Hoàng Hôn Phân Giới

Chương 42: Dẫn theo tiểu quỷ đi đánh nhau (2)

"Ba gánh sáu thùng nước, có thể nghỉ ngơi rồi chứ?"
Về tới thôn trang, Hồ Ma cùng Chu Đại Đồng rót nước vào trong vạc, nhưng chưa tới nửa vạc.
Bình thường, sáu thùng nước lớn, đổ vào trong vạc nước là đầy, nhưng hôm nay nước bị múc ra đi tưới củ cải trắng, nhìn thật đáng thương, ngay cả cơm trưa cũng không được ăn.
Thôi Hiết Nhi thấy Hồ Ma trở về, hậm hực đi tới, ném rìu bổ củi đang cầm trong tay, căm tức nhìn Hồ Ma nói: "Ta bảo hai ngươi đổ đầy vạc nước, hai ngươi không nghe thấy sao?"
"Bình thường sớm đã đầy rồi."
Hồ Ma nói: "Hôm nay sáu thùng cũng không đầy, không biết có phải vạc nước bị thủng đáy, lật lại nhìn thử xem?"
Đám tiểu tử bên cạnh cũng lặng lẽ ngẩng đầu lên, có cần lật lại nhìn thử như lời Hồ Ma nói không?
Thôi Hiết Nhi nở nụ cười, xoa tay, nói: "Lúc trước ngươi nói trên người của ngươi có thương tích, luôn không chịu luyện quyền, hiện giờ còn có thể đi gánh nước, hẳn là tổn thương cũng đã khỏi rồi đi? Thừa dịp hôm nay Nhị gia không có ở đây, ta muốn nhìn xem ngươi học quyền như thế nào rồi."
Hồ Ma thở dài, nói: "Ngươi đến đi!"
"Muốn động thủ thật sao?"
Đám thiếu niên xung quanh vẻ mặt hưng phấn, nhao nhao xông tới, Chu Đại Đồng thấy thế, lặng lẽ trốn vào một góc.
Thôi Hiết Nhi thấy Hồ Ma không lùi bước, có chút ngoài ý muốn, trong lòng hung ác: "Đây chính là ngươi tự tìm chết, bị thương cũng đừng tìm Nhị gia khóc lóc..."
"Đi" Câu cuối còn không nói xong, đột nhiên thân thể vọt tới.
Động tác mau lẹ, đúng là thoáng cái đã đi được ba bốn mét, quyền thế nặng nề.
Đám thiếu niên xung quanh lắp bắp kinh hãi: "Hồ Ma thật đen đủi, Hiết Nhi ca muốn ra tay thật rồi..."
"Lúc trước đánh người nhà tộc trưởng, bây giờ lại đập người nhà bà bà, thật là lợi hại..."
"Bịch!"
Nhưng khi đám người xung quanh đang bàn tán sôi nổi, trong sân yên lặng lại nổi lên một trận âm phong, Thôi Hiết Nhi một quyền đánh vào mặt Hồ Ma, đột nhiên hai chân bị vấp, trực tiếp ngã xuống.
Chỉ Hồ Ma có năng lực nhìn thấy mọi chuyện, là Tiểu Hồng Đường đột nhiên xuất hiện ôm lấy hai chân của Thôi Hiết Nhi.
"Làm tốt lắm!"
Hắn thầm khen Tiểu Hồng Đường một tiếng trong lòng, xông tới bên cạnh, ánh mắt bảo Tiểu Hồng Đường banh hai chân hắn ta ra, lộ ra vị trí chí mạng của đàn ông, nhấc chân đạp thật mạnh.
Dù sao Nhị gia nói, có hắc cao, mặc kệ tổn thương gì cũng không cần lo lắng?
Bình thường ta không luyện kỹ năng, nhưng lời Nhị gia dạy cũng chú tâm nhớ kỹ đó!
Hơn nữa nếu như đã động thủ, vậy mặc kệ nặng hay nhẹ, ngươi không phải bởi vì ta là tôn nhi của bà bà mà nhìn ta không vừa mắt sao?
Ngươi không phải nói cái gì mà Hồ gia chúng ta nuôi tiểu quỷ sao?
Nói cho ngươi biết, ngươi nói đúng rồi!
Hai kiếp người đã làm hắn hiểu rõ, con người không thể chủ động tìm đến phiền phức, nên tránh thì tránh, nhưng một khi không tránh được, chẳng bằng chủ động giải quyết.
Càng chủ động, càng dễ nghĩ ra biện pháp.
Coi như là vì khối thịt muối trong cháo sáng, hoặc là... danh tiếng của bà bà?
"Ta đánh chết ngươi..."
Thôi Hiết Nhi té ngã một phát, làm cho đầu cũng hơi cháng váng, ngay sau đó phía dưới tê rần, mặc dù có chút thoải mái, nhưng vừa tức vừa vội, gã rống lên một tiếng khó chịu, cứng rắn đứng lên, vung nắm đấm đánh trả.
Hồ Ma vội vàng lui về phía sau mấy bước, nhưng không thấy nắm đấm của Thôi Hiết Nhi hạ xuống.
Trong lòng thoáng nghi ngờ, ngẩng đầu thấy Tiểu Hồng Đường đang ngồi lên cổ Thôi Hiết Nhi, hai tay nhỏ bé che mắt của hắn ta.
Đám thiếu niên xung quanh không ai có năng lực nhìn thấy Tiểu Hồng Đường, nhất thời chỉ cảm thấy trong tiểu viện tràn đầy âm khí, tóc gáy dựng hết lên, chỉ cảm thấy đầy kinh ngạc, Thôi Hiết Nhi đẩy Hồ Ma một phát xong, giống như bị quỷ mê hoặc, như con ruồi không đầu đi lòng vòng?
"Còn có thể như vậy sao?"
Hồ Ma có chút vui mừng ngoài ý muốn, Tiểu Hồng Đường còn có ích hơn so với hắn suy nghĩ!
Thừa dịp Thôi Hiết Nhi xoay quanh một chỗ, chạy vội tới, một quyền đánh vào bụng hắn ta.
Hỏa khí của Thôi Hiết Nhi thật đúng là không kém, đũng quần chịu một cước giống như không có chuyện gì, một quyền này cũng không giữ lại sức lực, dùng toàn lực, nhưng không nghĩ rằng, một quyền này đánh ra, bếp lò trong bụng đột nhiên bị vận chuyển.
Không có ý định như vậy, nhưng thực sự kình khí bỗng nhiên tăng mạnh.
"Bành" một tiếng, Thôi Hiết Nhi bị đánh phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bay đập vào trên tường, làm cho bức tường thủng một lỗ, bay ra bên ngoài.
"Ồ..."
Đám thiếu niên xung quanh, tất cả đều hít một ngụm khí lạnh, khí lạnh trong sân cũng bị hút đi không ít.
Tiểu Hồng Đường cũng bay ra vài mét, vừa thấy gây ra đại họa, cuống quít chuồn mất, nhặt giỏ trúc chạy mất tăm.
"Vèo vèo..."
Hồ Ma chút ngoài ý muốn, sau khi sửng sốt vài giây mới phản ứng kịp, cuống quít chạy ra ngoài tường: "Tại sao lại yếu như vậy?"
"Ngươi nhất định đừng có chết đấy Hiết Nhi ca..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận