được.
Còn rau quả, thì có chút phiền phức, phải khai hoang mảnh đất trong vườn trước rồi mới tiến hành trồng trọt.
Nếu không chê phiền, cũng có thể đi hái rau dại ở ngoài đồng về ăn.
Chỉ là một vài loại rau dại không có vị ngon cho lắm mà thôi.
Ngoài ra, chỉ còn cách đổi rau với dân làng.
Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, dù sao trồng rau cũng cần có thời gian, một hai ngày là chưa thể có.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận