Niên Đại: Từ Thanh Niên Tri Thức Xuống Nông Thôn Bắt Đầu Nằm Thắng

Niên Đại: Từ Thanh Niên Tri Thức Xuống Nông Thôn Bắt Đầu Nằm Thắng - Chương 334: Vững vàng (length: 7968)

"Anh tốt, xin hỏi thi lấy chứng thầy lang là ở chỗ này phải không?"
Chu Tử Văn đứng trước cửa văn phòng gõ gõ cửa, rồi nhìn vào bên trong.
"Cậu đến tham gia thi lấy chứng thầy lang à?" Một phụ nữ trung niên trong phòng ngẩng đầu nhìn Chu Tử Văn dò xét.
Thấy Chu Tử Văn mặt mũi tuấn tú, vốn đang nhíu mày cũng giãn ra.
"Đúng vậy, đây là giấy giới thiệu của thôn cho tôi." Chu Tử Văn bước vào văn phòng, lấy giấy giới thiệu ra.
"Ồ, cậu là thanh niên trí thức à?" Phụ nữ trung niên ngạc nhiên nhìn Chu Tử Văn một cái.
Bình thường thì những suất thầy lang thế này, đội sản xuất đều sẽ đề cử người của họ, rất ít khi để thanh niên trí thức tham gia.
Dù sao theo mọi người thì thanh niên trí thức vẫn là người ngoài, dân làng mới là người một nhà.
"Đúng vậy." Chu Tử Văn gật đầu.
"Được, hôm nay vừa có một đợt kiểm tra, lát nữa cậu cùng bọn họ thi chung đi!"
Phụ nữ trung niên không hỏi nhiều, sau khi đăng ký cho cậu xong, liền bảo cậu đến phòng thi chờ.
"Được, cảm ơn!"
Chu Tử Văn nói cảm ơn rồi đi theo hướng mà phụ nữ trung niên chỉ, đến phòng thi.
Phòng thi là một phòng họp đơn sơ, khi cậu đến nơi thì bên trong đã có khá nhiều người.
Chu Tử Văn đếm qua thì khoảng hai ba chục người.
Nghe mọi người nói chuyện thì vẫn còn không ít người chưa đến.
"Đông người thật!"
Chu Tử Văn tìm một góc vắng người ngồi xuống, thoải mái chờ đợi.
Nghe những người khác nói chuyện, Chu Tử Văn cũng biết được chút thông tin về kỳ thi.
Kỳ thi thầy lang có tất cả hai vòng, vòng đầu là thi về tư tưởng phẩm đức, vòng hai mới là kiểm tra kiến thức y thuật chuyên môn.
Nghe nói còn có phần thi tư tưởng phẩm đức, sắc mặt Chu Tử Văn hơi nghiêm lại.
Kiến thức tư tưởng phẩm đức thời này, cậu cũng không có học nhiều.
Cũng may thân thể này vừa mới tốt nghiệp cấp ba không lâu, kiến thức trong đầu còn chưa quên, vượt qua kỳ thi chắc không khó.
Để thuận lợi vượt qua kỳ thi, Chu Tử Văn cũng bắt đầu nước đến chân mới nhảy, treo máy kỹ năng tư tưởng phẩm đức này lên.
Tuy rằng vì thời gian có hạn, không tăng được độ thuần thục bao nhiêu, nhưng cũng có thể làm sâu sắc thêm ấn tượng.
【Tư tưởng phẩm đức LV2(15/200)】 "Tư tưởng phẩm đức cấp hai, không biết có tính là không đạo đức ở mức thấp không?"
Chu Tử Văn nhớ lại một câu nói đùa, thầm cười trong lòng.
Trong lúc chờ đợi, lại có thêm vài người tham gia thi đến phòng thi.
Đợi tầm nửa tiếng thì thầy giáo cũng đến phát đề thi.
Vòng đầu tiên là kiểm tra tư tưởng phẩm đức, đề thi khá đơn giản, Chu Tử Văn cũng không gặp phải vấn đề khó nào, thi xong cậu cảm thấy mình chắc chắn đạt tiêu chuẩn.
Vòng thứ hai kiểm tra vào buổi chiều, Chu Tử Văn rời bệnh viện, đến quán cơm quốc doanh ăn một bát mì thịt băm.
Cách giờ thi buổi chiều vẫn còn sớm, sau khi ra khỏi quán cơm quốc doanh, Chu Tử Văn liền đi dạo trên đường.
Thời tiết bên ngoài rất lạnh, lại có tuyết đọng chưa tan hết nên người trong huyện cũng không nhiều.
Đi dạo một vòng, Chu Tử Văn cảm thấy không có gì thú vị, dứt khoát trở lại bệnh viện huyện, đến phòng thi sớm chờ.
Khi cậu đến phòng thi mới phát hiện, phòng thi đang khóa cửa.
Bất đắc dĩ, cậu đành phải vào sảnh bệnh viện tìm chỗ nghỉ ngơi.
Phải nói rằng dù chỉ là bệnh viện huyện, nhưng bên trong vẫn rất ấm áp.
Chu Tử Văn thấy có mấy ông lão không biết đến đây làm gì, giờ đang nằm ngủ trên ghế.
Nhìn dáng vẻ của họ, ngủ ngon giấc thật.
Ăn uống xong, Chu Tử Văn cũng hơi buồn ngủ, dứt khoát nhắm mắt lại, ngồi trên ghế nghỉ ngơi.
Vì sợ lỡ mất giờ thi, Chu Tử Văn cũng không dám ngủ say, đợi gần đến giờ, cậu liền đến phòng thi chờ.
Lúc này cửa phòng thi đã mở, Chu Tử Văn tìm chỗ ngồi xuống.
Chờ một lát thì những người tham gia thi đã đến đủ, thầy giáo coi thi cũng vừa đến.
Vòng hai của kỳ thi đối với Chu Tử Văn mà nói khá đơn giản.
Một số vấn đề bên trong đều là kiến thức y thuật cơ bản, với tài nghệ của Chu Tử Văn thì hoàn toàn không có vấn đề gì.
Tuy rằng kết quả vẫn chưa có, nhưng cậu biết lần này chắc chắn thành công.
Thi xong, Chu Tử Văn hỏi thầy giáo coi thi khi nào thì có kết quả.
Thầy giáo coi thi trả lời cậu là kết quả cần ba ngày nữa mới có, bảo cậu về nhà chờ.
Nghe vậy, Chu Tử Văn cũng không chậm trễ, trực tiếp rời khỏi bệnh viện.
Sau khi ra khỏi bệnh viện, cậu không về nhà ngay mà đến một chuyến Cung Tiêu Xã, cậu định mua một bộ kim châm cứu về dùng.
Nếu như mọi chuyện thuận lợi thì vài ngày nữa cậu cũng là nhân viên y tế của thôn, tuy nhiên nhân viên y tế này là ngoài biên chế, mà còn chỉ là trên danh nghĩa, chỉ có thể tính là thầy lang trên danh nghĩa thôi.
Nhưng thầy lang cũng là bác sĩ, đợi sau này có cơ hội chuyển chính thức cũng không khó.
Tuy nhiên sau khi hỏi một vòng ở Cung Tiêu Xã, thì ở đây lại không có kim châm.
Nhân viên bán hàng thấy Chu Tử Văn đẹp trai, miễn cưỡng chỉ đường cho cậu, bảo cậu đến tiệm thuốc đông y trong huyện xem sao.
Bình thường những nơi bán thuốc đông y đều có bác sĩ, tìm bọn họ chắc là mua được.
Chu Tử Văn cảm ơn người bán hàng rồi đi đến tiệm thuốc đông y không xa.
Ở đây, cậu cuối cùng cũng mua được thứ mình muốn.
Một bộ kim châm cứu, không quá đắt, cũng chỉ hơn một đồng.
Đương nhiên, không quá đắt chỉ là theo Chu Tử Văn nghĩ, trong mắt người khác thì mức giá này vẫn khá đắt.
Mua xong kim châm, Chu Tử Văn cũng không ở lại huyện nữa mà quay về nhà ngay.
Trên đường về, vừa vào sân thì hai chị em Trần gia đã chạy từ trong nhà ra.
"Anh Tử Văn, sao rồi? Có qua không?"
Trần Xảo Y chạy tới, kéo tay áo cậu hỏi.
"Không có vấn đề gì, chỉ cần không có gì ngoài ý muốn thì lần này chắc là qua."
Về kết quả thi lần này, Chu Tử Văn vẫn rất hài lòng.
"Hì hì, em biết mà, anh Tử Văn giỏi nhất!" Trần Xảo Y rất thích vẻ tự tin này của Chu Tử Văn, nhìn cậu bằng ánh mắt đầy sùng bái.
"Thi tốt là được, hôm nay chúng ta ăn sủi cảo, coi như chúc mừng sớm." Trần Thi Anh ở bên cạnh không tiện tỏ ra quá thân mật, nhưng mắt vẫn luôn nhìn cậu.
"Được thôi, em thích ăn sủi cảo chị làm."
Chu Tử Văn cười nhìn hai chị em, một cảm giác hạnh phúc bao quanh trong lòng.
"Thích là tốt." Khóe miệng Trần Thi Anh hơi cong lên, dịu dàng cười với cậu.
Nghỉ ngơi ở nhà một lát, cũng gần đến giờ ăn tối.
Thấy hai chị em Trần gia đang làm sủi cảo, Chu Tử Văn cũng thấy hứng thú, chuẩn bị ra tham gia cho vui.
"Tiểu Chu, Tiểu Chu, cậu có nhà không?"
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên giọng của Ngô Đại Cương.
"Chú Ngô, chú đến đúng lúc, hôm nay nhà con làm sủi cảo lát nữa cùng ăn chút ạ." Chu Tử Văn mời Ngô Đại Cương vào nhà.
"Ăn sủi cảo thì thôi, mợ Trần của cậu đang ở nhà ăn cơm lát nữa ta phải về." Ngô Đại Cương khoát tay, nói vào việc chính, "Ta đến là hỏi cậu hôm nay thi thế nào, có chắc chắn qua không?"
"Không có gì bất ngờ xảy ra thì suất thầy lang chắc chắn nằm trong tay con rồi." Trước mặt Ngô Đại Cương, Chu Tử Văn cũng không khiêm tốn, nói thẳng ra cảm nhận của mình.
"Chắc chắn là tốt rồi." Ngô Đại Cương nghe vậy thì vui vẻ, vậy hai ngày nay ta để ý tin tức ở huyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận