Hoàng Hôn Phân Giới

Chương 51: Yêu quái Mạnh gia (1)

Hồ Ma thấy Nhị gia ngưng trọng nói, lập tức chỉnh lại trạng thái nghiêm túc lắng nghe.
Nhị gia thấp giọng nói: "Cái trang nho nhỏ của Nhị gia ta đây, trong mắt người khác không là gì, nhưng không phải tà túy nào cũng đi dám vào, Tiểu Hồng Đường bình thường đến đưa cơm cho ngươi cũng không dám vào trong trang, có biết là vì sao không?"
"Hỏa khí ở đây quá vượng, tà túy chưa cần đi vào, nhích tới gần cũng đã cảm thấy không thoải mái rồi."
"Ta hết lần này tới lần khác chọn ra phía ngoài để dạy đồ đệ, thật ra là vì hỏa khí của chúng ta quá vượng, sợ xông đến các lão tổ tông..."
Hồ Ma kinh sợ:
"Điều này chẳng phải nói là tà túy rất lợi hại mới dám xông vào đây sao?"
Tiểu Hồng Đường bình thường quả thật không dám vào trong trang, đợi khi Nhị gia không có ở đây mới dám tiến vào.
Nhưng chỉ là không dám mà thôi, nếu kiên trì vẫn có thể vào được.
Không nghĩ đến Bạch Diện Sơn Khôi cũng dám làm như vậy?
"Không đơn giản như vậy đâu."
Nhị gia khoát tay, nói: "Nói đến tà túy, thật ra chỉ là cách gọi chung của những thứ tà môn, có du uế, tà túy, ác vật, hung thần mấy loại lận..."
"Bình thường trêu chọc người dân trong trại chúng ta, chính là du uế, những tiểu quỷ chết oan không tiêu tan cũng là loại này, chúng nó chỉ hành động theo bản năng, nhìn thấy trang của chúng ta từ phía xa, đã bị hù dọa mà bỏ chạy ra xa rồi."
"Bạch Diện Sơn Khôi hôm qua mới thật sự được gọi là tà túy, còn là một loại tà túy lợi hại."
"Nhưng cho dù là nó, dựa theo hỏa khí trong bếp lò của ngươi mà nói, nó hẳn cũng phải sợ ngươi, ít nhất không ai thật sự muốn trêu chọc ai cả."
"Nhưng vấn đề nằm ở đây, những thứ đã tu luyện đạt đến mức này đều mở linh trí hết rồi, biết rõ thế nào là xu cát tị hung, biết rõ hỏa khí trong bếp lò của ngươi rất vượng, cũng biết Nhị gia ta ngay vẫn còn ở trong trang, vì sao còn cố gắng mê hoặc người khác đến đây để hại ngươi?"
Hồ Ma mơ hồ nghĩ đến gì đó, trong lòng kinh sợ: "Nhị gia ý của ngươi là..."
"Không tệ."
Nhị gia nhẹ gật đầu, hạ giọng nói: "Việc này là ngược lại so với tính cách của nó, ta hoài nghi nó bị người khác lợi dụng."
"Ngày mai, ngươi phải nói việc này với bà bà, ta lo lắng nó cùng người lúc trước hãm hại ngươi có liên quan đến nhau."
"Người hãm hại ta?"
Hồ Ma hơi kinh hãi, nghĩ đến tình trạng lúc trước của thân thể này.
Đi theo bà bà có bản lĩnh lớn như vậy, nhưng vẫn bị người khác hãm hại đến mức hồn phi phách tán, khiến cho mình có cơ hội được chuyển sinh đến đây.
Hắn đột nhiên ngẩng đầu lên, thấp giọng hỏi: "Nhị gia, ngươi có biết người kia là ai không?"
"Lúc trước, tại sao ta lại bị biến thành như bây vậy?"
Nhị gia lắc đầu, nhăn trán lại, thấp giọng nói: "Ta đã hỏi lão tỷ, nhưng tỷ ấy một mực không chịu nói cho ta biết..."
"Ta chỉ biết, là Hồ gia ngươi năm đó kết thù với bên ngoài, tính tới lúc các ngươi Hồ gia tới gặp đại dương trong hàng rào, đã là việc của hai mươi năm trước rồi, chính là người của nhà kia quá tuyệt tình, Hồ gia ngươi chỉ còn lại mỗi lão tỷ, cũng không buông tha."
"Đây là muốn nhất định phải cho Hồ gia các ngươi tuyệt chủng mới thôi..."
Nhị gia nói xong, trong âm thanh kèm theo chút tức giận.
Lão dừng một chút, điều chỉnh lại trạng thái, nói tiếp: "Về phần ngươi, là nửa tháng trước, ta nhớ ngày đó gió thổi cả đêm, sau đó đột nhiên nghe thấy ngươi bị bắt đi."
"Lúc ấy lão tỷ ra ngoài trại để dẫn quỷ, không có ở bên trong hàng rào, người bên trong trại buổi tối lại không dám đi ra ngoài, đợi ngày hôm sau lão tỷ trở về, mới cùng nhau đi tìm ngươi, ngày hôm sau Nhị gia ta trở về mới nghe tin, lập tức cùng lão tỷ đi tìm ngươi."
"Nhưng tìm trong rừng hai ngày, một cái bóng cũng không thấy, vội vã đi về bái tổ tông, phát hiện lúc ấy các lão tổ tông không trả lời, giống như mất đi tác dụng vậy."
"Về sau, không ai biết xảy ra chuyện gì, chỉ biết là bà bà dùng phương pháp gì đó, dẫn theo mấy người tìm được ngươi, ba ngày sau, đích thân tỷ ấy cõng ngươi trở về..."
Nói đến đây, ánh mắt của Nhị gia có chút quỷ dị.
Hồ Ma cẩn thận hỏi:
"Làm sao thế?"
Nhị gia lắc đầu, nói:
"Không có gì."
Lão mơ hồ nhớ đến lúc trước nhiều người trong trại, cho rằng Hồ Ma đã hết thuốc chữa, hơn nữa thời điểm mới tìm được Hồ Ma, mọi người đều tin như vậy, lúc đó mọi người nhìn thấy Hồ Ma giống như đã chết rồi, bộ dáng làm cho người ta sợ hãi, bà bà chỉ đơn giản nói hắn chưa chết, đưa về bên trong trại.
Không ai ngờ rằng, Hồ Ma thật sự đã sống lại, chỉ có thể nói là bản lĩnh của bà bà thật lợi hại.
Nhị gia nhớ tới việc này, có chút sợ hãi, nhưng mà việc này quá mức kinh hãi, thật ra bây giờ không nhất định phải nói cho Hồ Ma biết.
Lão tiếp tục nói:
"Ngay từ đầu mọi người còn tưởng rằng là bị tà túy trong rừng làm cho hôn mê, bà bà cũng không nói gì với người khác, chỉ bí mật báo ta biết, tà túy bình thường không có bản lĩnh đi vào trong trại để bắt người, mà lò thiêu xác không cảm ứng được, nhất định là kẻ thù của Hồ gia làm."
"Tỷ ấy đầu tiên là đưa ngươi về nhà, về sau có đi ra ngoài trại một chuyến, đêm hôm đó, toàn bộ mọi người trong trại không ngủ được, chỉ nghe thấy cánh rừng bên ngoài có âm thanh gào khóc thảm thiết và cuồng phong rít gào suốt một đêm không ngừng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận