Hoàng Hôn Phân Giới

Chương 80: Bản mệnh linh miếu (2)

- Bình thường chúng ta chỉ cần thắp mệnh hương ở bản mệnh linh miếu, thì có thể thông qua cách tiêu hao khí mệnh này để tìm kiếm những người đầu thai chuyển kiếp khác, dùng để trao đổi thông tin, giúp đỡ lẫn nhau.
Hồ Ma chăm chú lắng nghe, những điều này vốn là những điều mà hắn sớm đã muốn hiểu rõ, chỉ là lần trước cô tiểu thư Bạch Bồ Đào Tửu kia không dễ giao tiếp, không thể hỏi chi tiết như vậy.
Lúc này nắm bắt được trọng điểm, vội vàng nói:
- Ngươi nói bản mệnh linh miếu là chỉ...
- Bây giờ ngươi cũng nên đang ở trong mơ, không phát hiện ra vị trí mình đang ở, giống như một ngôi miếu sao?
Nhị Oa Đầu cười nói:
- Chúng ta quen gọi đây là bản mệnh linh miếu.
- Mỗi người đầu thai chuyển kiếp, đều có một ngôi miếu, chúng ta cũng không biết đây thuộc về không gian tinh thần, hay là mộng cảnh gì đó, trong miếu có lò hương kỳ lạ đó, đốt mệnh hương, thì có thể tìm kiếm những người đầu thai chuyển kiếp khác trong một khu vực nhất định.
- Trong trường hợp bình thường, có thể bao phủ một thành phố, nếu trong thành phố có người đầu thai chuyển kiếp khác, cũng đồng thời đốt mệnh hương, và sẵn sàng trả lời, thì hai người có thể kết nối được.
So với cô tiểu thư Bạch Bồ Đào Tửu kia, thì người anh em Nhị Oa Đầu này, quả thực là có hỏi gì đáp nấy.
Thậm chí còn hơi có vẻ lắm lời.
Hắn rõ ràng chỉ coi Hồ Ma là người đầu thai chuyển kiếp đến vùng núi hẻo lánh, lại không ăn được Thái Tuế, nên lâu như vậy mới có được khả năng kết nối, vô cùng xa lạ, liền kiên nhẫn giải thích:
- Còn hương án phía sau, chính là tượng đá bản mệnh của chúng ta.
- Ta nghe một vị tiền bối nói, đây là sự phản chiếu tinh thần của chúng ta, những thứ chúng ta học được trong thế giới này, những đạo hạnh tu luyện được, đều phản ánh trên tượng đá.
- Thậm chí một số tu luyện và vấn đề của bản thân, cũng sẽ xuất hiện sự phản chiếu tương ứng trên tượng đá này, ngược lại có thể giúp chúng ta phát hiện ra vấn đề của mình một cách trực quan hơn...
- Đây cũng là lý do tại sao những người đầu thai chuyển kiếp chúng ta, thường có thiên phú tu luyện không tệ.
- Hả?
Trong lòng Hồ Ma đột nhiên khẽ động.
Cũng may trước mặt bà bà đã cố gắng rèn luyện diễn xuất, lúc này mới không để lộ sơ hở.
Mình với những người đầu thai chuyển kiếp khác quả thực là không giống nhau.
Họ ở trong miếu, sau hương án, đều có thể nhìn thấy tượng đá? Tượng đá đó, đều là hình dáng của họ sao?
Nhưng hắn đột ngột ngẩng đầu lên, nhìn về phía sau hương án của mình.
Hộp đựng hương đã cũ nát, xung quanh có một làn sương mù màu đỏ không rõ bao phủ, phía sau hộp đựng hương chỉ có bóng tối.
Trong lúc nhất thời, người ta có thể mơ hồ nhìn thấy hình dáng của một bức tượng thần, nhưng nó bị bao phủ bởi một màn sương mù dày đặc màu đỏ sậm, khiến người ta không thể nhìn rõ nó giống như hắn.
Hắn nhìn chằm chằm vào bức tượng, như thể cảm thấy bức tượng cũng đang nhìn mình.
Trong lòng dâng lên một cảm giác bất chợt không thể giải thích được, thật lâu sau, hắn mới chậm rãi thử kiểm tra:
- Vậy là, sau khi ba tuổi thì ngươi cũng nhớ tới chuyện kiếp trước?
- Không phải mọi chuyện đều như thế này à?
Nhị Oa Đầu nghe Hồ Ma hỏi một vấn đề đơn giản như vậy, liền cười nói:
- Hầu hết đều mới ba tuổi. Tất nhiên, cũng có một số tài năng xuất chúng, sớm hơn hoặc muộn hơn.
- Nói chung đều là ngơ ngơ ngác ngác sống, từ 3 đến 10 tuổi, bỗng nhiên bị âm thanh nào đó làm cho tỉnh lại, nhớ tới chuyện của kiếp trước, về sau tuổi tác dần dần trướng, khi tính mệnh thịnh vượng, cũng sẽ phát hiện bản mệnh linh miếu của mình, tìm được những người chuyển sinh khác.
- Âm thanh.....
Hồ Mã cẩn thận nghe, có chút do dự, cẩn thận hỏi:
- Âm thanh ngươi nghe được cũng là loại...
- Ừ, một âm thanh rất lạ.
Nhị Oa Đầu thở dài nói:
- Ta không biết là ai, cũng không nhớ chính xác hắn đã nói gì, nhưng hắn mơ hồ chỉ dặn dò chúng ta phải cẩn thận tình huống, không được để lộ thân phận.
- Ta cũng đã thảo luận với những người khác, nhưng không ai biết nó là gì, họ chỉ gọi nó là - Người thức tỉnh.
- Xác định...
Trái tim Hồ Mã khẽ run lên, hắn xác định mình khác với những người khác.
Những người chuyển sinh khác đều giống như nhau, nhưng hắn lại giống như là một người nửa đường mới xuất gia.
Người khác đều có bản mệnh linh miếu, có thể chiếu rõ đạo hạnh bản thân, nhưng bản mệnh linh miếu này của mình, nhìn lại giống như là rách tung toé, hoang phế đã lâu.
Người khác đều là bị giọng nói nào đó thức tỉnh, còn mình thì bị bà bà gọi tỉnh lại...
Hắn khẳng định mình khác với những người chuyển sinh khác, trong lòng có chút do dự, nhưng lại không dám trực tiếp hỏi.
Ngược lại là Nhị Oa Đầu gặp hắn trầm ngâm, biết hắn là người mới, cần tiêu hóa rất nhiều thông tin, cười nói:
- Chúng ta trôi qua rất ly kỳ, nhưng không còn biện pháp nào, chỉ có thể nhận mệnh, huynh đệ ngươi từ từ tiêu hóa, có gì cần hỗ trợ, cứ nói với ta.
- Ta ngược lại vội vã trả lại nhân tình to lớn của ngươi.
Hồ Ma nghe được hắn cũng không phải là chỉ khách sáo cho qua loa, trong lòng cũng dần dần phản ứng lại, mặc kệ mình có bao nhiêu không giống người khác, chuyện đều đã biến thành dạng này, sau đó có thể từ từ nghĩ.
Nhưng bây giờ, còn có vấn đề rất quan trọng khốn nhiễu mình.
Thế là, hắn có chút trầm ngâm, sắp xếp tốt suy nghĩ sẵn trong đầu, chậm rãi nói:
- Nếu nói vậy, ta quả thật còn có một vấn đề, muốn tìm ngươi thỉnh giáo một chút.
- Ngươi có từng nghe qua người đốt lò?
- Đốt lò?
Nhị Oa Đầu huynh đệ kia quả nhiên có kiến thức rộng rãi, nghe vậy liền cười nói:
- Đó là bảnh lĩnh của Thủ Tuế Nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận