Hoàng Hôn Phân Giới

Chương 512: Bái phúc gọt thọ (2)

Ngoài cửa sổ đột nhiên thổi qua một trận âm phong, cứ như có thứ gì đó, bà nương công tượng lại là ngao một cuống họng khóc lên:
- Nghiệp chướng lão Lý, ngươi lại làm cái gì, để báo ứng đến trên thân hài tử của ngươi...
Tiếng gào của nàng như cũng bị Lý thợ mộc trong rừng nghe thấy được, nhất thời khóe miệng đều co rúm lên, nhưng vẫn ngoan cố, lại là một đầu dập đầu xuống dưới.
- Đây rốt cuộc lại là pháp gì, hung ác như thế ?
Mà trên pháp đàn bây giờ, Hồ Ma cảm giác được trên pháp đàn đang xói mòn, chính hắn cũng là hoa mắt chóng mặt, nhất thời khó thở.
- Có người đang làm pháp tổn hại âm đức...
Trương a cô cũng gấp nói:
- Những người kia, những người kia thật sự là không sợ báo ứng...
Hồ Ma hiểu được ý tứ Trương a cô, sợ là người trong rừng lại làm tà pháp gì kinh người, bàn về pháp, bọn hắn chưa chắc cao hơn mình, nhưng liều lên chơi liều, lại làm cho mình có loại cảm giác thúc thủ vô sách.
Cùng một thời gian, pháp lực trên pháp đàn này tiêu tán, còn không có kết thúc, nhưng lại rõ ràng nhìn thấy, ngọn đèn bên trên pháp đàn cũng bắt đầu lung lay.
Trong mơ hồ, một ngọn lửa bây giờ ngược lại bắt đầu một phân thành hai, tạo thành hai đóa.
Hắn có thể ngửi được, trong không khí tựa hồ truyền đến một mùi tanh hôi nào đó, gió đêm thổi vào người, cũng có cảm giác bị cái gì mang vảy dính trượt thổi qua.
Trong lòng nhất thời run rẩy, linh hồn đều có loại cảm giác muốn bị xé thành hai nửa.
- Ân nhân, ân nhân, nhanh...
Cũng tương tự vào lúc này, Chu quản gia đã liên tục không ngừng phun rượu thuốc sang bên cạnh, đồng thời lớn tiếng nhắc nhở:
- Đồng Tiền Thế Mệnh! Mau đem Đồng Tiền Thế Mệnh ngậm trong miệng ! Chỉ khi ngươi chống được, giải quyết mấy của nợ kia trước, mới có thể qua được cửa này!
- Đúng vậy, là Đồng Tiền Thế Mệnh kia...
Trong lòng Hồ Ma cũng là hơi hết, chợt kịp phản ứng, sờ mó từ trong ngực, sau đó cúi đầu nhìn thoáng qua trong tay.
Tựa hồ cũng có chút do dự một chút, nhưng vẫn nhét vào trong miệng.
Tinh lực lập tức chấn động, ngẩng đầu nhìn lại, liền nhìn thấy Hồng Đăng trên không trung thêm mạnh mẽ, đã áp chế những tà ma kia không ngẩng đầu lên được.
Hồng Đăng nương nương ân ổn chiếm thượng phong, hẳn là có thể đấu bại những tà ma kia, thế nhưng khi nhìn lại, một đoạn hồng hương kia đã đốt đi non nửa, chiếu theo tốc độ đấu đá của Hồng Đăng nương nương cùng những tà ma kia hiện tại, trước khi một nửa hồng hương này đốt xong, nàng chưa chắc có thể giải quyết đối phương.
Huống chi, trong rừng còn có loại khí tức để bản năng hắn cảm giác được cực kỳ hung hiểm.
Không biết đối phương sẽ còn ra chiêu gì, nhưng những yêu nhân trên đường Bình Nam này, một kẻ so với một kẻ đều tà tính.
Tùy ý bọn hắn ra chiêu, mình tất nhiên là chịu không được.
- Như vậy...
Hắn đột nhiên có chút cắn răng, quay đầu nhìn về hướng Trương a cô bên cạnh, thấp giọng nói:
- A cô còn có thể chịu đựng được không ?
- Ta... Ta không sao!
Trương a cô một hồi gắng sức, cũng lộ ra sắc mặt tái nhợt, lung lay sắp đổ.
Bây giờ là Hồ Ma lên đàn, nhưng nàng thân là người hộ đàn, cũng đang trên đàn, Hồ Ma nhận áp lực, nàng cũng nhận lấy không ít, nhất là pháp lực trên pháp đàn đang tiêu tán, cũng liên lụy đến nàng.
Nhưng có lẽ là nàng đạo hạnh cao, có lẽ là nàng vừa mới dùng qua Huyết Thực Hoàn Hồ Ma cho, bây giờ vẫn còn đang nỗ lực chống đỡ.
Thậm chí còn theo bản năng lộ ra một chút nụ cười trấn an người khác, chỉ là có chút miễn cưỡng, nói:
- Chưởng quỹ tiểu ca, cũng không cần lo lắng. Ta thấy, ta vẫn là phải mời... Ác quỷ kia tới hỗ trợ.
- Trước không cần!
Hồ Ma thấp giọng nói, lại là đột nhiên từ bên cạnh cầm lên Hồng Mộc Kiếm, đao răng cưa, đứng lên, con mắt tập trung vào cánh rừng đen ngòm phía trước, nói:
- Chỉ là trước hết mời a cô giúp ta trông coi đàn, chiếu cố trước người cho tốt, lại lưu ý tốt sau lưng. Mà ta...
Hắn hơi cắn răng, trên mặt lộ ra nụ cười âm lãnh:
- Ta đi để bọn hắn nếm thử Thủ Tuế Nhân lợi hại !
- A?
Trương a cô nghe vậy cũng không khỏi có chút giật mình.
Nàng cũng không phải không thể tiếp đàn, dù sao đây cũng là lần đầu Hồ Ma lên đàn, nàng là thân làm sư phụ giúp đỡ hộ pháp.
Tẩu Quỷ Nhân lần đầu lên đàn, bên cạnh cũng phải có đại nhân đi theo, thuận tiện tùy thời tiếp quản.
Nhưng mấu chốt là, một người lên đàn, đưa đến một nửa, ra trận giết địch ?
Chuyện như vậy thật là làm cho Trương a cô nghĩ cũng không dám nghĩ.
Nhưng lúc này Hồ Ma cũng đã không kịp giải thích, hắn đứng dậy tránh ra, liền nắm lấy Hồng Mộc Kiếm cùng đao răng cưa, cắn chặt hàm răng, trực tiếp xông vào trong bóng đêm bên cạnh.
Bây giờ cũng không biết đối phương đến cùng tới bao nhiêu giúp đỡ, lại am hiểu bao nhiêu môn đạo quỷ dị, mình là người mới trong môn đạo Tẩu Quỷ Nhân, , dù có thể mời đến Hồng Đăng nương nương, cũng hầu như cảm thấy có chút cố hết sức.
Thực sự khó đối phó những cái thứ loè loẹt này.
Nhưng dù sao mình vẫn là Thủ Tuế Nhân!
Công phu sâu nhất cũng là bản sự của Thủ Tuế Nhân...
Đều nói cái gì Bả Hí khắc Hình Hồn, Hại Thủ khắc Tẩu Quỷ, vậy Thủ Tuế Nhân chúng ta khắc cái gì?
Hồ Ma cũng không biết bên trong môn đạo nói thế nào, nhưng bây giờ hắn chỉ tin tưởng, trên thân Thủ Tuế Nhân, đều là bản lãnh thật sự.
Khắc hết thảy loè loẹt!
Trong lòng một bên nghĩ đến thật nhanh, một bên vọt vào trong bóng đêm, đưa tay lấy một viên Huyết Thực Hoàn bỏ vào trong miệng, sau đó xuất ra quỷ đăng giai, lặng yên không tiếng động đi tới ngoài vùng rừng bên kia, hắn thở dài một hơi, sau đó, đưa tay liền xá một cái về hướng trong rừng.
Tứ Quỷ Ấp Môn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận