Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 245 - Người khai sáng, người dẫn đường, nhân vật lịch sử trong tương lai. (5)

Mỗi lần Lâm Phàm hô hấp, lồng ngực chập chùng rõ ràng, đồng thời có âm thanh quái dị đánh vào xương cốt, những cái này khiến lão Chu cảm thấy thât thần kỳ.

Mà vào ngay lúc này.

Một chuyện khiến lão Chu càng khiếp sợ hơn xảy ra.

Chỉ thấy Lâm Phàm giơ cánh tay lên, lỗ chân lông hơi mở ra, có sợi khí màu đỏ máu từ trong lỗ chân lông thoát ra,"Cái này... cái này..." Lão Chu kinh hãi nói.

Lâm Phàm nói,"Đây là khí huyết, khí huyết trong cơ thể con người vừa ra đời đã có, mà trình độ khí huyết của mỗi người thì khác nhau, khí huyết của người gầy yếu thì yếu ớt, người cường tráng thường xuyên rèn luyện thì khí huyết dần dần tăng cường, nhưng mặc kệ là yếu ớt hay cường tráng, cũng không thể tự khống chế được khí huyết của bản thân."

Lão Chu đến gần, dán vào cánh tay Lâm Phàm, xoa mắt, duỗi ngón tay ra, muốn yên lặng nhìn khí huyết, vừa mới chạm đến, nhiệt độ cực nóng truyền đến, lão Chu kinh hãi rụt tay lại.

"Rất nóng."

"Nói nhảm, máu vốn nóng, khí huyết lại càng giống như hơi nước được đun sôi bốc lên, sao có thể không nóng.

"ÔI trời..." Chu Thế Thừa kinh ngạc,"Kỳ tài ngút trời đó."

Lão Chu xem như là một người thí nghiệm.

"Ta muốn học, dạy ta đi." Trong mắt lão Chu lộ ra sự khát vọng.

Cái thuật thổ nạp này muốn mở rộng ra ngoài cần phải cho lão Chu thử trước.

Chu Thế Thừa trừng to mắt.

Lâm Phàm bắt đầu giảng giải, bởi vì đây là lần đầu lão Chu tiếp xúc, có rất nhiều chỗ không hiểu, ví dụ như tiết tấu hô hấp thay đổi như thế nào, đồng thời lúc hô hấp, cộng hưởng với các khí quan trong cơ thể ra sao.

Nói xong lời này, khi Lâm Phàm khẽ động ý niệm, khí huyết ngưng tụ trên nắm tay, đột nhiên đánh ra một quyền về phía không khí, lập tức, một tiếng xé rách trầm muộn vang lên, nghe tiếng động này thôi đã biết lực đạo từ một quyền này mạnh đến mức nào.

Nếu như lão Chu có thể thành công, vậy thì môn thuật thổ nạp này thật sự thành công rồi.

Người bình thường?

Lâm Phàm nói,"Một quyền vừa rồi ta chỉ dùng sức lực của một người bình thường, cộng thêm khí huyết tăng cường, một quyền đánh ra, ngươi cảm thấy thế nào?"

"Đương nhiên rồi, đến đây, chúng ta ngồi xếp bằng, ta dạy ngươi đểm cốt lõi của thuật thổ nạp, ngươi chăm chú lắng nghe, cẩn thận học, tác dụng mấu chốt của cái thuật thổ nạp này, chính là dạy ngươi làm thế nào có thể khống chế khí huyết trong cơ thể, đồng thời vào lúc hô hấp, chậm rãi tăng cường mức độ hùng hậu của khí huyết trong cơ thể."

Sau một hồi.

Lâm Phàm nói,"Ta nói cho ngươi, đương nhiên là muốn dạy ngươi, nhưng ăn một miếng không thể mập mạp ngay được, bây giờ ta dạy ngươi Đoán Cốt Thổ Nạp Thuật, cái thuật thổ nạp này là ta dung hợp từ tinh hoa trăm loại, dựa vào thiên phú của ta mà nghĩ ra."

"Lâm Phàm, ta cảm thấy đột nhiên thay đổi tiết tấu hô hấp, có chút khó chịu." Lão Chu nói ra vấn đề của hắn ta ra.

"Được, ta nhất định sẽ học nghiêm túc." Trong mắt lão Chu tỏa ra ánh sáng lóa mắt, cho dù bây giờ đang tối đen như mực, chỉ sợ mắt lão Chu cũng giống như mắt chó, đang sáng lấp lánh.

Cái này nhìn thì như hắn đang dạy lão Chu, nhưng thực ra cũng dựa vào quá trình học tập của lão Chu, nói lại tình hình cho hắn biết.

Bây giờ hắn đã hiểu, đó là vì mình quá ngu ngốc, khiến giáo viên tức giận, dạy nhiều như vậy mà đều chẳng học được, giáo viên muốn sụp đổ, rõ ràng đơn giản như vậy.

Lúc này, Lâm Phàm thở nhẹ một hơi, cuối cùng cũng dạy xong, nói thật, hắn xem như đã rõ, vì sao lúc trước đi học, mình luôn bị giáo viên dạy dỗ.

Lâm Phàm ngừng lại, quay đầu nhìn, đột nhiên phát hiện lão Chu không còn tu luyện thuật thổ nạp nữa, mà là nhìn chằm chằm vào hắn.

"Hiểu rồi."

Tu luyện quá nhập tâm, ngược lại không để ý lắm.

Lâm Phàm nói,"Đây là tình huống bình thường, thay đổi cần một quá trình, chỉ cần ngươi có thể kiên trì, biến loại thay đổi này thành thói quen, vậy thì ngươi thành công rồi."

"Đoán cốt?"

"Đoán cốt."

Lão Chu nói,"Đúng vậy, trước đó ta đang tu luyện thuật thổ nạp, nhưng âm thanh của ngươi khiến ta kinh hãi khó mà tập trung được, ngươi đang làm cái gì thế?"

Lão Chu nghĩ đến tình cảnh khí huyết Lâm Phàm thoát khí ra ngoài, tựa như điên cuồng, toàn thân tràn ngập nhiệt tình.

"Ngươi đừng nói là ngươi nhìn ta mãi đến bây giờ chứ?"

Miệng lão Chu từ đầu đến cuối đều há hốc, giống như gặp quỷ,"Lâm Phàm, ngươi có biết trên người ngươi có tiếng rồng ngâm hổ gầm hay không?"

"Thật sao?"

Khi đó hắn cảm thấy chắc hẳn là vì giáo viên khó chịu với mình.

Trời hơi hửng sáng.

Tiến độ này so với dùng thuật thổ nạp dẫn động khí huyết càng nhanh, càng toàn diện, càng có hiệu quả hơn.

Thấy lão Chu đang nỗ lực tu luyện Đoán Cốt Thổ Nạp Thuật, hắn thì ở bên cạnh tiếp tục thi triển Ngũ Chủy Đoán Cốt, dùng cái này rèn luyện xương cốt cả người, một chiêu một thức đều như nước chảy mây trôi, khí huyết toàn thân đều đang sôi trào.

"Đúng, không sai, ngươi tu luyện thuật thổ nạp, ta có thể xem nó là một loại nhập môn, dẫn động khí huyết bản thân, tăng cường khí huyết, từ đó thi triển chiêu thức như như ta vừa đánh, điều động khí huyết toàn thân để đoán cốt."

Lâm Phàm chắp tay sau lưng, khí chất tuyệt thế cao nhân vô hình khuếch tán ra ngoài.

"Rốt cuộc ngươi nghĩ ra được những cái này như thế nào vậy?" Chu Thế Thừa sợ ngây người.

Hắn ta suy nghĩ nát óc đều không rõ, những thứ đồ chơi mà Lâm Phàm nghĩ ra, không phải là thứ mà người bình thường có thể nghĩ ra được, nhìn chung lịch sử mấy ngàn năm, cũng không có ai có thể biên soạn ra những thứ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận