Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 452 - Các ngươi rất tốt. (2)

Lâm Phàm giới thiệu cho bọn hắn, đã từng đi qua tường rào Thủ Đô, hắn đương nhiên biết, kiến trúc ở nơi đó như thế nào, nhưng hắn vẫn thuộc rõ như lòng bàn tay, nói những cái này ra.

"Quản lý Lâm, tường rào Thủ Đô chúng ta bên đó cũng có." Lý Huy nói.

Lâm Phàm cười nói,"A, xem ra người quản lý của tường rào Thủ Đô cũng có ý nghĩ giống như ta, ngươi nói mọi người cực cực khổ khổ cả một ngày, dù sao cũng nên có một nơi để thả lỏng chứ, đều đáng tiếc duy nhất chinh là diện tích quá ít, không thể tụ tập được quá nhiều người thả lỏng, cho nên chỉ có thể đến trước được trước, người đến sau thì phải xếp hàng."

"Đều miễn phí sao?" Lý Huy nghe ra chút gì đó.

"Đương nhiên, những cái này vốn chính là nơi để mọi người thả lỏng, không miễn phí thì chẳng lẽ thu phí sao, huống chi, ở tường rào Miếu Loan chúng ta, cơ bản đều là cùng hưởng." Lâm Phàm nói.

Lý Huy nghe thấy rất chấn động.

Cùng hưởng?

Cái này sao có thể làm được chứ.

Ta lấy cái tên võ viện cũng không có gì quá đáng chứ.

Hắn ta đi tiếp, đối với kiến trúc xung quanh cũng không có nhiều hứng thú lắm, chỉ có hứng thú với người sống sót nhìn thấy được, ánh mắt vẫn luôn đánh giá, quan sát.

Lý Huy dừng bước, nhìn tấm bảng hiệu, trầm tư thật sâu với cái này, loại này có vẻ không hợp với tận thế, nếu ở thời kỳ hòa bình, ngược lại có thể hiểu được.

"A, thì ra là thế, không ngờ diện tích của tường rào Miếu Loan không lớn, nhưng những gì cần có đều có." Lý Huy không suy nghĩ nhiều.

Đi tới, đi tới.

Thần kỳ.

Thậm chí cho dù có thể gánh vác nổi thì có vẻ như cũng sẽ không có ai làm như vậy, không nói đến những thứ khác, con người đều rất ích kỷ, cực cực khổ khổ kiếm được vật tư, sao có thể chia sẻ cho người khác.

Cái này khiến hắn ta phát hiện ra, tinh thần diện mạo của những người sống sót ở tường ngoài kia, cũng không phải cố ý lựa chọn trưng ra đó.

"Võ viện?"

Đừng nói Lý Huy kinh ngạc, đám người Chu Duyệt cũng như vậy.

Lâm Phàm cười nói,"Chính là nơi để mọi người cường thân kiện thể, có thể xem như là phòng tập thể thao, nâng cử tạ, chạy bền, luyện tập một chút tốc độ phản ứng, cũng không có gì kỳ quái."

"Nên có vẫn phải có, chỉ là không biết có thể hỏi một việc hay không?" Lâm Phàm mở miệng hỏi.

Tea Kwon Do, tán đả, quyền kích...

"Mời nói."

Mà người sống sót ở nơi này, đều là như vậy.

Thật sự quá thần kỳ.

KHi đối phương thúc giục.

Nếu như hỏi những vấn đề này, hắn ta cũng không để ý mà tán gẫu với đối phương một chút, dù sao thì hắn ta cũng đã lâu rồi không nói chuyện với người xa lạ quá nhiều, Lâm Phàm nghĩ nghĩ, sắp xếp lại ngôn ngữ rồi nói,"Trước kia có người du đãng đi ngang qua tường rào Miếu Loan có nói với chúng ta, hắn muốn đến tường rào Thủ Đô."

Con người Lý Huy hơi co lại, cơ mặt cũng có chút run run, đám người Chu Duyệt cũng như vậy, không ngờ người ở tỉnh Dưỡng Lão xa xôi, vậy mà cũng biết đến.

Đương nhiên, đối phương chính là người quản lý của một tường rào cỡ nhỏ, có thể hỏi ra được vấn đề cao cấp gì chứ.

Trước kia khi vừa nghiên cứu ra, chuyện này không có người nào biết, nhưng trên thế gian này không có tường rào nào không lọt gió, khi người tiếp xúc được càng ngày càng nhiều, tóm lại sẽ lan truyền ra ngoài.

Lý Huy có ấn tượng không tệ với Lâm Phàm, ngược lại đồng ý tán gẫu với đối phương, còn về chuyện đối phương muốn hỏi, chi cần không dính đến vấn đề bí mật, vẫn có thể nói cho đối phương biết.

Thậm chí, ngay cả bọn hắn đến bây giờ cũng chưa tiếp xúc được, chỉ biết là có chuyện này thôi. .

Người khác không thể nào lấy được.

Nhưng lan truyền thì lan truyền, những nghiên cứu này đều nằm trong tay của ba đại gia tộc.

Nhiều nhất chỉ là tò mò với bên ngoài mà thôi.

Lâm Phàm thấy bọn họ ngây người, trong lòng hiểu rõ, xem ra là thật, hơn nữa đã có hiệu quả.

"Nếu như không tiện nói thì thôi, ta chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi." Lâm Phàm nói.

Lý Huy khôi phục bình thường, chậm rãi nói,"Chuyện này cũng không phải là bí mật, tường rào Thủ Đô quả thật đã nghiên cứu ra được cái này."

"Ừm, sau đó thì sao?" Lý Huy gật đầu lắng nghe, chỉ thấy Lâm Phàm nói đến đó thì không nói gì, lập tức nghiêng đầu nhìn Lâm Phàm, nói đi, ngươi không nói tiếp, có quỷ mới biết ngươi muốn hỏi cái gì.

Hiện trường vô cùng yên tĩnh.

Sau khi hắn nói lời này ra.

Lâm Phàm nói,"Hắn nói tường rào Thủ Đô đã nghiên cứu ra cách có thể hấp thu năng lượng trong huyết tinh, từ đó dẫn dắt tăng lên tinh thần, tăng xác suất xuất hiện Giác Tỉnh giả, biện pháp này có thật hay không?"

"Cái kia..." Lâm Phàm còn chưa hỏi, Lý Huy đã giơ tay lên cản lại.

"Đừng nghĩ nữa, thứ đồ chơi kia sẽ không truyền ra ngoài, nếu như tương lai ngươi cảm thấy muốn mạnh lên, ngược lại có thể đến tường rào Thủ Đô thử một lần, trở thành người trong tay ba đại gia tộc, có lẽ sẽ có cơ hội." Lý Huy vừa cười vừa nói.

Lâm Phàm cười cười, không nói gì thêm.

Thời gian đi dạo trôi qua rất nhanh.

Bọn người Lý Huy rời khỏi tường rào Miếu Loan, mở cửa xe bọc thép ra, quay về bàn giao nhiệm vụ, đừng thấy bọn họ là người của cơ cấu phán quyết, nhưng nói thẳng thắn ra thì, chính là đang thay ba đại gia tộc làm việc.

TRong xe.

"Lý ca, cái tường rào Miếu Loan kia thật kỳ lạ." Có người nghĩ đến những gì mình đã nhìn thấy, đưa ra đánh giá đúng trọng tâm.

"Ừm." Lý Huy gật đầu nói."Nếu như ngày nào đó các ngươi không thể ở lại tường rào Thủ Đô được nữa, ngươc lại có thể đến tường rào Miếu Loan, nơi này so với những tường rào mà chúng ta từng nhìn thấy khác nhau một trời một vực, quả thật là nơi tốt đẹp để sinh sống."
Bạn cần đăng nhập để bình luận