Hoàng Hôn Phân Giới

Chương 524: Âm Điệp trời sinh (2)

- Còn Thôi Càn Nương cũng là bị người khác nắm thóp, huống hồ ngay từ đầu nàng cũng không biết đây là tiểu thư Động Tử Lý gia, nàng cũng chỉ làm chuyện mà nàng xem như quy củ, bán tiểu thư ra ngoài, để nàng không nhớ nổi chuyện gì mà thôi. Tiểu thư ở bên ngoài có thể là chết rồi, có thể bị hủy trong sạch, Âm Điệp dơ bẩn, đó cũng là nhân quả người bên ngoài, không có quan hệ đến ta.
- Chuyện này giống với việc làm cho một khối vải vóc nhiễm bẩn, ném ở bên ngoài, ai nhặt được thì người đó gặp xui xẻo?
Nhưng mà…
Hồ Ma cũng không khỏi nhíu lông mày, hiếu kỳ nói:
- Đều nói Quỷ Thần không thể lừa gạt, các ngươi làm như vậy, thật sự có thể né được nhân quả này?
- Vậy có thể như thế nào, cứ đợi đến khi nàng thật sự trưởng thành, chính thức mang Âm Điệp tiến vào Quỷ Động Tử, từ đây làm cho cả Động Tử Lý gia đều đời đời kiếp kiếp bị cái tội này?
Quản gia lạnh lùng ngẩng đầu nhìn Hồ Ma một chút, thấp giọng nói:
- Lại nói, chúng ta đều đã thành công, tiểu thư bị bắt cóc, người của Lý gia đều nhẹ nhàng thở ra, ngay cả lão gia ở bên trong nhà cũng không có đi ra. Nhưng ai có thể nghĩ đến, trên đời này, thế mà còn có người tốt như tiểu chưởng quỹ?
Chu quản gia nở nụ cười khổ:
- Ngươi không những cứu tiểu thư, còn dùng lễ, bảo vệ nàng chu toàn, thậm chí, còn nhiệt tình giúp nàng mang hộ tin, muốn đưa nàng trở về. Tất cả mọi chuyện trùng hợp đơn giản tựa như là sự an bài của vận mệnh, thế đạo như thế, một người bị bắt cóc, còn có thể hoàn hảo không chút tổn hại trở về, việc này nói ai sẽ tin đây? Có lẽ tiểu thư từ nơi sâu xa có quỷ thần bảo hộ thật.
- Cái gì từ nơi sâu xa có quỷ thần bảo hộ?
Hồ Ma nhất thời thế mà không biết nói lão quản gia này thế nào, có thể là người ở sau lưng hắn.
Mình cứu được Hương nha đầu, rõ ràng cũng chỉ là chuyện thuận tay, lúc trước nàng cách mạn thuyền của mình phàm là xa một chút, có lẽ mình sẽ không duỗi tay ra trước mặt nàng.
Nàng cũng đã chết đuối mất rồi.
Lại hoặc nói, không phải Dương Cung đột phát ý tưởng, đi mưu cầu đám huyết thực kia, mình sao lại đến Ngưu Gia vịnh ngoài mấy chục dặm?
Về phần mình sẽ đưa Hương nha đầu trở về, một là thời điểm đó mình một lòng tu luyện, không muốn tâm tình vướng bận, hai là mình cho rằng loại chuyện này vốn không liên lụy cái gì khác.
Nhưng không nghĩ tới, những trùng hợp này gom lại một chỗ, cũng làm cho người của Lý gia cảm thấy đây là thứ gì đó trong cõi U Minh.
Tuy nhiên dù sao cũng là thế đạo này, thật chẳng lẽ có con mắt trong cõi U Minh gì đó?
Mẹ nó chứ!
Thình lình nghĩ đến khả năng cuối cùng này, ngược lại trong lòng bỗng nhiên run lên, vô ý thức nhìn xung quanh một chút, lại không có thấy cái gì.
Loại chuyện này không có khả năng nghĩ lại, tưởng tượng thật cảm thấy có chút hoảng, Hồ Ma cũng sửa sang lại biểu lộ một chút, mới nói với Chu quản gia:
- Cho nên, lúc trước ở phủ Minh Châu, ngươi mời ta hộ tống, chính là muốn diệt khẩu ta rồi? Ngươi làm cái phiền toái như vậy gì, lộ ra tín vật, đã chứng minh mình là người Lý gia, đón Hương nha đầu trở về, trên đường động tay chân thì có gì khó thực hiện?
- Làm thế nào động tay chân?
Chu quản gia trầm thấp hít một hơi:
- Lại một lần nữa bán tiểu thư hay sao? Ài, nếu tiểu thư thật có Quỷ Thần từ nơi sâu xa phù hộ, dù cho bán một lần nữa, có lẽ vẫn yên lành trở lại Lý gia.
- Chẳng phải càng an tâm hơn chút.
Hắn nhìn Hồ Ma một chút, lại uống thuốc giải, cũng đang chậm rãi chờ độc dược tiêu tán, khôi phục sức mạnh, ngoài miệng lại không vội vã, chậm rãi nói:
- Nếu tiểu thư muốn về nhà, vậy thì trở về thôi. Nhưng tiểu chưởng quỹ Huyết Thực bang không biết trời cao đất rộng, muốn thân thể tiểu thư, dơ bẩn Âm Điệp, thì có biện pháp gì? Trong thành này có ăn mày, tiện nghi bọn hắn là được, đương nhiên, xong chuyện, cũng phải để bọn hắn đi chôn cùng tiểu thư!
- Đám ăn mày bị tiểu chưởng quỹ ngươi tự tay trừ đi, tiểu chưởng quỹ ngươi cũng chết trong tay người khắp nơi đến giúp đỡ, có lẽ Động Tử Lý gia cũng sẽ không hận ngươi, nói không chừng còn muốn nhắm mắt nhận ngươi làm con rể. Ài, có lẽ còn sẽ có chút phiền phức, nhưng lão phu tận lực. Từ lúc ngươi bắt đầu đưa tin về Lý gia, chuyện này đã phiền phức, còn nữa, cũng chỉ có thể may may vá vá, tận lực che lấp lại thôi.
Hắn càng nói càng thấp, nhưng đáy mắt cũng bắt đầu chậm rãi hiện ra hung quang, ngân châm trong tay chớp động.
Cảm nhận thấy sát khí trên người hắn, Hồ Ma cũng nghĩ xem mình còn có cái gì muốn hỏi, cuối cùng lại chỉ hít một tiếng, trong tay tùy tiện mang theo đao, cũng không làm chuẩn bị nhiều, chỉ nhìn xem lão quản gia, nói:
- Đây là chuẩn bị làm rồi?
Chu quản gia theo dõi hắn, trầm thấp cười một tiếng:
- Cùng ngươi trò chuyện nhiều như vậy, là bởi vì ta đang đợi thuốc giải có hiệu quả. Tiểu chưởng quỹ ngươi lại đang chờ cái gì?
- Trong tay Bả Hí môn các ngươi nhiều chiêu trò, ta cũng thật sự muốn kiến thức một chút, chỉ là…
Hồ Ma nghe, cũng nhìn Chu quản gia cười cười, lại dừng một chút, từ trong ngực lấy ra một cái bình sứ màu trắng, chậm rãi mà nói:
- Tay Bả Hí môn các ngươi ngược lại là thật nhanh, tuy nhiên ta vừa rồi giống như nhớ lầm. Bình này mới là lấy ra từ trên thân kẻ đùa nghịch rắn. Thứ ngươi vừa mới ăn, là lấy từ trên thân vị Thôi Càn Nương kia.
- Ngươi ….
Chu quản gia mở to hai mắt nhìn, sắc mặt biến thành màu đen.
Mà Hồ Ma thì nắm chặt đao, chú ý cẩn thận tới gần hắn, cười nói:
- Cho nên, ta cũng đang đợi độc dược có hiệu quả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận