Hoàng Hôn Phân Giới

Chương 50: Chân Dương Tiễn (2)

Hồ Ma nhớ tới một chuyện, thấp giọng nói: "Cái khác ta cũng không rõ, nhưng sau sự kiện kia, gã thường xuyên nhìn chằm chằm ta."
"Thoạt nhìn rất không hài lòng, giống như nghĩ cách đánh với ta một trận nữa vậy."
"Nhìn chằm chằm vào ngươi?"
Nhị gia dường như đã hiểu, có chút buồn bực nhìn về phía Thôi Hiết Nhi, thấp giọng mắng: "Ta trước kia nói với tiểu tử này, không thể so đo mọi thứ như vậy, tâm trạng phải phóng khoáng, hắn không chịu nghe, Thôi gia bọn họ thật là lòng dạ hẹp hòi..."
"Đây là luôn oán hận ngươi, ngày nhớ đêm mong, gọi Bạch Diện Sơn Khôi kia đến quấn lấy thân thể, xém chút nữa là gây ra đại họa rồi..."
"Còn có thể như vậy sao?"
Đến bây giờ Hồ Ma mới hiểu rõ.
Bình thường hắn ở trong trang vô cùng an toàn, lúc Nhị gia ở trong trang ngay cả Tiểu Hồng Đường cũng không dám đi vào.
Hiện giờ đêm khuya thanh vắng, tất cả mọi người đều ở đây, tương đương trong trang mở ra bao nhiêu là bếp lò.
Tà túy kia quấn quanh Thôi Hiết Nhi, muốn mượn tay của gã làm hắn bị thương, vốn là không hợp lý.
Nhưng bị người khác ghi hận cũng sẽ phát sinh loại sự tình này nữa sao?
Hiểu biết của hắn đối với thế giới này, quả nhiên vẫn còn có chút nông cạn.
"Nhưng mà..."
Nhị gia cũng oán hận mắng vài tiếng, lại có chút cổ quái nhìn về phía Hồ Ma: "Làm sao ngươi tránh thoát một kiếp này?"
"Khi ta đến, của nợ kia giống như đã chạy rồi?"
"Ta..."
Hồ Ma có chút lúng túng, chỉ vào mặt Thôi Hiết Nhi, nói: "Ta quá sợ hãi, thân thể không nhúc nhích được."
"Nhớ tới phương pháp ngươi nói lúc trước, cắn đầu lưỡi..."
"Huyết Dương Tiễn?"
Nhị gia có chút khó tin nhìn Hồ Ma, cẩn thận nhìn lại, quả thật thấy được máu trên mặt Thôi Hiết Nhi.
Ánh mắt trợn tròn, run giọng nói: "Ngươi dùng được Huyết Dương Tiễn?"
"Ngươi a..."
Hồ Ma bị phản ứng của lão hù dọa, cẩn thận hỏi: "Không phải ngươi lúc đó dạy cho ta sao?"
Trừ ngươi ra, còn có điện ảnh tiểu thuyết ở kiếp trước, nhưng cái này không thể nói ra.
"Ta lúc ấy chủ yếu là nói qua cho ngươi một chút kỹ năng, Huyết Dương Tiễn là một át chủ bài lợi hại..."
Biểu cảm Nhị gia trở nên cổ quái: "Lúc này mới qua gần nửa tháng, ngươi đã học được rồi?"
Dưới ánh đèn, hai người mắt to trừng mắt nhỏ.
Hồ Ma suy nghĩ một chút, đột nhiên chậm rãi hít sâu, đột nhiên phun một mũi tên hơi thở ra ngoài.
Lần này không cần cắn đầu lưỡi, nhưng vẫn đau!
Nhưng mũi tên hơi thở này, kình phong rất mạnh, bay thẳng đến cửa sổ cũ nát của phòng Nhị gia, đánh bay một mảnh gỗ vụn.
"Mẹ ơi..."
Nhị gia kinh hãi xém chút nữa đã nhảy dựng lên, nhìn Hồ Ma như nhìn thấy quỷ: "Đây không giống như là vừa mới luyện được 1 tháng."
"Cái này căn bản chính là bếp lò quá thịnh, chủ động tìm đường ra, giúp ngươi không cần luyện ngoại công nữa a..."
Hồ Ma có chút chột dạ: "Như vậy không bình thường sao?"
"Nhị gia ta luyện 60 năm, cũng không đến một bước này, ngươi nói có bình thường hay không?"
Nhị gia buồn bã ca thán: "Ngươi nhìn bếp lò của ngươi so với Nhị gia ta cũng đã vượng hơn rồi, cũng không đúng, không phải vượng hơn so với Nhị gia ta..."
"Không đúng, chính là so với Nhị gia ta thì vượng hơn rồi."
"Chỉ là Đồng Tử Công 60 năm của Nhị gia tinh khiết hơn chút ít so với ngươi mà thôi."
Hồ Ma nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của Nhị gia, nghĩ thầm như thế cũng hợp lý chứ?
Dẫu sao mẹ nuôi cũng đã bị bứt cho trọc nóc rồi.
Nhưng nghe Nhị gia giải thích, ngược lại cũng hiểu rõ hơn, so sánh cùng Khai Sơn, Bàn Lan, Ngạnh Trích Đào, Chân Dương Tiễn này là đơn giản nhất, nhưng cũng là một chiêu khó luyện nhất.
Đơn giản chính là không cần học, hỏa khí đến tự nhiên có thể sử dụng được, chính là bản Huyết Dương Tiễn thăng cấp, cũng chỉ nhiều hơn một động tác cắn lưỡi mà thôi, điều khó nhất, là yêu cầu thật sự rất cao đối với hỏa khí.
Nhị gia chính là luyện vài chục năm Đồng Tử Công mới học được một chiêu này, trong vòng một ngày, nhiều nhất chỉ dùng được ba lượt.
Hồ Ma vô sự tự thông, sau khi dùng một lần tinh thần vẫn còn dồi dào, Nhị gia thấy vậy, đã không cách nào tưởng tượng nổi hiện tượng tà môn này.
"Mặc kệ thế nào, cuối cùng vẫn là học được rồi..."
Thấy bộ dáng này của Nhị gia, hắn cũng chỉ có thể cẩn thận hỏi: "Vậy ta nên làm cái gì bây giờ?"
"Ta nào biết được, năm đó sư phụ già cũng không dạy ta tiếp theo phải làm gì..."
Nhị gia cảm thán, hình như đã bị đả kích không nhỏ, nhưng dù sao lúc trước đã bị bếp lò của Hồ Ma tiến cảnh một lần cuối rồi, dùng dáng vẻ chầm chậm đi đến, thở dài nói:
"Nhị gia ta tự luyện 60 năm, dạy nhiều lũ nhóc bên trong hàng rào như vậy, nhưng có sao nói vậy, người giống như ngươi ta đúng là chưa từng thấy qua... Đây hẳn là chuyện tốt đi, nhưng có một vấn đề, vẫn phải nhắc nhở ngươi."
Hồ Ma hơi ngẩn ra, cảnh giác nói: "Là gì?"
"Đã xảy ra chuyện..."
Nhị gia nhìn Hồ Ma, thấp giọng nói: "Bạch Diện Sơn Khôi dám chạy đến đây gây phiền phức cho ngươi, đây không phải là việc nhỏ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận