Hoàng Hôn Phân Giới

Chương 54: Quý nhân trong nội thành (2)

"Bà bà?"
Tộc trưởng cũng chạy ra đón, vừa muốn mở miệng, lại nghe thấy lời nói của Nhị gia, biểu cảm có chút kỳ quái: "Bà bà bị làm sao?"
Nhị gia cũng ngơ ngác một chút: "Không phải bà bà xảy ra chuyện sao?"
"Trong khoảng thời gian này bà bà không có ở trong hàng rào mà..."
Lão tộc trưởng nhìn thấy Hồ Ma ở phía sau, nhẹ gật đầu, nói: "Từ khi tiểu Hồ Ma đến ở trong thôn trang của ngươi, đã ít trông thấy bà bà ở trong hàng rào rồi, mấy ngày gần đây giống như là không còn quay về bên trong hàng rào nữa."
"Nhưng mà bà bà bình thường ở bên ngoài hành nghề, cũng thường xuyên một ngày hay hai ngày không quay về, tiểu Hồ Ma cũng biết mà..."
"A..., nhưng mà lần này đã vài ngày không gặp, đúng là hiếm thấy."
"Vậy..."
Hồ Ma thấy không phải bà bà xảy ra chuyện, nhỏ nhẹ nhàng thở ra, nhưng rất lâu không thấy bà bà, thực sự không an tâm.
Vội hỏi: "Vậy bà bà đã đi đâu rồi?"
"Hình như là đi đến biên giới phía tây của khu rừng?"
Lão tộc trưởng cũng có chút lúng túng, nói:
"Trong khoảng thời gian này, bà bà luôn đi về phía đó, nhưng đi làm gì thì không biết, chuyện của bà bà chúng ta bình thường cũng không hỏi đến."
Điều này cũng phù hợp với thói quen của bà bà, Hồ Ma quay lại nhìn, chỉ thấy Tiểu Hồng Đường dùng vẻ mặt ngây thơ nhìn về phía Tây khu rừng.
Nếu ở gần, thì nàng ấy có thể cảm ứng được vị trí bà bà, mấy ngày trước cũng luôn ở cùng bà lão trong khu rừng bên đó, nhưng bây giờ rõ ràng có chút mờ mịt, không biết vì sao.
Nhị gia thở dài nói: "Vậy ngươi vội vàng gọi ta trở về là vì chuyện gì?"
Lão tộc trưởng vừa nghe, thần sắc cẩn thận, nhích tới gần Nhị gia, hạ giọng nói:
"Có chuyện lớn, hôm nay có mấy vị quý nhân của nội thành đến đây, muốn vào trong rừng tìm một vật, muốn tìm người dẫn đường ở trong chúng ta, ta suy nghĩ việc này chỉ có thể gọi ngươi trở về."
"Bọn họ đều là nhân vật lớn, nếu như lão Nhị ngươi hầu hạ bọn họ tốt, nói không chừng có thể kiếm được rất nhiều đấy..."
"Dẫn đường?"
Nhị gia có chút ngoài ý muốn, duỗi đầu nhìn thoáng qua bên trong hàng rào: "Là bọn họ sao?"
Hồ Ma cũng cùng nhìn thoáng qua, biểu cảm đột nhiên ngơ ngẩn.
Lúc nãy lo lắng không chú ý đến, bây giờ vừa liếc mắt nhìn, mới phát hiện bên trong hàng rào nhiều hơn một vài người.
Đều là nam tử thân hình cường tráng, mặc áo khoác màu đen, bên hông buộc một mảnh lụa đỏ, có thêm một thanh đao, thoạt nhìn như hộ vệ.
Bọn họ khoảng mười bảy mười tám người, vây quanh hai cỗ kiệu màu đen, một cỗ xe ngựa, yên lặng đứng bên trong hàng rào.
Mọi người trong làng vừa kính vừa sợ nhìn bọn họ.
Ở bên ngoài cỗ kiệu còn đứng một người mặc trường sam màu xám, rất có khí chất của người đứng đầu.
Gã khoanh tay, đứng đánh giá tình hình bên trong hàng rào.
Phía sau là mảnh vải màu đen rủ xuống, ngăn cách trong kiệu với bên ngoài, không nhìn được khuân mặt của người ngồi trong đó.
Đây là quý nhân của nội thành?
Trong lòng Hồ Ma mơ hồ sinh ra tò mò, thế giới này cuối cùng là như thế nào?
"Nhưng, bây giờ ta đang có chuyện gấp..."
Nhị gia hiểu lão tộc trưởng gọi lão trở về là vì cái gì, biểu cảm có chút khó xử.
"Ai nha, bản lĩnh bà bà lớn như vậy, có thể xảy ra chuyện gì chứ?"
Lão tộc trưởng thấy thế, lo lắng bắt lấy cánh tay Nhị gia, thấp giọng nói:
"Việc này ngươi cũng không thể từ chối được, ngươi biết thân phận của những quý nhân nội thành này dọa người đến như thế nào không?"
"Lão chưởng quỹ của Thảo Tâm Đường đích thân đến, Đại Dương trại chúng ta không thể đắc tội được."
"Nếu như làm tốt chuyện này, đầu xuân sang năm có thể bán hắc cao cùng với thảo dược với giá tốt hơn nữa..."
"Bây giờ không phải lúc để đuổi người!"
Nhị gia liếc mắt nhìn Hồ Ma, nói: "Hiện giờ còn không biết bà bà đã xảy ra chuyện gì nữa!"
"Bà bà có thể xảy ra chuyện gì?"
Lão tộc trưởng ngơ ngác một chút, nhìn về phía Hồ Ma: "Bà bà xảy ra chuyện gì thế?"
"Không biết."
Hồ Ma chậm rãi thở dài, nói:
"Lúc trước bà bà luôn để người khác trong trang đưa cơm cho ta, nhưng hôm nay không đến, người giúp đỡ đưa cơm lúc trước đã nói, bỗng nhiên không tìm được bà bà nữa, ta lo lắng bà bà xảy ra chuyện, nên cùng Nhị gia trở về đây."
"Bà bà không đưa cơm một ngày, ngươi cũng không chết đói được?"
Lão tộc trưởng nghe vậy lập tức có chút oán trách, nói: "Hơn nữa không phải chỉ mới một ngày thôi sao?"
"Không được, kêu lão Nhị trước tiên đi xử lý chuyện ở đây đã, ta tìm người bên trong hàng rào giúp ngươi tìm kiếm xung quanh?"
Không đợi Hồ Ma trả lời, lão nhìn về phía Nhị gia nghiêm túc nói: "Chuyện của quý nhân nội thành ngươi cũng không thể chậm trễ được!"
"Lão Nhị, ngươi là người có kiến thức, chỉ cần nhìn chiếc xe này, là biết rõ thân phận của quý nhân!"
"Người ta đã ở chỗ này đã chờ hơn hai giờ rồi, ta không thể để người ta chờ thêm nữa!"
Nhị gia khó xử vô cùng, Hồ Ma cũng hiểu, quay đầu nhìn thoáng qua khu rừng bao la mờ mịt.
Bỗng nhiên nói:
"Không sao đâu Nhị gia, ngươi đi vào rừng cùng với bọn họ đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận