Hoàng Hôn Phân Giới

Chương 40: Sơn thần đón dâu (2)

Thiếu niên nọ tên là Thôi Hiết Nhi, là tiểu hài tử của đại đương gia họ Thôi bên trong hàng rào, cũng theo Nhị gia học bản lĩnh, là thiếu niên lớn tuổi nhất.
Năm nay gã đã đi cắt Thái Tuế cùng Nhị gia một lần, coi như đã học xong bản lĩnh cho nên bình thường không cần cùng đám thiếu niên chạy lên núi, luyện kỹ năng, mà ở bếp nấu rượu nấu cơm, trở thành trợ thủ của Nhị gia, được coi như là đại sư huynh của đám thiếu niên.
Bản lĩnh gã đã sớm học xong, vẫn còn ở đây chính là làm việc lặt vặt cho Nhị gia, xử lý chút chuyện lớn nhỏ.
Thời gian Hồ Ma ở đây ngắn, ít giao du kết bạn, cẩn thận không kết thù kết oán với người khác.
Nhưng hình như người tên Chu Đại Đồng nọ có chút ý kiến đối với Hồ Ma.
Buổi sáng phát cháo, thịt khô của Hồ Ma ít hơn một chút so với người khác, có khi không có, người dẫn đầu giở mấy trò hèn hạ đó chính là gã.
Bởi vì Hồ Ma khiêm tốn, không chủ động giao lưu với người ngoài, dù buổi sáng ít đi chút thịt muối cũng không bẩm báo, từ đầu gã cũng không có chỗ ra tay, nhưng gã chưa từng từ bỏ ý định, thời gian trôi qua hành động càng thêm lấn tới, không kiêng nể gì sai khiến Hồ Ma làm việc.
"Có đi không?"
Chu Đại Đồng nháy mắt, có chút không xác định nhìn về phía Hồ Ma.
Y thật sự sợ Thôi Hiết Nhi, bởi vì lúc luyện kỹ năng, đối phương đánh y rất độc.
Y cũng không có đãi ngộ như Hồ Ma, không cần học kỹ năng, có thể miễn bị đánh.
"Thôi, được rồi!"
Hồ Ma thở dài, với thân thể của hắn hiện giờ vận động mạnh rất bất lợi, nhưng loại cường độ này vẫn còn miễn cưỡng chịu được.
Hắn cũng nhân cơ hội này tìm Chu Đại Đồng hỏi chút chuyện.
Kể ra cháu của lão tộc trưởng bên trong hàng rào, cũng là người bạn thứ nhất của hắn ở đây.
Theo lời của Nhị gia nói chính là, hai ngươi không phải nên kết giao bằng hữu sao?
Hồ Ma trước kia là bênh nhân được nuông chiều, ở bên trong hàng rào nổi danh không có chí khí.
Còn Chu Đại Đồng tính khí xấu, cả ngày luồn lên nhảy xuống sinh sự gây chuyện bên trong hàng rào, nổi danh là quỷ gây sự.
Đơn giản mà nói, cặp đôi này chính là Ngọa Long và Tiểu Phụng Hoàng bên trong hàng rào.
Nhưng mà lúc trước ở bên trong hàng rào, Hồ Ma đời trước không có trở thành bằng hữu cùng Chu Đại Đồng, hai người thậm chí không quen biết nhau.
Nhưng bây giờ cùng đi đến ở chỗ Nhị gia ngược lại không giống nhau, Chu Đại Đồng bởi vì bị Nhị gia đặc biệt chiếu cố, hơn nữa y nhỏ tuổi nhất trong đám thiếu niên, thành thật hơn không ít.
Hồ Ma bởi vì thay đổi linh hồn bên trong, tính khí không còn khó chịu như trước, bởi vì học kỹ năng mà vô tình ghép lại thành một đôi, thời gian dần trôi qua nên quen biết.
Đương nhiên, Hồ Ma hắn giao du với người bạn này, cũng cảm thấy người này hơi ngu ngơ, tuy nhỏ tuổi nhưng biết rất nhiều chuyện, dễ dàng hỏi ra một vài chuyện linh tinh từ trong miệng y.
Hai người ôm đòn gánh, móc lấy hai thùng nước, đi từ trong thôn trang ra.
"Chuyện gì xảy ra với tên nọ vậy, hình như có ý kiến đối với ta?"
Thấy bên cạnh không có ai, Hồ Ma thấp giọng hỏi Chu Đại Đồng.
Hắn hai kiếp làm người, vốn là khiêm tốn, hơn nữa thân thể không tốt, càng không nguyện ý tranh chấp với người khác, lãng phí tinh lực.
Coi như hắn bình thường không cùng đám thiếu niên chạy lên núi, luyện kỹ năng, nhưng đó cũng là chuyện của hắn, cũng không phải hắn chiếm tiện nghi của người khác, nhưng cái tên Thôi Hiết Nhi này, từ khi hắn vừa đến đã có ý kiến với hắn, bây giờ trực tiếp không kiêng nể ức hiếp hắn.
Chu Đại Đồng có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn Hồ Ma, nói: "Ngươi đã quên chuyện Thôi gia tỷ tỷ rồi sao?"
"Thôi gia tỷ tỷ là chuyện gì vậy?"
Hồ Ma cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ.
Những người này đã biết hắn mất trí nhớ, nhưng vẫn cho rằng hắn chỉ quên rất ít chuyện.
Trên thực tế hắn đã quên toàn bộ rồi nha?
Nhưng mà bình thường không biểu hiện ra ngoài, thường xuyên ra vẻ cái hiểu cái không.
"Vài năm trước..."
Chu Đại Đồng nói: "Thôi gia tỷ tỷ, chính là tỷ tỷ Thôi Nga của Thôi Hiết Nhi, ra hàng rào sàng thóc, sau khi trở về đã bị bệnh."
"Uống thuốc cũng không khỏi, đã đến bái lò thiêu xác nhưng cũng vô dụng, Thôi gia đã tìm bà nội của ngươi, bà nội ngươi xem bệnh xong, nói đây là do sơn thần lão gia gây ra, kêu Thôi gia ném đồ vật nhặt được gần đây đi, nhốt Thôi gia tỷ tỷ lại trong phòng, cửa sổ cũng dùng chỉ đỏ quấn lên, mặc kệ đêm muộn bên trong có động tĩnh gì, cũng không thể mở cửa, bà nội ngươi đi tìm sơn thần lão gia nói chuyện một chút, nhìn xem có thể giải quyết được việc này không."
"Kết quả, ngay vào đêm hôm đó, nửa đêm Thôi gia tỷ tỷ khóc rống lên, ngày hôm sau phát hiện đã treo cổ tự tử rồi."
"Hả?"
Hồ Ma hơi kinh ngạc, theo bản năng nói: "Cho dù không cứu được người, vậy cũng không thể oán hận bà nội ta chứ?"
"Dù sao người Thôi gia cũng rất bất mãn về việc này, sau đó tìm đến nhà của ngươi, chặn trước cửa lớn mắng chửi, gia gia ta đành phải kéo bọn họ trở về, lúc ấy ta có nghe thấy người Thôi gia phàn nàn, nói là căn bản không có sơn thần lão gia nào cả, tà túy lợi hại xung quanh hàng rào bọn họ đều đã biết hết rồi, dù gì đám tổ tông trong lò thiêu xác cũng đã báo mộng nói cho biết, sơn thần lão gia gì đó, ngoại trừ bà nội ngươi, chưa từng có ai nghe nói cả."
Chu Đại Đồng liên miên giải thích: "Cụ thể thế nào thì ta cũng không biết, về sau bà nội ngươi cũng không tìm Thôi gia để lấy tiền việc này."
"Đến ngươi cũng không biết, vậy ta cũng không rõ..."
Hồ Ma thở dài trong lòng, nhưng mà cuối cùng cũng đã hiểu rõ nguyên nhân Thôi Hiết Nhi ghét hắn.
"Nhưng..."
Hắn nhìn về phía bên cạnh Chu Đại Đồng: "Gã không thích ta thì thôi đi, làm sao cũng không khách khí với ngươi như vậy?"
Dù sao tiểu mập mạp trước mắt cũng là cháu trai của tộc trưởng.
Người nơi này, không tôn trọng nhị đại của thôn như vậy sao?
Không đề cập tới còn khá tốt, Chu Đại Đồng ủy khuất làm cho người đau lòng: "Ta cũng không biết vì sao, giống như đánh ta xong sẽ rất nổi tiếng?"
Thôn nhị đại này lăn lộn cũng quá thảm rồi...
Hồ Ma lặng lẽ suy nghĩ quan hệ lợi hại trong chuyện này, sau mấy lần cân nhắc, trong lòng dần dần xuất hiện một ý nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận