Hoàng Hôn Phân Giới

Chương 526: Văn thư âm sai (2)

Hồ Ma nghe câu hỏi của nàng, cũng im lặng một lúc, rồi cười nói:
- Tất nhiên chúng ta vẫn phải tiếp tục đến An Châu.
- Hương nha đầu là người khổ mệnh, gia nô hại nàng ta, chúng ta không thể hại nàng ta được.
Trương A Cô nghe vậy, cũng thở dài, không nói gì.
Hồ Ma lại nghĩ, chuyện nhà họ Lý đã xảy ra biến cố, vậy thì mình càng phải nhanh chóng đến An Châu hơn.
Gửi thư cho tiểu thư Bạch Bồ Đào Tửu, rồi liên lạc với người chuyển sinh ở đó rồi tính tiếp.
Hồ Ma vừa nói, vừa vội vàng đi xem chiếc xe lừa, còn có phu xe và tiểu nhị, thì thấy họ đều đã bị dọa ngất, nhìn cách thức thì chính là do quản gia Chu làm.
Chắc hẳn là lúc Chu quản gia khi chuẩn bị ra tay đối phó với Trương A Cô và chính mình, trước tiên đã làm họ bất tỉnh, còn lý do không giết bọn hắn, chắc cũng là vì phải vận chuyển một chiếc quan tài lớn như vậy, vẫn cần bọn hắn giúp đỡ trên đường.
Bọn họ không hiểu cách làm của Bả Hí môn, nhưng lại bận rộn giúp họ lưu thông khí huyết, dùng hỏa hầu của Thủ Tuế Nhân để làm ấm kinh mạch, sau một hồi thi triển, bọn hắn từ từ tỉnh lại, nhưng vẫn còn chậm chạp, một lúc sau mới hoảng hốt nhìn xung quanh.
Còn tưởng rằng mình vừa bị dọa ngất đi.
Hồ Ma vội nói:
- Đừng sợ, đã giải quyết yêu nhân rồi, nhanh dựng xe lên, chúng ta đi ngay.
- Ai nha...
Giọng nói phu xe cùng tiểu nhị đều nghẹn ngào:
- Tiểu đông gia, tiền này của ngươi kiếm được thật không dễ dàng gì...
- Bình thường chúng ta cũng quen đi xa rồi, đi mười chuyến cũng không gặp nhiều chuyện như trên một chặng đường này với ngươi.
Nhưng khi đang nói thì đột nhiên nhìn thấy Chu quản gia bị chặt đầu, mặt cắt không còn giọt máu:
- Ôi trời, ngay cả lão ca ca này cũng bị yêu nhân giết chết ư?
Hồ Mã nhất thời không thể giải thích được, chỉ thấp giọng nói:
- Đa tạ ba người các ngươi đã vất vả, khi trở về, ta sẽ trả nhiều tiền công hơn cho các ngươi,, giờ chuẩn bị xe rời khỏi đây trước lại nói!
Hắn vội kéo bọn hắn qua xe nhưng Hồ Mã lại nhanh chóng quan sát xung quanh.
Trong rừng có không ít người chết, nhưng mình đã dọn dẹp sạch sẽ, nhặt một số đồ hữu dụng, đều để trong giỏ của Tiểu Hồng Đường, bên này trừ một đống xác rắn, thì cũng không có gì khác.
Trương A Cô cũng đã thu dọn đồ đạc trên pháp đàn, Hồ ma hiện tại đang xoắn xuýt, ngược lại là thi thể Chu quản gia kia.
Những người khác có thể trực tiếp ném ở đây, nhưng quản gia này lại phải giải quyết một chút.
Nếu hắn đã hẹn với người khác, như vậy không chừng sẽ có người đến đây điều tra thực hư. Mình phải giấu lão quản gia này đi, như vậy đối phương không sẽ tìm thấy hắn ta, cũng có thể khiến đối phương suy nghĩ lung tung một thời gian.
Tất nhiên, nếu đối phương có cách triệu hồi vong hồn, thì mình cũng không còn cách nào khác.
Sau này có cơ hội, phải hỏi Lang Tửu một chút, xem có thể học được cách đánh tan hồn người không.
Tất nhiên, cho dù có thể biến thành ma, cũng không nhanh như vậy, một người chết đi, bảy phách sẽ biến mất, mà sau khi bảy phách biến mất, hồn mới hoàn toàn lìa khỏi thể xác, bình thường người ta nói - phách tan hồn bay, chính là đạo lý này.
Mà quá trình bảy phách tan biến này cũng cần thời gian, cho nên bình thường mà nói, người mới chết không thể nhanh chóng biến thành ma, sẽ có một quá trình giống như phá kén thành bướm.
Đang nghĩ xem có nên chuyển vào rừng, đào một cái hố chôn hắn ta không, thì đột nhiên nghe thấy tiếng kêu hoảng sợ của phu xe bên kia.
Hồ Ma còn tưởng có thứ gì chưa xử lý sạch sẽ, vội vàng bước nhanh qua, thì thấy phu xe cùng hai tiểu nhị đều đứng cách xa chiếc quan tài, giọng run run, chỉ vào chiếc quan tài trên xe:
- Bên trong.... bên trong có vẻ có động tĩnh...
- Ừm?
Hồ Ma cũng hơi bất ngờ, vội lại gần quan tài lắng nghe.
Quả nhiên, không lâu sau, bên trong vang lên tiếng đập vào quan tài.
Hắn chợt nghĩ tưới điều gì đó, vội đẩy nắp quan tài ra.
Phu xe cùng hai tiểu nhị bên cạnh đã sợ hãi, bọn hắn không biết rằng bên trong quan tài này vốn là người sống.
Nghĩ rằng quan tài có động tĩnh, không nghĩ đến việc sắp chôn cất ngay mà còn mở ra xem, có hợp lý không?
Còn Hồ Ma sau khi mở nắp quan tài, lại thấy Hương nha đầu bên trong, quả nhiên đang mơ màng ngồi dậy, trong lòng có chút mừng rỡ, cũng hiểu ra nguyên do.
Thì ra trước đó đầu nàng bị người ta đóng một vây đinh, mà xem thủ pháp này, có vẻ như chính là người dùng con rối trong rừng kia làm phép, trước cái đinh này, Thảo Tâm Đường đều không giúp nàng rút ra, nhưng giờ thì con rối đã hỏng, cái đinh cũng trong lúc vô hình biến mất.
- Ngươi bây giờ...
Hồ Ma nhìn Hương nha đầu, cũng nhất thời không nắm chắc được.
Hương nha đầu không chỉ có đinh trong đầu, mà dường như hồn phách cũng đã lìa khỏi thể xác, không biết bị bỏ lại ở đâu.
Lúc đầu, tiểu thư Bạch Đào Bồ Tửu cũng nói, nếu giúp nàng ấy rút đinh ra, nàng có thể tỉnh lại, cũng có thể không tỉnh.
Lúc này mặc dù thấy nàng ấy tỉnh lại, nhưng Hồ Ma cũng không biết nàng có tỉnh táo hay không.
Còn Hương nha đầu ngồi dậy trong quan tài, thì vẫn mơ màng nhìn xung quanh, rồi dùng sức dụi mắt mình, như thể không biết tại sao mình lại ở đây, cảm thấy, tròng mắt từ từ chuyển một vòng, mới dừng lại ở trên người Hồ Ma.
Đột nhiên lên tiếng:
- Công tử... Công tử. Ta... Ta đã nhớ lại tất cả mọi chuyện, ta... Ta đã gặp quản gia, liền nhớ lại tất cả mọi chuyện, nhưng mà, nhưng mà quản gia niệm chú, liền khiến ta ngất đi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận