Hoàng Hôn Phân Giới

Chương 446: Người của Quỷ Động (2)

Ngũ Quỷ chưởng quỹ nhìn về hướng Hồ Ma, nói: "Trước đó có thể từng đi qua tà địa gì? Có thể từng đắc tội người nào? Hay là, trêu chọc một ít tà túy lợi hại?".
Hồ Ma lắc đầu, nói: "Nàng chỉ là giúp đỡ làm việc trong tửu quán, tối đa cũng chỉ đến trong điền trang đưa bữa cơm, bình thường ngay cả thôn trấn đều không ra, lại ở nơi nào trêu chọc đến đồ vật lợi hại gì?".
"Nếu nói như thế thì thật kỳ quái... ”.
Vừa nói vừa nhìn sang lão quản gia bên cạnh, nói: "Vị lão tiên sinh này xuất hiện ngược lại kỳ quái. ".
Lão quản gia nghe vậy cũng đã mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, hoảng hốt vội nói: "Hai vị cũng đừng suy đoán, lão phu quả thực biết tình huống của tiểu thư, nàng trời sinh tẩu âm, bắt đầu từ khi còn nhỏ đã có thể sinh hồn ly thể, dẫn độ vong hồn. ".
"Bây giờ ta đoán là sinh hồn bị vây ở nơi nào đó, không được về thân. ".
"Nhưng kỳ thật, kỳ thật cái này trước trước sau sau phát sinh rất nhiều chuyện, ngay cả ta cũng không rõ lắm... ".
"Từ... Từ thời điểm thả đèn, tiểu thư bị người bắt cóc, ta liền cảm giác cổ quái, nhưng lại không biết vì cái gì, lần này tìm gặp tiểu thư, nàng lại không nhận ra ta, nhưng là... ”.
"Nhưng là ta vô luận như thế nào, lão gia nhất định có thể giúp tiểu thư xem. ”.
"Lần này, ta cũng không có yêu cầu gì khác, chỉ mong Thảo Tâm đường có thể giúp đỡ tiểu thư nhà ta ổn mệnh môn, tốt xấu gì có thể để cho nàng chờ gặp được lão gia, cũng liền tốt... ”.
Nghe ý hắn, cũng không trông cậy vào Thảo Tâm đường có thể trị hết, mà mong Thảo Tâm đường có thể giúp đỡ ổn định tình huống là được.
Ngũ Quỷ chưởng quỹ cũng có chút do dự, như có điều suy nghĩ.
Lão quản gia bên cạnh muốn đứng dậy quỳ xuống, nói:
"Thảo Tâm đường đại ân cứu mạng, Đại Thạch Đầu Nhai Lý gia nhất định sẽ nhớ... ".
"Chớ quỳ chớ quỳ... '.
Ngũ Quỷ chưởng quỹ cũng vội vàng ngăn cản lão quản gia, nói: "Trị hay không trị theo quy củ, không có quan hệ gì đến nhà các ngươi, huống hồ việc này cũng không đơn giản, ta cần trước lên lầu thỉnh giáo tiểu thư một chút lại nói. ".
"Hai vị ngồi tạm, người đâu, pha trà!".
Vừa nói, tiểu nhị cửa hàng ở phòng bên cạnh đi qua dâng trà, mà hắn thì đứng dậy hướng đi lrên lầu.
Hồ Ma cùng lão quản gia hai người ngồi ở chỗ này trông Hương nha đầu, lão quản gia có chút co quắp, ngồi một chút, mới nói với Hồ Ma: "Ân nhân chớ trách, không phải ta không tin được ân nhân, mà là thân thế tiểu thư nhà ta liên luỵ quá lớn, ta không dám nói. ".
"Nói không nói, không phải cũng nói?".
Trong lòng Hồ Ma thẩm nghĩ, trên mặt cũng lộ ra chút cười lạnh, nói với lão quản gia: "Lão nhân gia cũng đừng trách ta nói thẳng. "Người là ta thuận tay cứu, lúc đầu cũng không có quá coi ra gì. ”.
"Bây giờ bị bệnh, ta cũng là dùng công phu, lại mang theo nhân tình, theo lý mà nói, người trong nhà nàng tìm tới, ta ước gì làm ngơ mặc kệ, tùy theo nhà các ngươi. ".
"Nhưng ta đã gửi thư cho Đại Thạch Đầu Nhai, người trong nhà nàng cũng không đến, lại là ngươi tới, còn là chính mình tìm đến, huống hồ trước đó ở tửu quán, Hương nha đầu cũng không nhận ra ngươi. ”.
"Bây giờ chỉ là miệng ngươi nói là chuyện của nhà các ngươi, có tín vật gì làm bằng chứng?".
"Hiện tại ta còn lưu lại nơi này, chính là bởi vì tin ngươi, bất quá nếu ngươi vẫn còn che che lấp lấp, ai cũng không kiên nhẫn nổi đâu?".
Nghe hắn lời nói này, lão quản gia kia có chút xấu hổ, trước đó nhìn hắn, mơ hồ có kiêu ngạo khi ra từ gia đình giàu có, nhưng bây giờ lại giống như lập tức bị lột thương tích đầy mình, khó chịu giải thích nói: "Lão phu cũng biết nên đưa ra chút tín vật, cho người tin tưởng.... ”.
"Chỉ là, chỉ là ta đoạn đường này tới, chạy vội lâu ngày, còn gặp thứ lợi hại, bị người đánh gần chết, hành lý đều mất đi, thật sự là... ”.
"Đó là vấn đề của ngươi. ".
Hồ Ma thản nhiên nói: "Huống hồ chớ nói ngươi không có tín vật, cho dù lấy ra tín vật, ta cũng cảm thấy nhẹ nhõm, người thì giao cho ngươi, ta về điền trang bận chuyện của ta. ".
"Làm gì, thật coi người Quỷ Động Tử các ngươi thành hoàng thân quốc thích, người người gặp đều muốn nịnh bợ?".
Một phen lời nói không nể mặt mũi, càng nói để lão quản gia kia không nhịn được, đột nhiên quỳ xuống, nói: "Ân nhân chớ có nói như thế, cứ như vậy thật làm cho gương mặt này của lão phu đều không chịu được... ".
Hồ Ma nhanh chóng đưa tay nhấc hắn lên tại thời điểm hắn quỳ xuống, không nhận cái quỳ của hắn.
Nhưng cũng cau mày, không có chút vẻ vui mừng nào.
"Đây là thế nào?".
Đúng vào lúc này, Ngũ Quỷ chưởng quỹ từ lầu trên đi xuống, nhìn thấy hai người bày ra bộ dáng này, nao nao, cũng không để ý tới, chỉ là nói với Hồ Ma: "Tiểu thư nhà ta nói, nếu không phải nàng chủ động trêu chọc, vậy thì có thể nhìn một cái. ".
"Chỉ bất quá, hôm nay ta phải đốt hương tắm rửa, mới ó thể làm pháp môn Tư Mệnh. ".
Nói xong cười nhìn Hồ Ma, nói tiếp: "Vốn định giữa trưa hảo hảo uống mấy chén với tiểu huynh đệ, bây giờ thì lại hẹn ngày khác thôi. ”.
"Hôm nay ta cũng không thể chạm vào rượu. ".
Hồ Ma cười nói: "Còn nhiều thời gian, gấp một ngày làm cái gì?”.
Trong lòng ngược lại mơ hồ khẽ động, Hương nha đầu sẽ chủ động ly hồn, dẫn đường giúp Oan Hồn, như vậy tình huống này hiện tại của nàng, có phải chủ động trêu chọc hay không kỳ thật khó mà nói, dù sao trong lúc vô tình xông vào lãnh địa tà túy nào đó, thế thì không kém gì chủ động trêu chọc.
Nói trắng ra là, cứu hay không cứu, tật cả đều là một câu của Tiểu thư Bạch Bồ Đào Tửu.
Bây giờ nàng nói muốn cứu, chính là bởi vì Hương nha đầu ở trong mắt nàng, cũng có giá trị để phá vỡ quy củ cứu người?
Bạn cần đăng nhập để bình luận