Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 400 - Mắt đỏ

Quý Xương Bảo yên lặng gật đầu, đúng là như vậy.

Khi thực lực bản thân đủ trâu bỏ, suy nghĩ của những người khác về mình sẽ lặng lẽ xảy ra thay đổi.

Thái độ của tiến sĩ Aiwa và Quý Xương Bảo đối với Lâm Phàm chính là như vậy.

Trước kia chính là nghĩ nếu như có cơ hội sẽ giết chết Lâm Phàm, đến chủ động nói chuyện cầu hòa, cho đến bây giờ, bọn hắn lại càng muốn qua lại thân thiết với tường rào Miếu Loan hơn, đây chính là biến hóa sau khi thực lực của Lâm Phàm tăng lên.

"Ngươi nghĩ cách đến tường rào Miếu Loan một chuyến." Tiến sĩ Aiwa nói.

"Lại đi?" Quý Xương Bảo hỏi ngược lại,"Khoảng thời gian trước vừa đưa qua đó không ít huyết tinh, cứ như vậy nữa không phải sẽ cố ý rồi?"

"KHông, lần trước không gặp được đối phương, cho nên không tính được."

"Vậy lần này đưa cái gì qua? Đừng có lấy huyết tinh nữa."

Các số liệu đều tương đối ổn định.

"Nên tìm một cơ hội để một mình nó ra ngoài hành động."

Khoảng thời gian trước, Quý Xương Bảo đến tường rào Miếu Loan, nói cho hắn ta biết tường rào Miếu Loan có rất nhiều trẻ nhỏ, mới khiến hắn ta nghĩ đến những thứ này.

Tiến sĩ Aiwa nhẹ nhàng vuốt ve ống pha lê, lầm bầm lầu bầu nói, Si Mị 1. 0 trước mắt đã sớm không còn bộ dáng thiếu niên Thanh Long bang nữa, có thể nói đã hoàn toàn thay đổi, các bộ vị trên thân thể đều trải qua cải tạo, không có một chỗ dư thừa nào.

"ĐƯợc."

Ban đêm.

Quý Xương Bảo vẫn khá xem trọng huyết tinh, đừng nhìn hắn ta là người quản lý, toàn bộ tường rào đều đang kiếm lời huyết tinh cho hắn ta, nhưng đội ngũ nhân viên trong tường rào rất nhiều, rất nhiều huyết tinh đều được chuyển vào trong tay bọn hắn.

Sau đó tiến sĩ Aiwa lại vùi đầu vào nghiên cứu.

Quý Xương Bảo biết loại thuốc mới này, chính là để trị liệu cảm mạo phát sốt, trong tận thế, thuốc men khó có được, người trưởng thành cảm mạo phát sốt, gắng chịu một chút là có thể qua được, nhưng trẻ nhỏ thì không giống như vậy.

Tiến sĩ Aiwa nói,"Đưa cho bọn hắn thuốc mới nhất mà ta vừa mới dung hợp ra."

"Đúng là kiệt tác hoàn mỹ."

"Nhìn thấy rồi, ta có thể nhìn thấy bên trong."

Sau khi Quý Xương Bảo rời đi, tiến sĩ Aiwa trầm tư, khẽ nhíu mày, tạo mối quan hệ với tường rào Miếu Loan cũng là vì giảm bớt chút phiền phức, quay trở lại phòng thí nghiệm, Si Mị 1. 0 nghiên cứu ra lúc trước vẫn còn đang nằm im ắng trong ống nghiệm.

Lâm Phàm tu luyện Minh Tưởng Pháp, lúc này đang đè nén kích động trong lòng, khi hắn không ngừng cố gắng tu luyện, độ thuần thục của Luyện Thần đạt đến 10%, cảm giác cực nóng tại mi tâm kia giống như đạn nổ, trong nháy mắt nổ tung, giống như vũ trụ nổ, xảy ra biến háo nghiêng trời lệch đất.

Con đường nghiên cứu dài dằng dặc, không phải đơn giản là có thể đi đến cuối cùng.

TRong phòng.

"Lạt Điều, để ta nhìn xem cái lá cây thứ ba ngưng tụ thế nào." Lâm Phàm nói.

Lâm Phàm mở mắt ra, trong lòng mừng thầm, tâm tình vô cùng vui vẻ, tất cả cố gắng đều không uổng phí.

Ngày tiếp theo.

Đây là tình huống không thể nào dùng khoa học để giải thích.

Bây giờ là tặng thuốc.

Rõ ràng không dùng mắt, lại có thể nhìn thấy xương màu trắng, rõ ràng, chính xác như vậy.

"Quản lý Lâm, chuyện của ngài ta đã nghe nói đến, thật quá lợi hại, tường rào Kim Lăng và Nam Thông đều phải cảm tạ ngươi thật tốt." Quý Xương Bảo thật lâu rồi cũng chưa từng nói ra lời vuốt mông ngựa như vậy.

Trước mặt Lâm Phàm, Quý Xương Bảo tỏ ra rất khiêm tốn, nơi nơi lấy lòng, chỉ là nơi này thế mà có cường giả như vậy, nếu như thật sự đắc tội, khiến đổi phương trở mặt không quen, giết hắn ta chỉ sợ cũng đơn giản như nghiền chết một con kiến.

Đưa tay không đánh người mặt cười, đạo lý kia hắn hiểu, cho dù giả bộ, cũng phải giả bộ nhiệt tình một chút.

"Ta đã đạt đến bước đầu tiên rồi."

Quý Xương Bảo dẫn người đích thân đến, biết được việc này, Lâm Phàm vô cùng kinh ngạc, cái tường rào Hoài Phổ này rốt cuộc muốn làm gì, tại sao luốn có cảm giác muốn ôm đùi hắn vậy.

Đối với tình hình của tường rào Hoài Phổ, hắn có biết, có vấn đề thì nhất định có vấn đề, nhưng cho đến bây giờ, hai bên cũng không xảy ra quá nhiều xung đột, cho dù có xung đột, cũng đã sớm bị hắn đánh chết.

Lần trước là tặng huyết tinh.

Lúc này, Lạt Điều nghiêng đầu nhìn hắn, năng lượng trong mảnh vỡ kia đã bị Lạt Điều hấp thu sạch sẽ, hắn cất kỹ mạnh vỡ đi, sờ đầu Lạt Điều.

Lâm Phàm sờ cái cây cảm thán, xem ra có cơ hội phải tìm cách tìm cho Lạt Điều thêm nhiều mảnh vỡ, dị thú khác ở gần mảnh vỡ, dùng năng lượng của mảnh vỡ tiến hóa, mà Lạt Điều thì hấp thu năng lượng trong mảnh vỡ, để ngưng tụ ra cây này, thức tỉnh năng lực.

"Một chiếc khó hơn một chiếc mà."

Lạt Điều nghe hiểu lời Lâm Phàm nói, đỉnh đầu tản ra ánh sáng, cây cỏ sáng óng ánh kia xuất hiện, lúc trước chỉ có hai chiếc lá, sau khi nặng lượng trong mảnh vỡ bị hấp thu, cái lá thứ ba đang ngưng tụ, chỉ là vẫn có chút mờ ảo, không thành thực thể.

Nhưng bây giờ nói ra, vẫn có thứ tự rõ ràng.

"Cái này có gì tốt mà tạ ơn chứ, tiện tay mà thôi, chuyện tiện tay làm thôi." Lâm Phàm xua tay, vô cùng lạnh nhạt.

Quý Xương Bảo nghe thấy vậy, cũng đã xác định chắc chắn được việc này, truyền ra ngoài thì truyền ra ngoài, bây giờ nghe người trong cuộc nói như vậy, thế thì đương nhiên càng vững tin hơn.

Lâm Phàm không dẫn hắn ta vào tường trong, chỉ đợi ở bên ngoài, Quý Xương Bảo nhìn tường thành đang xây dựng, thật sự là mỗi ngày một đổi mới, tường thành đã xây dựng đến trình độ này rồi.

"Quản lý Lâm, nếu như không có chuyện gì, ta quay về trước, sau này có bất cứ yêu cầu gì, cứ tìm ta." Quý Xương Bảo nhớ lời tiến sĩ Aiwa nói, nghĩ cách giữ gìn mối quan hệ với Lâm Phàm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận