Hoàng Hôn Phân Giới

Chương 501: Bản sự trên đàn (1)

- A cô, có gì đó là lạ.
Giết ác quỷ tới dò đường kia, Hồ Ma liền chuẩn bị kỹ càng, muốn nhìn một chút xem đối phương còn có chiêu gì.
Càng quan trọng hơn là, sau khi chờ bọn hắn đều là vào trong cục, thăm dò lực lượng đối thủ, liền mời đến Hồng Đăng nương nương, nhất cử giải quyết bọn hắn.
Nhưng không ngờ, sau khi đối phương thăm dò một lần, tạm thời không đợi bọn hắn ra chiêu khác, Hồ Ma ngồi ở trên đàn, đã từ từ cảm giác toàn thân cực không thoải mái, cứ như vạt áo ôm quá kín, cổ luôn có cảm giác bị ghìm lại.
Hắn giật vạt áo mấy lần, cảm giác này vẫn vung đi không được.
Khi cơn gió đêm thổi qua đàn, cũng không biết từ khi nào đã trở nên âm lãnh hơn, thậm chí khiến người ta cảm thấy có loại lạnh đến xương cốt, trong gió còn mang theo có chút tanh hôi.
Mấy lần quay đầu nhìn lại, lại nhìn không thấy xung quanh xảy ra chuyện gì, trong lòng liền khó coi dị thường, cúi đầu nhìn về phía trên đàn, ngọn đèn kia lấp lánh ánh sáng, lại cũng là lúc sáng lúc tối, bộ dáng lấp loé không yên.
Hắn quay đầu muốn hỏi, nhưng còn không có lối ra, lại đột nhiên giật mình.
Đột nhiên quay đầu, liền thấy vật chính mình bày biện trên đàn lắc lư một trận, bảy lăng tám rơi, ngược lại giống như có cái gì đó nhìn không thấy đột nhiên nhảy tới trên đàn, làm nhiễu loạn đồ vật mình bày trên đàn.
- Đối phương ra ám chiêu.
Trương a cô cũng nhìn ra, trên khuôn mặt hơi tối sầm lại, thần sắc có vẻ hơi ngưng trọng.
, trước xem xét xung quanh, thấp giọng nói:
- Đám đối thủ này không tầm thường, chúng ta lên đàn, muốn đấu pháp cùng với bọn họ, mà bọn hắn lại sử một chút thủ đoạn hèn hạ trước.
- Có lẽ đối phương có người của môn đạo Hại Thủ, đang dùng yểm pháp, hủy phong thuỷ đặt đàn của chúng ta.
- Chúng ta ở chỗ này lên đàn, vốn là chọn nơi tốt, nhưng hắn không biết làm cái gì, đã biến chỗ chúng ta thành hung địa.
Hồ Ma nhíu mày, thấp giọng nói: .
- Vậy phải làm thế nào?
- Tìm hộ pháp.
Trương a cô thấp giọng nói:
- Bình thường lên đàn, dưới tình huống điều kiện cho phép, đều phải tìm đến hộ pháp, có thể là lực sĩ, chính là vì đề phòng những chuyện ngoài ý muốn này.
- Hộ pháp?
Hồ Ma ngược lại là ngơ ngác một chút: .
- Chúng ta còn có hộ pháp?.
- Đương nhiên là có.
Trương a cô thấp giọng nói: .
- Tẩu Quỷ Nhân bọn ta đều nuôi tiểu sứ quỷ, thời điểm tiểu sứ quỷ lên đàn, chính là hộ pháp của chúng ta!.
Hồ Ma lập tức hiểu rõ ra, cũng cảm thấy thú vị, vội vàng cùng Trương a cô đốt hương, theo hương khí bay ra ngoài, trong nháy mắt, Tiểu Hồng Đường cũng đã ngồi xổm ở trước đàn, mở to hai mắt nhìn nhìn.
Lại qua một hồi, cách đó không xa, trong bóng đêm, tiểu quỷ không đầu kia cũng đưa hai cái cánh tay, tìm tìm tòi tòi đến đây.
Hồ Ma lập tức có chút bất đắc dĩ, nói với Tiểu Hồng Đường:
- Đưa đầu cho người ta.
- Ta không có cầm!
Tiểu Hồng Đường lấy ra cái rổ nhỏ của mình, để lộ ra cho Hồ Ma nhìn, bên trong có thịt khô, có trống bỏi, còn có chút đồ vật kỳ kỳ quái quái, nhưng không có đầu người giấy.
Hồ Ma hơi kinh ngạc, liền nghe Tiểu Hồng Đường nói: .
- Hắn vừa mới rơi ở dưới sườn núi bên kia a, ta nhìn thấy, nhưng không có nhặt.
- A?.
Hồ Ma có chút xấu hổ: .
- Vậy sao ngươi không cầm giúp hắn?.
Tiểu Hồng Đường nói: .
- Hồ Ma ca ca không cho ta nhặt.
Hồ Ma nhất thời nghẹn lời, lời này cũng không có tâm bệnh, Tiểu Hồng Đường là một hài tử nghe lời.
Hắn hít sâu một hơi, không để ý tới những lời nói này, nghiêm mặt nói với Tiểu Hồng Đường.
- Ca ca đang làm chuyện đứng đắn, có người quấy rối ta, Tiểu Hồng Đường ngươi bây giờ là hộ pháp của ta, mang nó lên, các ngươi cùng đi xung quanh nhìn xem, có cái gì quấy phá hay không.
- Tìm được... Đánh nó!
- Hung hăng đánh!.
Tiểu Hồng Đường nghe Hồ Ma nói, kinh ngạc nháy nháy mắt.
Hồ Ma nhìn chằm chằm Tiểu Hồng Đường một chút, nói:
- Làm xong chuyện, có huyết thực ngon để ăn!
- Đúng rồi, trước khi làm việc dẫn nó đi tìm đầu trở về.
Tiểu Hồng Đường lập tức hưng phấn lên, dùng sức nhẹ gật đầu, quay đầu liền hóa thành một trận âm phong chạy đi mất, không có chạy mấy bước lại trở về, tiểu quỷ không đầu vừa mới sờ đến trước đàn, lại bị nàng dắt chạy.
Trương a cô đều có chút ngoài ý muốn nhìn Hồ Ma, thấp giọng than thở: .
- Chưởng quỹ tiểu ca, ngược lại thật sự là có thiên phú làm Tẩu Quỷ Nhân .
- Cái này tựa hồ cũng là có từ trong huyết mạch...
Hồ Ma đều trầm thấp hít một hơi, ngồi ở trước đàn, cũng cảm thấy vô cùng tươi mới, tai mắt đều là động, thu hết động tĩnh xung quanh vào đáy mắt.
Lần này đi ra, vốn là vì học môn đạo Tẩu Quỷ Nhân, có lẽ so sánh cùng nội dung trên Trấn Tuế Thư, đồ trong môn đạo Tẩu Quỷ Nhân có chút thô thiển, nhưng lại giống như là chìa khoá, mỗi khi hiểu rõ một chút, sẽ nhiều hơn mấy phần lý giải đối với Trấn Tuế Thư.
Mà bây giờ, chính mình lên đàn, thì lại như mở ra một cánh cửa mới, mỗi một động tĩnh, đều để chính mình có loại thể nghiệm tươi mới.
Nói như thế nào đây?
Đây là một loại bản sự hoàn toàn khác biệt Thủ Tuế Nhân, Thủ Tuế Nhân sống ở trên thân, bên ngoài mà bên trong, nhưng Tẩu Quỷ Nhân lên đàn, liền giống như là trở thành trung tâm phương địa vực này, cả trong lẫn ngoài.
- A cô, sau khi lên đàn, trong ba trượng ba là pháp địa, đây cũng là trọng điểm?
Trong lòng cẩn thận thể nghiệm lại, hắn cũng chưa quên hỏi thăm.
- Vừa lên đàn, chính là ba trượng ba.
Trương a cô nói: .
- Đạo hạnh càng sâu, pháp lực càng dày, liền có thể đến sáu trượng sáu, lại đến chín trượng chín, phạm vi càng rộng, bản sự càng lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận