Niên Đại: Từ Thanh Niên Tri Thức Xuống Nông Thôn Bắt Đầu Nằm Thắng

Niên Đại: Từ Thanh Niên Tri Thức Xuống Nông Thôn Bắt Đầu Nằm Thắng - Chương 37: Dạy học (length: 7918)

Về đến nhà, Chu Tử Văn liền vội vàng bắt đầu chẻ củi, cái cây to như vậy, sân nhà cũng sắp không chứa nổi.
Trần Xảo Y thì đi giúp chị gái cùng nhau nấu cơm, vừa rồi Trần Thi Anh đi một chuyến đội sản xuất, mang lá khoai lang về, giờ cơm vẫn chưa làm xong.
Chu Tử Văn thân thể cường tráng, sức lực cũng lớn, chẳng bao lâu, hắn đã chẻ xong cây thành củi.
Chờ hắn xong việc, hai chị em nhà bên cũng vừa làm xong cơm.
Bữa cơm hôm nay có thêm một món rau xanh xào lá khoai lang.
Trần Thi Anh nấu ăn rất khá, Chu Tử Văn đoán chừng, tay nghề của nàng cũng phải đạt cấp bốn.
Lá khoai lang non tươi, kết hợp với bánh ngô hấp xốp mềm, lập tức khiến Chu Tử Văn ăn ngon miệng.
Cũng chính vì Trần Thi Anh biết sức ăn của hắn, đặc biệt làm thêm một chút, nếu không thì không đủ ăn.
"Nghe nói chưa? Mấy người ở khu thanh niên trí thức lại bị phạt." Trần Thi Anh cười tủm tỉm nói với bọn họ một tin tức.
Nhìn là biết, cô nương này không có hảo cảm gì với người khu thanh niên trí thức, bằng không thì đã không cười trên nỗi đau của người khác như vậy.
Phải biết, bình thường nàng không hay quan tâm mấy chuyện bát quái này.
"Chuyện gì xảy ra? Kể rõ xem nào." Nghe nói thế, Trần Xảo Y lập tức hào hứng.
So với Trần Thi Anh, cảm xúc của nàng còn kích động hơn một chút, dù sao lúc trước cùng mấy lão thanh niên trí thức cãi nhau, cũng có phần của nàng.
"Tình hình cụ thể ta cũng không rõ lắm, ta cũng chỉ nghe mọi người nói..." Trần Thi Anh kể lại sự tình đã xảy ra.
Chuyện này có thể nói là tin tức lớn nhất trong thôn, ở cái thôn xóm mà thông tin lan nhanh này, hỏi ai cũng có thể kể rõ đầu đuôi.
Hơn nữa còn càng truyền càng phóng đại, giờ trong làng đã lan tin khu thanh niên trí thức có người ức hiếp nữ đồng chí, lại bị người anh hùng cứu mỹ nhân, rồi đánh nhau.
Cũng may Trần Thi Anh nói đúng phiên bản gốc, dù sao nàng ở khu thanh niên trí thức cũng có bạn bè, ví dụ như Lý Hồng Hà, Trương Hiểu Lệ chẳng hạn.
Bọn họ đều là những thanh niên trí thức cùng Trần gia tỷ muội xuống nông thôn, tuổi lại gần nhau, hơn nữa lại cùng một tổ sản xuất, ngẩng đầu không gặp thì cúi đầu cũng gặp, qua lại một thời gian liền trở thành bạn bè.
"Này, có gì lạ đâu, mấy lão thanh niên trí thức không đều thế cả à, trước kia chúng ta cũng biết rồi mà."
Đối với chuyện này, Chu Tử Văn không thấy lạ chút nào, đúng là chuyện mà đám lão thanh niên trí thức kia có thể làm.
"Đúng thế, sau này tốt nhất là ít tiếp xúc với bọn họ." Trần Thi Anh đồng ý gật đầu.
"Ừm, Tử Văn ca, đám người ở khu thanh niên trí thức không phải người tốt, anh cũng đừng học theo thói xấu của họ." Trần Xảo Y nói một cách thật lòng với Chu Tử Văn.
"Ha ha, ta với bọn họ không giống nhau." Chu Tử Văn mỉm cười lắc đầu.
Hắn khác với mấy lão thanh niên trí thức kia, mấy lão thanh niên trí thức xuống nông thôn đã nhiều năm, gia đình có điều kiện đã sớm tìm cách đưa họ về thành, số còn lại đều là nhà không khá giả.
Mấy lão thanh niên trí thức ở khu đó cũng vậy, hoàn cảnh gia đình không tốt, không có cách nào về thành.
Làm việc ở nông thôn không xong, nhà có cho cũng không đủ, lâu dần cuộc sống càng thêm khó khăn.
Lâu dần mấy thanh niên này liền bắt đầu buông xuôi, sống qua ngày, hy vọng duy nhất để họ cố gắng cũng là được về thành.
Họ mong chờ cái ngày được trở về thành.
Còn Chu Tử Văn thì khác họ, hắn mới xuống nông thôn không bao lâu, cũng chưa cảm nhận được sự vất vả của nông thôn.
Hơn nữa sức khỏe hắn lại tốt, sống ở nông thôn với hắn không hề khó.
Cộng thêm cha mẹ, anh chị ở nhà giúp đỡ, hắn không thiếu tiền tiêu.
Còn có cả bảng treo máy, đây là chỗ dựa lớn nhất của hắn.
Có bảng này, mặc kệ tới đâu hắn cũng có thể sống thoải mái.
Ăn cơm xong, Chu Tử Văn lại tưới nước cho đám cây con trong vườn.
Bây giờ thời tiết nóng nực, mỗi ngày tưới hai lần cũng không nhiều.
Đối với đám cây con này, Chu Tử Văn rất trân trọng.
Đây là lần đầu hắn trồng rau, nếu trồng chết, chắc chắn sẽ bị cười cho thối mũi.
Thực ra hắn đã nghĩ đến việc treo máy kỹ năng trồng rau, nhưng sau khi suy nghĩ thì hắn bỏ ý định.
Một là vừa đến có thể mở ngay vị trí treo máy thứ hai, đến lúc đó treo máy cũng không muộn.
Hai là hắn cảm thấy sức khỏe là vốn liếng, dù không biết Bát Cực Quyền cuối cùng có thể tăng lên đến mức nào, nhưng hắn vẫn muốn cố gắng nâng cao đẳng cấp của quyền pháp.
Không cần phi thiên độn địa, trường sinh bất lão, tối thiểu cũng có thể cường thân kiện thể, kéo dài tuổi thọ.
Trong lòng hắn, bất kể khi nào, vị trí của quyền pháp vẫn là số một.
Tưới nước xong, thấy thời gian còn sớm, Chu Tử Văn tìm cây tre nam mà hôm nay hắn đã chặt ở trên núi.
Sau khi loại bỏ cành, hắn lại cẩn thận đánh bóng cây tre cho nhẵn nhụi, sau đó hắn tìm mấy cây gai mây, cố định cây tre dưới mái hiên.
Một là định hình, hai là phơi khô.
Cây tre mới chặt không thẳng, cần dùng ngoại lực uốn cho nó thẳng lại.
Chờ phơi khô xong, lắp thêm cần câu và lưỡi câu, hắn có thể đi câu cá.
Bây giờ đang giữa hè, trời tối muộn, sau khi tan làm, còn mấy tiếng nữa mới tối hẳn.
Thời gian này hoàn toàn có thể dùng để đi câu cá.
Buổi tối, Chu Tử Văn nằm trên giường, hơi khó ngủ.
Dạo này, vì mới đến nông thôn, vẫn bận tối mắt, bây giờ rốt cuộc có nhà riêng, cũng tạm thời ổn định, hắn mới có thời gian suy nghĩ về những thứ khác.
Người trẻ tuổi mà, hỏa khí lớn là bình thường thôi.
Một cái giường to như thế, chỉ mình hắn ngủ, nghĩ thế nào cũng thấy trống trải.
"Hay là cưới Y Y về sớm chút..."
Nhìn lên trần nhà, trong đầu Chu Tử Văn nảy ra một ý nghĩ.
"Nhưng mà con bé có vẻ hơi nhỏ, coi như muốn cưới cũng phải chờ thêm hai năm nữa."
"Nhưng mà vào thời này, mười sáu mười bảy tuổi kết hôn là chuyện bình thường, người trong thôn mười sáu mười bảy tuổi đã có con rồi."
"Người ta được thì ta cũng được mà!"
Nghĩ đi nghĩ lại, Chu Tử Văn mơ màng ngủ thiếp đi.
Mặc dù chỉ là ý nghĩ kết hôn, nhưng đã nảy mầm trong lòng hắn.
Ở thời này, không có điện thoại, không có máy tính, ngay cả ti vi cũng chẳng có mà xem, buổi tối trừ việc sinh con thì có vẻ như không có hoạt động giải trí gì khác.
Vừa sáng ngày hôm sau, Chu Tử Văn tỉnh dậy sau giấc ngủ.
Theo thói quen ra sân đánh mấy đường quyền, đang lúc chuẩn bị tưới nước cho đám cây trong vườn, Trần Xảo Y với mái tóc đuôi ngựa bện gọn gàng bước vào nhà.
"Tử Văn ca, anh luyện quyền gì vậy, khi nào dạy em nha!" Trần Xảo Y cười hì hì hỏi.
"Hay là bây giờ ta dạy em luôn đi!" Chu Tử Văn dừng động tác trên tay, nhìn cô gái thanh xuân xinh đẹp trước mặt.
Dạy quyền pháp mà, phải cầm tay chỉ dạy thì mới học nhanh được, còn về phần trong quá trình dạy dỗ có chút lề mề thì cũng là chuyện bình thường thôi.
"Tốt ạ!"
Trần Xảo Y bên này còn chưa biết nam nhân trước mặt không có ý tốt, vui vẻ gật đầu.
Thực ra nàng cũng không thực sự muốn học quyền pháp, chỉ là muốn có thêm thời gian ở bên Chu Tử Văn thôi.
Thế là, hai người một người có ý, một người cố tình, liền bắt đầu quá trình dạy học thân mật ngay trong sân.
Sau một hồi, Trần Xảo Y học được hay không thì không biết, nhưng Chu Tử Văn thì dạy rất vui vẻ.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận