Hoàng Hôn Phân Giới

Chương 32: Lò lửa trừ tà (2)

Thấy Hồ Ma không nói gì, đám thiếu niên cũng không còn hào hứng, một lát sau, mới có người nhỏ giọng tính xem khi quay về bên trong hàng rào, có thể làm được gì, cũng có người tính lúc đi cầu Thái Tuế đầu xuân năm sau, với năng lực của mình có được bao nhiêu tiền, làm vài năm là có thể nói đến chuyện cưới vợ rồi, thỉnh thoảng có tiếng nói "Ngươi thích tỷ tỷ của Đổng gia", "Ngươi lại cứng rồi", tiếng cười huyên náo, dần dần chìm vào mộng đẹp.
Hồ Ma một mực giả bộ ngủ, nhưng thật ra là yên lặng nghe bọn hắn nói chuyện, cố gắng hiểu rõ nhiều hơn đối với hàng rào.
Cho đến khi xung quanh yên tĩnh lại mới lặng lẽ sửa sang chỗ lằm, chú ý đến hình phù vẽ trên ngực.
Hắn rõ ràng cảm giác được từ khi có đạo phù, khí nóng trong thân thể không hề tản ra bên ngoài cơ thể, mà chậm rãi tích trữ lại.
Dần dần tích lũy, thân thể có một loại cảm giác căng đầy.
Hồ Ma cố gắng ổn định tinh thần, theo lời dạy của Nhị gia, lưỡi chống lên hàm, nửa ngủ nửa tỉnh, chú tâm dẫn dắt khí nóng trong người, theo phù vẽ trên ngực, từng chút từng chút dẫn đến trong bụng, tích lũy "hỏa khí" trong cơ thể.
Thử một lần, Hồ Ma hơi ngạc nhiên.
Theo lời Nhị gia nói, bước đầu tiên này gọi là hành công, cần phải từ từ thích ứng làm quen.
Dương khí được giữ trong cơ thể yếu ớt tán loạn, cần được dẫn dắt, lúc đầu không quen cảm giác rất khó nắm bắt.
Nhưng Hồ Ma thử nghiệm, cảm giác hỏa lực bên trong cuồn cuộn, cực kỳ tràn đầy.
Hầu như hắn không tốn chút khí lực đã nhanh chóng đi theo ấn phù âm lãnh, dẫn từng tia vào trong bếp lò.
Quá trình cực kỳ thoải mái, chỉ trong chốc lát hắn đã cảm thấy vị trí bụng dưới nóng hổi, trung khí mười phần.
Hỏa khí đã đầy, khí thế cũng cường tráng.
Từ khi Hồ Ma chuyển sinh đến nay, từng giây từng phút như chú gà nhỏ, bó tay bó chân, không có một chút cảm giác tự do.
Nghĩ đến màn đêm rét đậm bên ngoài, hắn thậm chí dám ra ngoài đi tiểu lúc đêm muộn... Ừm, vẫn là bỏ đi.
Nhưng phát hiện này cũng làm cho hắn mừng rỡ không thôi.
"Đây mới thực sự là phương pháp hữu dụng, tại sao bà bà không để cho hắn tới đây sớm hơn?"
Hắn vui mừng, nhớ tới lúc trước hắn gặp phải tà túy, thậm chí là khi tới lão hỏa đường tử, đều là cảm giác thân thể rét lạnh, sau đó là ảo giác quỷ dị theo sau mà đến.
Bản năng ý thức nào đó làm hắn nghĩ đến hình như bây giờ bên trong thân thể của mình phát lên hỏa ý, hoàn toàn khác biệt với cảm giác âm lãnh.
Thân thể nóng lên tự nhiên không sợ lạnh, bếp lò vượng rồi, làm gì có tà túy nào dám quấn lấy hắn nữa?
Biện pháp này, hình như tốt hơn so với lão hỏa đường tử!
Thay vì cầu ngoại vật, không bằng tăng bản lĩnh của bản thân lên càng tốt hơn không phải sao?
Nếu bà bà sớm cho phép hắn học pháp môn này, có lẽ hắn sẽ không sợ những tà túy kia, chẳng lẽ... Bà bà lo lắng nếu hắn học được pháp môn của Nhị gia, trong thời gian ngắn không tìm được vợ?
Những vấn đề đó tạm thời không thể suy luận ra được đáp án, nhưng sau khi Hồ Ma đến thế giới này, đây là lần đầu tiên hắn có được tự tin.
Lần đầu hành công, đã có hiệu quả như thế, chờ bếp lò của hắn vượng rồi, muốn chạy đi đâu mà không được?
Trong lòng sinh ra một chút cảm giác vui mừng như điên cùng với yên ổn mà trước đó không có, hắn liên tục hành công không biết mệt.
Cho đến khi đoàn hỏa khí trong bụng, bùng nổ.
Sau đó...
Hồ Ma "Phù phù" thở dốc một tiếng, đột nhiên bị đánh thức.
Hắn theo bản năng ngẩng đầu lên, chỉ thấy ngoài cửa sổ còn tối om, không biết là mấy giờ sáng.
Đám thiếu niên xung quanh vẫn đang yên tĩnh ngủ, có người đang nghiến răng, có người mê mệt nói mớ, còn có người trở mình hai chân kẹp chặt quần, liên tục cọ xát.
Thời tiết bây giờ là mùa thu bắt đầu vào đông, thiếu niên cường tráng mặc quần đùi cùng áo cộc cũng không sợ lạnh.
Chỉ có Hồ Ma là bị lạnh làm cho tỉnh lại.
Tướng ngủ của hắn vẫn như cũ, chăn dày vẫn đang quấn quanh người.
Nhưng thân thể lại lạnh như một khối băng, khí tức âm u từ tất cả xương cốt tứ chi bay lên, chậm rãi xâm nhập vào thân thể.
Chỉ khi đến vị trí bụng dưới khí lạnh mới bị xua tán, dường như bếp lò yên tĩnh còn sót lại mấy khối than tỏa ra ánh lửa âm ỉ.
"Không đúng..."
Hồ Ma cảm nhận trạng thái của cơ thể, trong lòng càng bất an.
Không phải Nhị gia nói, sau khi hắn mở bếp lò, mặc kệ thân thể toả ra hỏa khí thế nào đều sẽ bị phong bế lại hay sao?
Dẫn những hỏa khí tập hợp ở bụng dưới, chính là một đoàn lửa.
Đoàn lửa đáng lẽ phải không ngừng lớn mạnh, ngày tháng tích lũy chứ, nhưng vì sao đoàn lửa của hắn lại giống như đang thu nhỏ lại?
Vì sao thân thể của hắn toả ra không phải hỏa khí, mà là âm khí?
Đột nhiên xuất hiện cảm giác khác thường, làm cho Hồ Ma không dám ngủ, hắn ngơ ngác nhìn ngoài cửa sổ.
Chỉ thấy chẳng biết từ khi nào, bầu trời đêm toàn màu đen đã yên lặng phủ lên một màu trắng bạc, ở phía xa xa không biết gà trống ở đâu nuôi đột nhiên gáy cao.
"Đám tiểu tử, đến giờ dậy chạy bộ rồi..."
Căn nhà chính bên cạnh bỗng nhiên vang lên tiếng gọi của Nhị gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận