Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 427 - Ngươi biết đó, ta am hiểu tu luyện Thiết Sa Chưởng. (4)

Nam tử cầm rìu đi ngang qua bên cạnh hắn ta, vỗ vai hắn ta, bản thân hiểu rõ, khi một người nam nhân thích một nữ nhân, hành động của bản thân nhìn có vẻ rất đáng yêu, rất vui vẻ, nhưng trong mắt người ngoài, đó chính là kẻ ngốc.

Chỉ là bản thân người đó không cảm nhận được thôi.

Rất nhanh, bọn hắn đã đi đến phòng chỉ huy, thiết bị chỗ này cũng không bị phá hỏng, đồng thời còn có nguồn điện.

Nữ tử đi đến trước thiết bị, lấy ra một cái USB đã sớm chuẩn bị sẵn, trong chốc lát, chương trình bên trong tự động khởi động, bắt đầu sao chép tất cả dữ liệu của tường rào Ma Đô.

Chờ đợi là quá trình rất buồn tẻ vô vị, xung quanh rất an tĩnh, loáng thoáng chỉ có thể nghe tiếng nước nhỏ giọt.

Sau khi sao chép dữ liệu xong, chương trình tự đồng tiêu huỷ mọi dữ liệu trong thiết bị của tường rào Ma Đô.

Nữ tử rút USB ra, cất kỹ, chuẩn bị rời đi.

Màn hình của phòng chỉ huy đột nhiên sáng lên.

"Ngươi nói có lý." Nam tử cầm búa cảm thấy rất có lý.

Khi bọn hắn đến chỗ đó, cửa lớn đóng chặt, không có mật mã và thẻ, bọn hắn cũng không thể nào tiến vào.

Nam tử cầm búa nói,"Quả thật là vậy."

Cũng may nữ tử am hiểu một chút về kỹ thuật, rất nhanh đã thao tác xong, tìm được vị trí của cái trụ pha lê này.

Ba người liếc nhìn nhau.

Bọn hắn đến chỗ vật chứa, nhìn nam tử trần truồng bên trong, bộ dáng rất trẻ trung, nhiều nhất chỉ khoảng chừng 20 tuổi, các thông số thể hiện từ thiết bị xung quanh cho thấy rõ, biểu hiện sinh mạng vẫn còn.

Thay đổi đột ngột này khiến bọn hắn giật mình.

Nam tử cầm rìu đấm xuyên cửa lớn, sau đó tay không xé rách.

"Đây không phải chuyện trong phạm vi nhiệm vụ của chúng ta." Nữ tử nói.

Nhìn về phía màn hình, trên màn hình hiện lên một cái khoang pha lê, trong khoang có một nam tử trần truồng đang nằm, trên người nam tử cắm đủ loại dụng cụ, lồng ngực phập phồng, cho thấy rõ đối phương còn sống.

Nữ tử nghĩ nghĩ, cuối cùng gật đầu.

"Đi thôi."

Nam tử cầm rìu nói,"Đây có thể là một bí mật khác trong tường rào Ma Đô, nếu như chúng ta vận chuyển người này về, chắc hẳn sẽ hoàn thành nhiệm vụ vượt mức, thậm chí sau khi bên kia chỉnh lý xong mọi dữ liệu của tường rào Ma Đô, nhất định sẽ phát hiện ra chuyện này, đến lúc đó chẳng phải còn phải đi thêm một chuyến nữa."

Đột nhiên.

Không có cửa nào có thể ngăn cản bọn hắn, chỉ sợ cửa không đủ rắn chắc thôi.

Nam tử cầm búa thô bạo phá vỡ trụ pha lê, gỡ hết dụng cụ trên người đối phương, trực tiếp vác lên người.

"Hô..." Nam tử cầm rìu vội vàng chạy đến bên cạnh đồng bạn,"Thế nào? Ngươi thế nào?"

Phịch một tiếng.

"Khốn khiếp, ông đây phải giết chết ngươi." Nam tử cầm rìu tức giận tím mặt, ánh mắt tràn ngập lửa giận, đối phương đáng chết, không quan tâm hắn ta có tác dụng gì, đều không dùng được.

Hai người đi phía trước nghe được động tĩnh sau lưng, lập tức kinh hãi, vội vàng quay đầu, khi bọn hắn nhìn thấy đồng bạn ngã trên mặt đất, nam tử trần truồng mà bọn hắn phát hiện ra kia, trong tay cầm trái tim nhét vào trong miệng, ăn đến mức máu tươi nhuộm đỏ khoé miệng.

Ngay sau đó.

Nam tử bị vác lên vai đột nhiên mở mắt ra, hai con ngươi màu vàng, bất ngờ vươn tay thọc vào lồng ngực của nam tử cầm búa, phù một tiếng, nắm ngón tay nắm chặt lấy trái tim của nam tử này.

"Cái gì? Đây là..."

Thân thể của nam tử trần truồng vốn dĩ gầy yếu, nhưng đột nhiên, giống như được cái gì đó tăng cường, hình thể bành trướng, cơ bắp xuất hiện từng khối, thậm chí hiện ra ánh sáng, nhìn giống như áo giáp.

Tiếng bành trướng vang lên.

"Mẹ nó ngươi muốn chết." Nam tử cầm rìu tức giận, hung hăng bổ rìu về phía nam tử trần truồng.

"He he he..."

Nam tử lõm vào vách tường cười trầm thấp, âm thanh lạnh lẽo, giống như tiếng của Ác Ma.

Đối phương cử động, đá vụn trên người lăn xuống mặt đất, hắn ta từ trong vách tường lõm đứng lên, xoay xoay cổ, tiếng xương cốt kẽo kẹt vang lên, đối mặt với nam tử cầm rìu đang tức giận, hắn ta chỉ phe phẩy tay, biểu thị khinh thường.

Nam tử trần truồng bị trúng một kích, tựa như viên đạn nện vào vách tường, lõm xuống.

Trái tim bị móc ra, đã không thể nào sống được.

Đồng bạn cũng không có phản ứng.

Chỉ là mặc kệ hắn ta gọi thế nào.

Nam tử cầm rìu kinh ngac, tình hình trước mắt đừng nói có bao nhiêu quen thuộc, đây là một loại năng lực, mà năng lực này chính là của đồng bạn hắn ta.

Nam tử trần truồng bước từng bước một đến, nhặt búa sắt trước mặt lên, vẻ mặt dữ tợn, đánh một búa về phía đối phương.

ĐỐi mặt với một kích này.

Nam tử cầm rìu vung rìu lên chống lại, ầm vang một tiếng, gan bàn tay rách ra, lực lượng cực mạnh đẩy hắn ta lui về sau, khó mà ngăn cản.

Lực lượng của đối phương còn cao hơn hắn ta.

"Chạy đi, đừng quan tâm đến ta." Nam tử cầm rìu quay đầu hô.

Bảo nữ tử nhanh chóng chạy trốn.

Đánh thắng được hay không, ngay lần đầu tiên giao đấu đã xác định được.

ĐỐi phương chính là quái thai không biết rõ.

Nữ tử lui về sau, xoay người chạy.

Thực lực của hai người bọn họ mạnh nhất, một người đã bị giết, một người đang vung rìu ngăn cản, gây ra trùng kích đáng sợ, đồng thời bảo nàng mau chạy trốn, thân là người sống sót trong tận thế, có thể sống đến bây giờ, phương châm chính là nghe theo lời người khác.

Cho dù ở lại thì có thể làm được gì chứ.

Kết quả vẫn chỉ có một.

Ầm ầm!

Sau lưng vang lên tiếng ầm vang, đó là tiếng va chạm đối diện, ngay sau đó, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Nàng biết tình hình không ổn.

Nhưng nàng không quay đầu lại.

Trở vể mặt đất, nhảy lên một cái, quay lại máy bay trực thăng, không đợi người điều khiển lấy lại tình thần, nàng vội vàng thúc giục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận