Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 527 - Tinh tinh: ai đang điều khiển ta.

Lạt Điều chơi đến quên trời quên đất, có sự khống chế của nó, tinh tinh thế mà bắt đầu khiêu vũ, khoa tay múa chân, đấm ngực.

Lâm Phàm biết Lạt Điều biết được rất nhiều, bởi vì khi ở cùng với Tiểu Hi Vọng, Tiểu Hi Vọng thích xem tivi, tuy rằng bây giờ không có tiết mục gì, nhưng phim nhựa thì vẫn có.

Mà Lạt Điều chính là xem từ trong đó mà học được.

Chỉ là đối với tinh tinh mà nói, nó thật sự không thể chịu nổi, ánh mắt lạnh lùng hung ác của dị thú đã sớm biến mất, thay vào đó là khủng hoảng và xấu hổ.

Tại sao có thể như vậy?

Tinh tinh ta tuyệt đối không thể làm ra những chuyện này.

Dừng tay, nhanh dừng tay cho ta.

Bất kể là ai, xin hãy dừng tay đi.

Thời gian chính là như vậy từ từ trôi qua.

Đêm đã khuya.

Trong khoảng thời gian ở tường rào nhân loại này, nó rất thoải mái.

Lạt Điều quay lại giường, tiếp tục nằm sấp, từ từ tiêu hóa năng lượng mảnh vỡ đã hấp thu trong cơ thể.

Nhìn bốn phía.

- Đẳng cấp: Cấp 7 (53/80).

TRong nội tâm tinh tinh điên cuồng gào thét, đột nhiên, nó phát hiện bản thân có thể điều khiển thân thể, loại đột nhiên khống chế được thân thể này khiến tinh tinh nhất thời không phản ứng kịp, trực tiếp đặt mông ngồi trên mặt đất, mê mang nhìn xung quanh.

Lâm Phàm thật lâu vẫn chưa thể chìm vào giấc ngủ, giở ra một lượng lớn sách, muốn mở ra cảnh giới mới trên con đường Võ Đạo.

Nó không biết đã xảy ra chuyện gì, thấy bốn bề vắng lặng, tinh tinh đứng dậy, phủi phủi mông, quay lạic ái ổ của mình, tiếp tục vùi đầu ngủ.

Gãi gãi ót.

Nhìn tinh tinh rời đi, Lâm Phàm nhìn về phía Lạt Điều, giơ tay sờ đầu của nó,"Lạt Điều, tốt, ngươi tiếp tục tiêu hóa đi, để ta xem cực hạn trong tương lai của ngươi rốt cuộc ở đâu."

- Thể chất: 353. 79

Có đồ ăn, có huyết tinh gặm.

- Nhanh nhẹn: 338. 31

Mắt nhìn bảng số liệu.

- Cảnh giới: Luyện Thần (100%)

LUyện Thần vốn là một bước huyền diệu, khống chế tinh thần, chuyển hóa thành thẩn ý, cho dù chỉ vung ra một quyền bình thường, khi ẩn chứa thần ý, cũng có thể tạo ra áp bách cực mạnh.

"Đau đầu thật."

Những tổ chức có liên quan đến ba đại gia tộc, ví dụ như ẩn ở trong thành thị, sau khi ba đại gia tộc bị diệt, bọn hắn sẽ không còn người chủ chốt, từ đó không có thành tựu, tạm thời không cần để trong lòng.

Số liệu rất hoa lệ.

Tất cả mọi người vô cùng hoang mang.

- Tinh thần: 335. 3

Có người biết tường rào Miếu Loan ở đâu.

Người quản lý Lâm Phàm của tường rào Miếu Loan cũng hoàn toàn được lan tuyền khắp nơi.

Thật giống như sự hiểu biết đã ăn sâu vào trong xương cốt mọi người, trong vòng một đêm đã bị lật đổ.

Thực lực bây giờ của hắn đã không còn biểu thị bằng ba hàng số liệu nữa.

"Ai, cho chút phương pháp đi, rốt cuộc nên phát triển theo phương hướng nào?"

Lâm Phàm khẽ than.

Mấy ngày sau, tin tức ba đại gia tộc bị hủy diệt tựa như vòi rồng truyền ra ngoài, gây ra đả kích hủy thiên diệt địa.

Ném từng quyển sách qua một bên, trong đầu có chút ý nghĩ, nhưng ý nghĩ cũng không nhiều, khí huyết, xá lợi, luyện thần, ba đại cảnh giới hoàn mỹ, đôn đốc hắn tiến đến bước thứ tư phía trước.

Bây giờ thứ đáng coi trọng, chính là vị nam tử kia, còn có tổ chức Trùng Sinh và những con dị thú ở xa xa kia.

Đẳng cấp cũng cần phải nhanh chóng tăng lên, nhưng không quá sốt ruột, dị thú ở đó, mãi mãi cũng ở đó, bọn chúng chạy không thoát.

Lâm Phàm đi đến ban công, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời đêm đen như mực, thật lâu cũng không thể hoàn hồn.

Có người thì còn chưa từng nghe đến cái thành thị Miếu Loan này.

Dù sao thì chỉ là thành thị cấp huyện mà thôi.

Cho dù là khi ở thời đại hòa bình, có người hỏi ngươi tên của một huyện ở tình ngoài, nếu như không lên mạng tìm, sợ rằng sẽ không biết.

Lúc này.

Bên ngoài tường rào Miếu Loan đang nghênh đón một đám người sống sót đến đây gia nhập.

Lâm Phàm nhận được tin tức, sớm đã đến, đứng trên tường thành nhìn người sống sót kéo đến bên dưới, số lượng không tính là nhiều, nhưng cũng có khoảng trăm người, đều dẫn theo người nhà, mang theo bao lớn bao nhỏ, đi qua quảng đường vô cùng nguy hiểm đến đây.

Trong ánh mắt bọn hắn nhìn về phía tường rào Miếu Loan, toát ra sự trông mong và kỳ vọng.

"Không ngờ lại tới nhanh như vậy." Lão Chu cảm thán.

Hắn ta biết chắc chắn sẽ có người đến gia nhập, nhưng không ngờ, chỉ mới qua mấy ngày, đã có người đến.

"Bình thường, bọn hắn chắc hẳn ở gần tường rào chúng ta." Lâm Phàm nói.

Lê Bạch nhìn tình hình bên dưới, khi nhìn thấy một vài người, ánh mắt có chút thay đổi, bởi vì hắn ta nhìn thấy có người quen.

"Từ tường rào Diêm Hải đến." Lê Bạch nói.

"Làm sao ngươi biết." Lão Chu hỏi.

Lê Bạch nói,"Bởi vì ta nhớ kỹ một vài người trong số họ."

Khi Lê Bạch nhìn thấy bọn họ, một vài người trong đám người đương nhiên cũng nhìn thấy Lê Bạch, lần đầu tiên nhìn thấy chính là giật mình, không ngờ lúc trước Lê Bạch bị bọn hắn nhằm vào, sau khi rời đi có vẻ lăn lộn rất tốt.

Lương Hồng nói,"Ngươi thấy Triệu Hải đúng không."

Lê Bạch gật đầu.

Bọn người Ngô Đình đương nhiên cũng nhìn thấy TRiệu Hải.

"Triệu Hải là ai?" Lâm Phàm tò mò hỏi.

Lương Hồng nói,"Triệu Hải là một đội trưởng tiểu đội của tường rào Diêm Hải, trước kia từng đối nghịch với chúng ta không ít, con người tương đối âm hiểm, hèn hạ, chỉ là vì sao hắn lại đến đây, nhìn tình hình này, những thủ hạ kia của hắn cũng không có ở đây."

Ngô Đình nói,"Lâm ca, tình huống bây giờ giải quyết như thế nào?"

Lâm Phàm nghĩ nghĩ, sau đó bảo lão Chu gọi Tiểu Ái đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận