Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 549 - Cảm ngộ.

Đùng! Một tia chớp đánh xuống bên cạnh Lâm Phàm, hắn có thể cảm nhận được lực lượng cường đại ẩn chứa trong tia sét, ẩn chứa năng lực có thể hủy diệt mọi thứ.

"Thế, đại thế thiên địa..."

Vào giờ phút này.

Lâm Phàm dường như có cảm ngộ, cảnh giới Võ Đạo của hắn vẫn luôn kẹt ở Luyện Thần, đã lâu còn chưa thả lỏng.

"Tinh thần nhập vào thiên địa, cảm ngộ đại thế thiên địa, chính là ý của thiên địa, mượn lực lượng của thiên địa để mình sử dụng..."

Lâm Phàm lẩm bẩm một mình.

Dị thú thằn lằn đang bị giẫm dưới chân nghe không hiểu, kẻ đáng sợ này đang lải nhải cái gì thế?

Hoàn toàn không hiểu hắn đang nói gì.

"Mẹ nó..."

Cho dù thực lực đã đạt đến cấp chín, cũng không dám nói có thể đụng đến sấm sét.

"Không biết."

Giác Tỉnh giả thức tỉnh năng lực sấm sét, bọn hắn cũng từng gặp rồi, nhưng loại sấm sét này cũng chỉ là tia điện bình thường mà thôi, so với sấm sét từ trên trời đánh xuống kia, không thể nào sánh bằng.

"KHông thể nào."

"Ta nghe nói trong tường rào Miếu Loan vẫn luôn lưu truyền phương pháp tu luyện Võ Đạo, đó là VÕ Đạo do chính quản lý Lâm sáng tạo ra, chắc là giống như trong sách nói trước kia, đột phá Võ Đạo?"

Sau đó, chỉ thấy nhân loại nện bước chân, rời khỏi đầu của nó, không phải từ không trung rơi xuống, mà vẫn đứng trên bầu trời như giẫm đất bằng, một màn này, đừng nói là dị thú thằn lằn kinh ngạc, ngay cả thành viên của tổ Thiên Vương cũng lộ vẻ mặt khiếp sợ.

Trong lúc đó.

"Vậy làm sao quản lý Lâm có thể làm được."

"Năng lực hệ hỏa có thể giúp người ta bay sao?"

Đám người cuối cùng cũng không nhịn được kinh hô.

"Thật, ta đã từng nói chuyện với người của tường rào Miếu Loan, bọn hắn đã nói với ta, Võ Đạo quản lý Lâm sáng tạo ra, chia làm Ngưng HUyết, Đoán Cốt, Luyện Thần, cảnh giới sau đó vẫn chưa có, mà hắn tu luyện đã rất lâu rồi, phát hiện Võ Đạo rất khó, nhưng nếu có tiến triển, sẽ tăng lên rất mạnh, về sau cách tăng tinh thần xuất hiện, cho nên hắn đã bỏ Võ Đạo qua một bên."

Nhưng vào lúc này, một màn càng kinh người hơn xuất hiện, chỉ thấy Lâm Phàm đang lơ lửng trên không trung, đưa tay ra, tia sét đang đánh xuống tựa như được chỉ dẫn, thế mà nghe lời quấn quanh thân thể của hắn.

"A... Cái này..."

Có người nghĩ đến một việc.

"A?"

"Đã như vậy, thế thì gọi là Thiên ĐỊa, cảm ngộ thiên địa, dung nhập thiên địa, lấy thân thể yếu kém của mình, dẫn uy thế vạn trượng của thiên địa."

Một giọng nói vang lên, khí chất toàn thân Lâm Phàm đang bay trên không trung xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, sấm sét tiêu tán, bầu trời sáng sủa, mây đen bao phủ bầu trời cũng tiêu tán.

Chân chính đạt đến tình trạng, một bên là trời, một bên là đất.

Bọn hắn sẽ không tin.

Lại nhìn bảng số liệu một chút.

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy.

- Nhanh nhẹn: 475. 31

- Thể chất: 490. 79

- Đẳng cấp: Cấp 9 (20/100)

"Hiểu."

Thu hồi ý nghĩ, nhìn xuống bên giới.

Vào lúc hắn đang cảm ngộ cảnh giới, các dị thú bên dưới đã bị tiêu diệt sạch sẽ, không còn một con nào còn sống sót.

Về sau khi có nhắc nhở điểm tiến hóa.

Lâm Phàm không ngờ trong quá trình xử lý dị thú, cũng có thu hoạch lớn như vậy.

Giờ phút này, Lâm Phàm cảm thấy mình chỉ cần giơ tay nhấc chân, đều ẩn chứa uy thế lớn lao, cho dù cảnh giới mới này khó khăn lắm mới đạt đến 1%, nhưng so với Luyện Thần, trình độ mạnh lên khó có thể tưởng tượng được.

- Cảnh giới : Thiên Đia (1%)

Mắt nhìn bảng số liệu.

- Tinh thần: 472. 3

Hóa ra đã sớm tăng lên đến cấp chín, mà số lượng dị thú cấp chín tụ ở chỗ này cũng không nhiều, những dị thú còn lại cấp bậc quá thấp, cũng không có bất cứ gì lạ.

Dễ dàng.

Không có bất cứ độ khó nào.

"Đã kết thúc rồi, các ngươi còn ổn chứ."

Lâm Phàm ung dung xuất hiện trước mặt bọn hắn, những chuyện xảy ra vừa rồi, hắn biết những người này đều đã nhìn thấy, không sao, hành động có chút cố ý mà thôi.

Khi bản thân có năng lực.

Hơi khoe khoang một chút không phải là chuyện rất bình thường sao?

"Lâm, quản lý Lâm, chào ngài."

Một đám người tụ đến, giọng điệu vô cùng cung kính.

Nhìn xem, biểu hiện một màn quả thật rất tốt, ngay cả xưng hô cũng dùng từ ngài, không thể không nói, địa vị trong lòng người khác, chính là dựa vào biểu hiện của mình mới tăng lên.

"Chào các ngươi." Lâm Phàm mỉm cười, biểu hiện rất thân thiện,"Đúng rồi, đợi lát nữa các ngươi đi thu thập huyết tinh ở hiện trường về, những huyết tinh này ta không mang đi, các ngươi lấy về tường rào đi."

"Vâng, đã biết."

Số lượng dị thú ở đây quá nhiều, cấp bậc thấp cũng không ít, nhưng huyết tinh của những dị thú cấp bậc cao kia, lại khiến bọn hắn thèm thuồng.

Mảnh vỡ cũng để lại nơi này, để bọn hắn mang về, đặt ở chỗ khác.

Sau đó Lâm Phàm nhảy lên đầu dị thú thằn lằn, đi đến nơi khác, hoạt động thu hoạch không thể nào dừng lại, nhất định phải không ngừng cố gắng tiến lên, dựa vào tốc độ này, có lẽ một ngày nào đó, quả thật có thể xử lý sạch sẽ tất cả dị thú.

Sau khi Lâm Phàm rời đi.

Thành viên tổ Thiên Vương cảm thán.

"Quản lý Lâm thật sự là nhân vật không thể nào tưởng tượng nổi."

"Đúng vậy."

Thời gian cứ trôi qua như thế, một ngày rồi lại một ngày.

Nửa tháng sau.

Lâm Phàm nhìn tường rào Miếu Loan bây giờ, thật sự không thể không cảm thán, phát triển thật sự quá thần tốc, tất cả mọi người đều đủ khí lực mà xây dựng, tường thành không ngừng mở rộng, đồng thời người đến gia nhập cũng nhiều hơn trước không biết bao nhiêu lần.

Tường rào Miếu Loan nổi tiếng ở bên ngoài, cộng thêm Lâm Phàm trắng trợn săn giết dị thú, đế mức bây giờ có rất nhiều khu vực tương đối an oan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận