Hoàng Hôn Phân Giới

Chương 258: Chuẩn bị chuẩn bị (2)

Vốn là hắn được mời, nhưng Ngô chưởng quỹ mệt mỏi, không mấy hứng thú, Ngô Hòa cũng không muốn rời đi, nhưng cô ấy là con gái nên dù sao cũng là để Hồ Mã nói chuyện cùng bọn họ. Cố ý chuyển chủ đề, nói chuyện về tu hành và chuyện giang hồ, để xua tan bầu không khí ảm đạm.
Phải thừa nhận rằng, Ngô Hòa muội tử hiểu biết không ít đối với chuyện tu hành âm dương.
Trước kia Hồ Ma theo cô ấy, học được một số kiến thức cơ bản về âm dương, mới có thể hiểu được một số pháp môn trong Trấn Tuế thư, giờ sắp phải chia tay, Ngô Hòa muội tử càng nói không giấu giếm.
“Cô bé năm xưa cũng là một người thông minh, còn có người muốn đưa cô ấy vào môn phái nữa cơ... ”.
Ngay cả lão chưởng quỹ, nghe Hồ Ma khen Ngô Hòa muội tử hiểu biết nhiều, cũng khẽ thở dài, biểu cảm có chút tự hào, chỉ là vừa quay đầu lại, lại thở dài tiếc nuối.
Uống vài chén rượu, hết lòng hết dạ.
Ra khỏi trang trại, trăng đã lên ngọn liễu, trong lòng Hồ Ma cũng thầm nghĩ.
Mình có thật sự có thể mưu cầu vị trí chưởng quỹ này không?
Một lúc thấy có chút không thực tế, dù sao cũng mới vào Nương Nương hội chưa đầy một năm, làm một mùa công, trực tiếp thực hiện bước nhảy hai cấp từ người làm công lên chưởng quỹ, có phần hơi khoa trương.
Nhưng nghĩ lại, lại thấy, điều này dường như cũng hợp lý.
Mình đúng chỉ là một tên du côn mới bắt đầu ở phố Miếu, nhưng đã giúp bang phái làm một phi vụ lớn, cộng thêm sự bảo cử của lão đại, làm một tay anh chị ở một địa phương nhỏ, có quá đáng không?
Bất quá...
Hắn chợt nhận ra vấn đề cuối cùng, vì đã có chuyện nói ở trên nên hắn phải chuẩn bị sẵn sàng để giải quyết nó….
Chưởng quỹ này không giống như quản sự.
Quản sự là chưởng quỹ của các trang trại, do mình định đoạt, còn chưởng quỹ thì là chức vụ cao thực sự, lương bổng cũng rất cao, mỗi tháng có hai mươi lượng bạc, ba mươi cân thanh thực, một trăm hai mươi cân Bạch Thái Tuế.
Còn ba tháng một lần, hoặc vào dịp lễ tết, còn có Huyết Thực Hoàn thưởng xuống nữa.
Ngoài ra, cứ ba tháng một lần, hoặc trong các dịp lễ hội còn có thuốc bổ huyết để thưởng.
Cao hơn quản sự không biết bao nhiêu cấp độ.
Những người quản sự trang trại trong Hồng Đăng hội, hoặc những người cung phụng luyện chế Huyết Thực Hoàn và các loại thuốc bí truyền khác, trong số đó không ít người đã thành danh từ lâu, được mời đến.
Nếu muốn từ bên dưới leo lên, thực sự phải mất từ mười đến tám năm, đồng thời phải lột bỏ nhiều lớp da.
Mình coi như may mắn, chưởng quỹ cảm thấy trong lòng có lỗi, hết sức tiến cử, lại vừa hay giúp Dương Cung lập công lớn, mới có chút cơ hội.
Nhưng dù là như vậy, cũng không có nghĩa là gối cao không lo, nên tặng lễ, thế nhưng một chút cũng tiết kiệm không có.
Chỉ là, làm sao để tặng đây?
Bây giờ không phải là lúc mới vào Nương Nương Hồng Đăng hội, mấy cân Thanh Thái Tuế, đã khiến quản sự người ta vui vẻ rồi.
Nhưng bây giờ nếu mình đi vào trong thành, chỉ là ôm mấy cân Thanh Thái Tuế đưa qua, đoán chừng người ta có thể trực tiếp đuổi mình ra khỏi cửa...
Nhưng nếu muốn đưa lễ quý...
Trên tay mình cũng không phải ít đồ tốt, nhưng một là không nỡ, hai là không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
Còn trên mặt mình, mấy tháng nay tích góp được cũng có hơn chục lượng bạc, thanh thực cũng có thể lấy được từ hơn chục cân trong trang trại.
Nói gì thì nói tặng quà, tặng cho một người là không đủ.
Hắn tuy chưa quen lắm với các mối quan hệ trong thành, nhưng dựa vào kinh nghiệm kiếp trước, hắn ước tính rằng, nếu muốn ngồi vững vị trí chưởng quỹ này, chỉ riêng việc đi lại trong thành, e là không ít hơn ba năm trăm năm lượng bạc ròng.
Một số tiền lớn như vậy, mình có thể tìm ở đâu?
Đang thầm nghĩ, đi vào trong nhà, bất chợt nhìn thấy một bóng đen lao tới.
Cả hai đều giật mình, mới thấy là Chu Đại Đồng vừa kéo quần từ trong nhà vệ sinh ra, thấy là Hồ Ma, mới thở phào nhẹ nhõm, nói: “Dọa ta một phen, Hồ Ma ca, anh muộn thế này còn chưa về ngủ? Ở đây tìm ma à?".
“Không sao. ”.
Hồ Ma đang đầy bụng tâm sự, thuận miệng hỏi: “Đại Đồng, ngươi có tiền không?.
Chu Đại Đồng nói: “Có chứ.".
Hồ Ma nói: “Có bao nhiêu?.
Chu Đại Đồng nói: “Vài lượng, còn mấy đồng tiền lẻ nữa.”
Hồ Ma thở dài: “Không sao, về ngủ đi!.”
Người giàu nhất trong trại là trại nhị đại cũng không giúp được mình, xem ra chuyện vay tiền tặng quà này không khả thi lắm.
“Huynh đệ Lão Bạch Can, chúc mừng thăng chức... ”.
Bất đắc dĩ trở về phòng ngủ, không ngờ, Nhị Oa Đầu đã lâu không liên lạc, đột nhiên tìm đến mình.
Kể từ khi hợp tác với tiểu thư Bạch Bồ Đào Tửu, cùng nhau làm một phi vụ, mối liên hệ giữa ba người lại ít đi, đại khái một là phải sắp xếp Huyết Thực đến tay mình, hai là cũng vô thức liên hệ. Ít hơn, để tránh lộ ra sơ hở gì đó …….
Mặc dù mối liên hệ giữa những người chuyển sinh rất bí mật, nhưng dù sao cũng phải tuân theo quy tắc đúng không?.
Những kẻ cướp đều biết rằng sau khi thực hiện phi vụ, chúng sẽ phải mất một thời gian không liên lạc với nhau.
"Ngươi cũng biết sao?".
Nghe thấy giọng nói của Nhị Oa Đầu, tâm trạng của Hồ Ma cũng khá hơn nhiều.
"Ta không chỉ biết, mà còn là người nộp số huyết thực này lên, ta còn lột một lớp da nữa cơ mà…
Nhị Oa Đầu cười nói: "Nhưng mà, ta cũng đến hỏi ngươi, ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng để làm chưởng quỹ chưa?".
Hồ Ma sửng sốt một chút, cười nói: "Tự do tự tại, sao lại không làm?".
"Thật là khéo:
Nhị Oa Đầu nói: "Tối nay, ta tìm ngươi là để nhắc nhở ngươi chuyện này, cái chức chưởng quỹ này, trước đừng nhớ thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận