Hoàng Hôn Phân Giới

Chương 443: Ngũ Quỷ chưởng quỹ (1)

Hồ Ma mới hiểu tại sao tiểu thư Bạch Bồ Đào Tửu lại yêu cầu hắn đến lúc này, rồi bạn cũ mà nàng nói tới là ai.
Mà lão chưởng quỹ kia, gặp được Hồ Ma, cũng nao nao, tựa hồ đang đau khổ suy nghĩ cái gì.
Hồ Ma liền là cười cười, để đám Chu Đại Đồng dắt lão quản gia, mình thì khách khách khí khí tiến lên, hướng về phía lão đầu tử kia vái chào đến cùng, cười nói: "Tiền bối, đã lâu không gặp, không biết phải chăng còn nhận ra ta nha?".
"Ai, ngươi đừng nói trước... ".
Lão đầu tử này vội vươn tay ngăn đón hắn, nói: "Ta cũng nhìn ngươi nhìn quen mắt, lập tức có thể nghĩ tới... ".
Hồ Ma nhìn hắn này, liền biết hắn rất khó nhớ ra.
Trực tiếp cười nói: "Chưởng quỹ quên năm ngoái lên núi, ta cùng Nhị gia giúp ngươi dẫn đường?".
"A!".
Chưởng quỹ này vỗ ót một cái, cười nói: 'Thật là ngươi, ta liền nhìn thấy nhìn quen mắt, ngươi làm sao cách ăn mặc một thân Huyết Thực bang?".
"Cái này không thể trách ta trí nhớ không tốt, mới một năm không thấy, bộ dáng của ngươi thay đổi quá nhiều nha... ".
Nguyên lai chưởng quỹ này cũng không phải là người bên ngoài, năm ngoái Bạch Bồ Đào Tửu tiểu thư tiến vào Lão Âm sơn tìm Hồ Quan Tài, bên người đã mang theo hắn.
Còn đã từng có ý lấy Ngũ Quỷ Thuật giúp đỡ Hồ Ma tìm bà bà, chỉ tiếc một chiêu của hắn, không quá có tác dụng trong Lão Âm sơn, nhưng không thể nghỉ ngờ, hắn cũng là người ở bên trong môn đạo, Hồ Ma ở chỗ này gặp hắn ngược lại không cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao người ta chính là chưởng quỹ của tiệm dược liệu.
Hồ Ma cười nói: "Nhờ phúc ngài cùng tiểu thư, năm ngoái trở về, ta liền tiến vào Huyết Thực bang kiếm cơm ăn. ”.
"Khi đó ngài cho ta một quyển bố, giúp ta thu bà bà, ta còn nhớ phần tình này. ”.
"Đó là kính bà bà nhà ngươi, cũng không cẩn khách khí như vậy. ".
Lão chưởng quỹ này cũng vội vàng nở nụ cười, nhìn Hồ Ma từ trên xuống dưới: "Ngươi đây thật là không tệ, làm quản sự rồi? Ta vừa nghe la hét ẩm ĩ, không biết đã xảy ra chuyện gì?”.
"Là một muội tử của ta. ".
Hồ Ma thấp giọng nói: "Mắc chứng mất hồn, muốn mời lang trung bên trong Thảo Tâm đường nhìn một cái. ”.
Lão chưởng quỹ run lên, nói: "Nếu là mất hồn, để Tẩu Quỷ Nhân đi gọi là được, bà bà ngươi chính là Tẩu Quỷ Nhân, còn có thể không hiểu?".
Hồ Ma nói: "Không có đơn giản như vậy, gọi không trở lại. ".
"Dạng này à... ".
Lão chưởng quỹ nghe, liền khẽ nhíu mày, ngoắc tay với Hồ Ma nói: "Vậy ngươi đi y quán cũng vô dụng, đi theo ta đi!".
Hồ Ma đại hỉ, nhanh chóng để đám Chu Đại Đồng khiêng Lý Hương Ngọc tới, lão chưởng quỹ dẫn đường đặt lên lầu hai, lại bỏ vào một cái giường êm trong sảnh trên.
Chưởng quỹ này nhấc nhấc tay, liền có tiểu nhị phía dưới đi theo lên, lấy cho hắn một chậu nước trong, hắn rửa tay ở bên trong, lại dựng lên một cây nhang trong lư hương bên cạnh, sau đó mới khe khẽ mở ra mí mắt Hương nha đầu nhìn.
Xem hết con mắt, sắc mặt hơi trầm xuống, lại nhìn nàng điểm đỏ dưới làn da, sau đó lật ra bàn tay nàng , bóp lòng bàn tay.
Bên người có tiểu nhị đi theo. Ông ngược lại không có hát giống như lang trung, nhưng cũng vừa nhìn vừa nói: "Kiểm tra kinh hồn chứng bệnh nghi hồn, trước dò xét trái tim, nếu trái tim dao động nhanh thì là bệnh mới, nếu dao động chậm thì là bệnh lâu. ".
"Có thể do ăn uống gấp gáp, là vì chấn kinh ở ngã ba đường. ".
"Ngón cái nhảy lên, đó là vì bị động vật kinh hãi, nhiều con vật có lông nhảy lên, ngón út nhảy lên, nhiều con vật có vảy. ".
"Như trái tim như bình thường, thì nhìn hai bên ngón trỏ khi mới bắt đầu nhảy nhanh, đó là bị ma ám tấn công, nhảy nhanh ở giữa là bị cây liễu vàng ám hồn, dùng đũa kẹp nó, sẽ loại bỏ tà ma... ”.
Hắn nói lời có trật tự, vừa xem bệnh vừa nói, nhưng sau khi nắm bóp tay Hương nha đầu vài cái, sắc mặt lại có vẻ khó coi, trong miệng cũng không nói gì nữa, cuối cùng lại điều tra nhiều chỗ, từ từ đến thân, sau đó quay sang nói với Hồ Ma:
"Tiểu huynh đệ, bọn ta cũng coi như nửa bạn cũ, ta không phải là không muốn giúp ngươi, nhưng nha đầu ngươi mang tới này, chỉ sợ Thảo Tâm đường chúng ta sợ là không xem được. ".
Trước đó hắn gặp Hồ Ma trong trại, khi đó Hồ Ma chỉ là tiểu hài, ngay cả cái tên cũng không có hỏi kỹ.
Bây giờ gặp Hồ Ma tiến vào Huyết Thực bang, mà cách ăn mặc nhìn không giống bang chúng phổ thông, trái ngược với quản sự, nói chuyện cũng khách khí không ít.
Nhưng khách khí thì khách khí, thái độ sau cùng lại làm cho trong lòng Hồ Ma đột nhiên giật mình, hắn nhớ kỹ lão chưởng quỹ này, bản sự cũng không nhỏ, nhìn cũng đồng ý giúp đỡ, nhưng làm sao xem xét liền nói không được?
Lão chưởng quỹ tựa hồ cũng có chút xoắn xuýt, ngừng một chút, mới thấp giọng nói: "Hồn của nàng quá kỳ quặc. ”.
" Thảo Tâm đường ta giúp người xem bệnh, nhưng không giúp người nhìn ân oán. ”.
Nhìn xem ánh mắt của hắn, Hồ Ma lập tức nghe được ý ở ngoài lời: "Hương nha đầu quả nhiên bị người bắt hồn?".
Trong lúc thoáng hoài nghi, liền quay đầu nhìn về hướng lão quản gia kia, mơ hồ đoán được cái gì.
Mà lão quản gia một mực có chút nóng lòng vốn đến Thảo Tâm đường, liền muốn tìm Tư Mệnh Nhân nơi này, nhưng không tìm được, đã thấy Hồ Ma có người quen giúp đỡ nhìn, cũng vui mừng trong bụng, kiên nhẫn chờ đợi, bây giờ gặp đối phương không chịu nhìn, lại có chút sốt ruột.
Bước lên phía trước, hướng về phía lão chưởng quỹ vái chào lễ, nói: "Lão tiên sinh, mượn một bước nói chuyện. ".
Lão chưởng quỹ nghe, ngược lại là ngơ ngác một chút, quay đầu nhìn về hướng Hồ Ma, Hồ Ma cũng bất động thanh sắc, nói: "Vị này, là thân nhân của bằng hữu ta, bất quá... Chúng ta cũng không quá quen. ".
Bạn cần đăng nhập để bình luận