Hoàng Hôn Phân Giới

Chương 37: Cháu tộc trưởng (1)

Hắn đã từng rất phản cảm đối với Huyết Thái Tuế, nhưng bây giờ đó không phải Thái Tuế, mà là mạng của hắn!
Hồ Ma vừa ăn chén thịt Tiểu Hồng Đường mang đến vừa suy nghĩ, sau một thời gian hắn đã thông suốt rất nhiều chuyện, khó trách bản lĩnh của Nhị gia thích hợp để giải quyết vấn đề của hắn hơn so với lò thiêu xác, nhưng mãi cho đến sau khi bà bà không còn biện pháp nào khác, mới lại đưa hắn đến đây.
Bởi vì bản lĩnh của Nhị gia hoặc là không học, nếu học sẽ lộ ra bản chất vấn đề trên người hắn...
Bởi vì cơ thể hắn đã chết.
Hắn bị bà lão gọi hồn đến đây, cưỡng ép chui vào bên trong thân thể này.
Lúc trước ở bên trong hàng rào, hắn dựa vào Huyết Thái Tuế để giữ mạng, bây giờ thật ra vẫn là như thế.
Chỉ là trước kia hắn không cảm giác được, bây giờ vừa mở bếp lò ra cái là hiểu ngay.
Mở bếp lò không có giải quyết được vấn đề của hắn, chỉ khiến cho vấn đề của hắn hiện lên rõ ràng hơn.
Hoặc là nói mở bếp lò có thể giải quyết vấn đề gặp phải tà túy giúp hắn, nhưng lại để lộ ra một vấn đề khác.
Đó là Thái Tuế, chỉ có thể ăn nhiều Thái Tuế, mới khiến cho hỏa khí trong người hắn tăng lên.
Vì vậy, hắn ăn hết sạch Thái Tuế mà bà bà gửi đến, xấu hổ nhìn ánh mắt u oán của Tiểu Hồng Đường.
Sau khi hiểu ra vấn đề, trong lòng lại thấy thản nhiên hơn.
Hắn ăn một bát Huyết Thái Tuế lớn, hai cái bánh bao thật sự không ăn nổi nữa, suy nghĩ một chút cầm hai cái bánh bao quay về.
Trong lúc vô tình, không chú ý tới ánh mắt của đám thiếu niên xung quanh, nhìn theo hắn đi vào cửa, nhìn thấy trong tay hắn cầm hai cái bánh bao chay lớn, ánh mắt có chút đăm đăm, không cam chịu, yết hầu chuyển động nuốt nước bọt.
Hồ Ma cũng ngơ ngác một chút mới phản ứng lại, ở thế giới này bánh bao chay cũng là đồ tốt.
Cho dù là loại bánh bao hơi biến chất, vừa lạnh vừa cứng, nhưng đến lễ mừng năm mới chưa chắc là có thế ăn được.
Bình thường ở cùng Nhị gia, toàn là khoai lang thêm bánh ngô và cháo ngô là no bụng, bà lão cố ý để Tiểu Hồng Đường cầm Huyết Thái Tuế đến cho hắn là để chữa bệnh.
Nhưng ngoài Huyết Thái Tuế ra còn kèm theo hai cái bánh bao trắng lớn, có thể là lo lắng đồ ăn ở đây không tốt, lo hắn ăn không hợp.
Nhị gia lắc đầu, tưởng rằng bà lão lệnh cho Tiểu Hồng Đường đến đây là có chuyện gì lớn, không ngờ chỉ là đến đưa cơm.
Lão cảm khái một tiếng, nói với Hồ Ma: "Đến đây đi, tiếp tục học kỹ năng."
"Đám tiểu tử này cũng đã luyện hơn hai năm rồi, ngươi muốn theo kịp bọn họ, phải tốn nhiều thời gian hơn mới được."
"Nhị gia..."
Hồ Ma theo bản năng nghĩ sẽ đáp ứng, đi về phía trước vài bước, thấy được đám thiếu niên trong thôn trang.
Hắn vừa ra ngoài gặp mặt Tiểu Hồng Đường, bọn họ cũng không nhàn rỗi, chỉ thấy ở giữa có ba bốn thiếu niên đang đánh nhau khiến cho cả người đầy bùn, mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển, còn mặt mũi thì bầm dập.
Xem ra Nhị gia đang dạy những thiếu niên này phương pháp luyện quyền chân, đơn giản mà trực tiếp.
Nếu như muốn học đánh nhau, vậy dứt khoát cho đánh nhau một trận, đánh nhiều rồi sẽ tự hiểu ra.
Nhưng trong lòng của hắn lại nhớ tới lời của bà bà, âm thầm thở dài một tiếng nói với Nhị gia: "Hiện giờ ta không thể học được?"
"Hả?"
Nhị gia lập tức trừng mắt: "Người khác học được, vì sao ngươi không học được?"
Bởi vì người khác sức lực tràn đầy, hỏa khí quá thừa, cho nên cần phát tiết, hắn hoàn toàn dựa vào Thái Tuế để kéo dài tính mạng, tiêu hao chút nào là mất chút đó, loại việc luyện tập như này chỉ khiến lò lửa mà hắn thật vất vả dựa vào Thái Tuế bổ sung được tiêu hao vô ích...
Khi bà bà dẫn hắn đến đã nói, hắn không cần phải học tập quyền cước, chỉ cần mở ra lò lửa là được, hắn cũng không để ý.
Cho đến bây giờ bà bà sai Tiểu Hồng Đường gửi lời đến, bảo hắn giảm bớt vận động, hắn cuối cùng đã hiểu rõ, bà lão đã sớm biết vấn đề của hắn là gì, đây là đang nhắc nhở hắn...
Hồ Ma lặng lẽ nghĩ đến, những vấn đề này không nói cho Nhị gia thì tốt hơn.
Từ phản ứng lúc trước của Nhị gia mà nói, trạng thái của hắn bây giờ nằm ngoài hiểu biết của Nhị gia.
Vì vậy hắn chỉ nói: "Tiểu Hồng Đường vừa nhắn lại, bà bà nói ta vừa bị thương, không thể vận động mạnh được."
"Ngươi..."
Vừa nghe là lời bà bà nói, Nhị gia cũng á khẩu không trả lời được, đành phải nói: "Vậy thì thôi, tìm người dạy ngươi kỹ năng là được."
Nói xong, ánh mắt nhìn về phía đám thiếu niên, đám thiếu niên đều không quá cảm thấy hứng thú.
Luyện kỹ năng Nhị gia vừa nói, là từng cặp đánh lẫn nhau, cho dù bị đánh mặt mũi bầm dập nhưng như vậy cũng có chút thú vị, đúng lúc phát tiết hỏa khí của bản thân.
Nhưng mà dạy kỹ năng, đó chính là một kèm một, buồn tẻ không chút thú vị, nhàm chán nhất, hơn nữa nhìn bộ dạng õng ẹo của Hồ Ma, những thiếu niên này không ưa thích chút nào, không ai nguyện ý làm sư phụ dạy kỹ năng cho hắn.
Chỉ có mập mạp nhấc tay: "Để ta dạy cho!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận