Niên Đại: Từ Thanh Niên Tri Thức Xuống Nông Thôn Bắt Đầu Nằm Thắng

Niên Đại: Từ Thanh Niên Tri Thức Xuống Nông Thôn Bắt Đầu Nằm Thắng - Chương 192: Thứ tư treo máy vị (length: 7856)

"Tử Văn ca, y thuật của ngươi hình như rất giỏi, có thể khám bệnh cho người ta không?" Trần Xảo Y vừa luống cuống tay chân thì bị Chu Tử Văn băng bó vết thương, tò mò hỏi.
"Ta biết gì y thuật chứ, chỉ biết chút xíu sơ sài thôi, như vết thương nhỏ của ngươi thì xử lý được, khó hơn chút nữa thì chịu." Chu Tử Văn lắc đầu.
Thời gian này, hắn cũng phát hiện ra một vài tác dụng của y thuật, đợi hôm nay mở khóa vị trí treo máy thứ tư xong, hắn sẽ bắt đầu treo máy y thuật lâu dài.
Món này tăng một cấp cần quá nhiều độ thuần thục, treo máy sớm chút, mới có thể sớm tăng cấp.
Khi các cấp y thuật tăng lên, hắn cũng có thêm một kỹ năng hữu dụng.
Không phải hắn muốn làm bác sĩ, mà chỉ là hiểu biết chút kiến thức y thuật, cũng rất có lợi cho hắn.
Ví như trong nhà nấu canh, hắn có thể dùng kiến thức y thuật của mình, cho thêm một chút thảo dược thích hợp, tăng hiệu quả bổ dưỡng.
Còn có thể làm ra mấy món đồ chăm sóc sức khỏe, tăng cường sức đề kháng cho mọi người.
Trên núi có rất nhiều thảo dược, có bảo bối mà không dùng thì thật lãng phí.
Về sau thu thập một chút thảo dược, cũng có thể dùng phương pháp chế biến tốt hơn, hoặc là làm thành dược hoàn bổ dưỡng.
Cho dù là để Trần gia tỷ muội dùng, hay là gửi về nhà, đều rất tốt.
Muốn nuôi dưỡng cha mẹ mà họ lại không còn ở bên, phụ mẫu đã lớn tuổi, giờ hắn lại ở thôn quê, không thể ở bên cạnh chăm sóc họ, chỉ có thể cố gắng chút ít trong khoản này.
"Tỷ, tỷ cũng bị trầy da rồi nè, ta giúp tỷ băng bó lại nhé." Chu Tử Văn bưng chỗ cao thuốc còn lại vào bếp, nói với Trần Thi Anh.
"Để đó đi, lát nữa ăn cơm xong ta bôi." Trần Thi Anh cảm thấy ấm lòng, lên tiếng nói.
Nói đi thì nói lại, dù là đối với Trần Xảo Y hay Trần Thi Anh, Chu Tử Văn đều cố gắng đối xử công bằng.
Tất nhiên, một vài chuyện hơi bất tiện, Trần Thi Anh chắc chắn không được hưởng.
Cũng chính vì biểu hiện này của Chu Tử Văn, Trần Thi Anh rất có cảm tình với hắn.
Thậm chí nhiều đêm, nàng còn mơ thấy vài giấc mơ theo nàng là hơi quá phận.
Điều này khiến nàng có chút bối rối.
Tuy nhiên vào ban ngày, nàng sẽ quên đi những giấc mơ khiến nàng ngượng ngùng và lúng túng ấy.
Thiếu nữ xuân tình thì luôn rung động, có cô gái nào không mộng mơ?
Xét cho cùng, dù có chín chắn đến đâu, nàng cũng chỉ là một cô bé mười sáu mười bảy tuổi mà thôi.
"Hôm nay nấu món gì ăn, ta đến phụ giúp."
Thời gian này mùa thu hoạch Trần gia tỷ muội đều rất mệt, Chu Tử Văn không thể như trước đây làm kiểu ông chủ rảnh tay được.
Để hai cô bé trong tình cảnh mệt mỏi như vậy còn phải nấu cơm cho hắn ăn, người có chút lương tâm nào cũng thấy áy náy.
Dầu trà quả đã được hắn ép thành dầu, hiện tại cũng không có việc gì làm, chi bằng cùng người đẹp làm việc chung.
Có làm hay không không quan trọng, chủ yếu là để vui vẻ.
"Là tỏi tây xào thịt khô." Trần Thi Anh cười nói.
Thịt khô ở đây đương nhiên là thịt hươu xấy khô, thịt nhà họ ăn gần hết rồi, trừ cá ra thì cũng chỉ còn thịt khô.
"Thịt khô còn chưa nấu hả? Vậy để ta cắt ra trước rồi nấu." Chu Tử Văn đề nghị.
Nấu cả tảng vừa tốn thời gian, mà thái thịt khô thành từng miếng nhỏ thì nấu sẽ nhanh hơn.
Có điều hơi bất tiện chút là thịt khô chưa nấu thái hơi tốn sức, nhưng với hắn thì không phải vấn đề.
"Được, vậy ngươi cắt đi! Thịt khô trong hầm ngầm, vẫn chưa lấy ra." Trần Thi Anh gật đầu đồng ý.
"Vậy ta đi lấy."
Chu Tử Văn gật gật đầu, bước chân nhẹ nhàng rời bếp, đi tới hầm nhà mình.
Đạp Vân thấy hắn rời đi, vội vàng vẫy vẫy đuôi theo sau.
Sau thời gian này được dạy dỗ, Đạp Vân rất thân với hắn, đến nỗi Trần Xảo Y còn không nhịn được mà ghen tị.
Rõ ràng trước đây Đạp Vân thân với nàng nhất, ai ngờ con bé này cứ thấy Chu Tử Văn là vội vàng chạy theo, quả thực đúng là đồ vong ơn.
Lấy thịt khô từ hầm ra, Chu Tử Văn trở lại bếp nhà Trần gia tỷ muội, rất thuần thục và nhanh chóng cắt xong thịt khô.
Lúc này, Trần Thi Anh đã đun nước sôi trong nồi.
Thịt khô vừa cho vào nồi, mùi thơm nhanh chóng tỏa ra, cả gian bếp đều ngập tràn mùi thịt khô đặc trưng.
Ngửi mùi thơm của thịt khô, Chu Tử Văn bắt đầu chuẩn bị các nguyên liệu khác, khoảng thời gian này chính là mùa thu hoạch lớn, dân làng để lại một phần cho nhà mình cũng bắt đầu thu hoạch rồi.
Chu Tử Văn tìm thẩm Lý đổi được hai củ cải trắng, loại củ cải này chính là mùa đầu tiên, xào ăn rất ngon.
Gọt vỏ xong, Chu Tử Văn nhanh chóng cắt gọn củ cải.
Sau đó lại chuẩn bị một chút nguyên liệu ăn kèm để xào thịt khô, trong sân nhà hắn có trồng chút hành, tỏi tây các loại rau gia vị thường dùng.
Tỏi tây xào thịt khô là một món cay Tứ Xuyên kinh điển, Chu Tử Văn rất thích hương vị của món ăn này.
Các nguyên liệu sau khi chuẩn bị xong, thịt khô bên này cũng gần chín.
Đây chính là lợi ích của việc thái lát rồi mới nấu, nếu để cả miếng lớn nấu thì ít nhất phải bốn mươi lăm phút đến một tiếng mới xong.
Sau khi vớt các lát thịt khô trong nồi ra, để ráo bớt nước, Chu Tử Văn liền bắt đầu trổ tài nấu nướng.
Nghề bếp cấp bốn, cho phép hắn hoàn toàn sánh được với các đầu bếp lão luyện.
Chỉ cần chút nguyên liệu đơn giản, là đã có thể làm ra món ăn ngon.
Dưới tay nghề cao siêu của Chu Tử Văn, món ăn rất nhanh được hoàn thành.
Bữa tối cũng không có nhiều món, chỉ có một món tỏi tây xào thịt khô, một món củ cải trắng xào, và một bát canh trứng.
Một mặn một chay một bát canh, ba người ăn vừa đủ.
"Thịt khô này thơm quá, còn thơm hơn thịt tươi." Trên bàn ăn, Trần Xảo Y hít hít mũi, có chút thèm thuồng không thể kìm nổi.
"Nhanh đi rửa tay." Trần Thi Anh mặt mày nghiêm nghị thúc giục.
"Ta vừa rửa rồi mà." Trần Xảo Y giải thích, ừm, cũng không hẳn là giải thích, vừa rồi nàng quả thực có rửa rồi.
"Vậy thì ăn cơm thôi!" Chu Tử Văn cười ha hả nói.
Rửa tay trước khi ăn cơm là thói quen tốt, nhưng chưa sạch lắm thì cũng không sao, dù sao ăn cơm cũng là dùng đũa, đâu có phải bốc tay.
"Hi hi." Trần Xảo Y mắt mày hớn hở liếc tỷ tỷ một cái, cầm bát đũa trên bàn lên, vui vẻ thưởng thức.
"Ngươi cứ chiều nó đi!" Trần Thi Anh bất đắc dĩ trừng Chu Tử Văn một cái.
Người chồng sắp cưới này của nàng cái gì cũng tốt, chỉ là quá nuông chiều Y Y.
"Ha ha." Chu Tử Văn mỉm cười, không đáp lời.
Vợ mình mà, đương nhiên là phải yêu chiều rồi.
Trong lòng hắn, Trần Xảo Y vẫn là một cô vợ nhỏ, ở tuổi này, hoạt bát một chút mới tốt.
Ăn tối xong, Chu Tử Văn sớm về nhà, vị trí treo máy thứ tư sắp mở rồi, còn lại cũng chỉ là chờ đợi thôi.
Mang theo sự mong đợi, hắn đi nằm xuống giường rất sớm, lơ đãng giở xem mấy cuốn sách đã mua, vừa tăng độ thuần thục kỹ năng, vừa giết thời gian.
Thời gian chờ đợi luôn dài đằng đẵng, may mà tinh lực Chu Tử Văn dồi dào, mấy tiếng trôi qua rất nhanh.
Đến nửa đêm mười hai giờ, bảng treo máy của Chu Tử Văn lặng lẽ phát sinh biến hóa.
Bên cạnh ba vị trí treo máy ban đầu, vị trí treo máy thứ tư lặng lẽ hình thành.
Không có hiệu ứng ánh sáng gì đặc biệt, bảng treo máy có vẻ tương đối giản dị.
Tuy nhiên, khi vị trí treo máy thứ tư vừa ngưng tụ hoàn thành, bên cạnh đó vị trí treo máy thứ năm cũng xuất hiện một cái bóng mờ.
Theo thời gian trôi qua, vị trí treo máy thứ năm cũng đang từ từ trở nên rõ ràng hơn, chỉ là quá trình này khá dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận