Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 470 - Truyền bá lệnh truy nã. (3)

Ý nghĩ của Lâm Phàm tương đối đơn giản, hắn biết nhất định sẽ bị nhìn chằm chằm, nhưng khi bị nhìn chằm chằm, hắn nhất định cũng sẽ biết, ai nhìn thì đánh người đó, đánh rồi bỏ chạy, ai có thể đuổi theo?

Cho dù đối phương ẩn nấp theo dõi cũng chẳng có tác dụng.

Thật sự xem Luyện Thần cảnh của hắn là trò đùa sao?

Cái này giống như mở rada dò quét vậy, không quan tâm ẩn nấp kỹ như thế nào, trong cảm giác của hắn tuyệt đối không thể nào ẩn nấp.

Hồng tỷ nói,"Cách này có phải quá trắng trợn rồi không."

Nàng có chút lo lắng.

Ngô Đình bên cạnh nói,"Hồng tỷ, ta cảm thấy Lâm ca nói có lý, thực không dám giấu giếm, với kỹ thuật điều khiển bây giờ của ta, không dám nói trâu bò đến mức nào, nhưng tuyệt đối rất cao siêu, cho dù bị người của tường rào Thủ Đô nhìn thấy, ta cũng nắm chắc có thể hất văng bọn họ, thậm chí ngay cả đuôi máy bay bọn hắn cũng không thể nhìn thấy."

Cái gì gọi là tự tin, đây chính là tự tin.

Không phản bác được, không có lời nào để nói.

Cho nên tổng kết là chuyện rất quan trọng.

Trong lòng thở dài.

Vừa rồi hắn mới nhìn qua, nội dung trong bản bút ký này, ít nhất phải mấy ngàn chữ, thậm chí là lên đến vạn chữ.

Đó là do Lâm ca ta nói ra, chỉ cần là Lâm ca nói, vậy thì đương nhiên có lý, Ngô Đình hắn ta mãi mãi đứng về phía Lâm ca vô điều kiện.

Mẹ nó cái này là do ai nghiên cứu ra?

Đương nhiên cũng không cần nói đến chuyện tự tin hay không.

"Đây, đây là?"

Hồng tỷ nhìn Ngô Đình.

Đề nghị này là do ai nói ra?

Chuyện mà Lâm Phàm đã quyết, đương nhiên sẽ không thay đổi, nhẹ giọng an ủi Chu Duyệt, để nàng tạm thời nghỉ ngơi thật tốt, sau đó dẫn đám người rời đi, đồng thời giao thứ vô cùng quan trọng này cho lão Chu, ngay lập tức sử dụng máy móc, toàn lực in ấn, sau đó giao bản bút ký cho tiến sĩ Aiwa, để hắn ta hiểu rõ vấn đề trong đó, tổng kết nội dung bên trong trong vòng 100 chữ nói lại cho hắn nghe.

Hắn ta rốt cuộc là ai?

Ai, nàng hiểu rồi, đội viên tiểu đệ của mình, từ sau khi gặp Lâm Phàm, đã hoàn toàn đi ăn máng khác, cho dù là lời của đội trưởng cũ của hắn ta, chỉ cần có ý phản bác lại Lâm Phàm, đều sẽ bị tiểu đệ cũ này vô tình phản đối.

CHẳng lẽ là người trong tường rào Miếu Loan sao, không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, nếu như thật sự có người như vậy, tiêu chuẩn nghiên cứu khoa học của tường rào Miếu Loan mẹ nó đã sớm bay lên trời rồi, cũng không thể có dáng vẻ như bây giờ.

Tiến sĩ Aiwa cầm lấy bản bút ký, khi đọc qua đại khái, nhìn thấy nội dung bên trong, hai mắt hắn ta trợn tròn, thậm chí trong đầu chỉ có một ý nghĩ.

Thế gian này sao lại có người thông minh như thế?

Đương nhiên, hắn ta không hề lo lắng đối phương sẽ cầm bản bút ký này chạy trốn, trước khi đến đã sớm sao chép n lần rồi, còn nữa, nơi này chính là tường rào Miếu Loan, vào thì dễ mà ra thì khó.

Hắn ta vẫn còn chút xíu cảnh giác và hoài nghi đối với vị tiến sĩ Aiwa mới tới này, dù sao thì chỉ mới tiếp xúc trong thời gian ngắn.

ĐỐi với Giác Tỉnh Giả mà nói, huyết tinh là thứ có thể khiến bọn hắn hưng phấn.

"Ta nghĩ với sự thông minh tài trí của tiến sĩ Aiwa, không thành vấn đề gì nhỉ?"

Chỉ cần ai phát hiện ra Chu Duyệt mà không báo cáo lại hành tung, tường rào đó sẽ bị hủy diệt.

"Đây là nội dung nghiên cứu dùng huyết tinh tăng tinh thần của tường rào Thủ Đô, Lâm Phàm nói, nội dung bên trong hơi nhiều, hy vọng tiến sĩ Aiwa có thể tổng kết lại một chút, tốt nhất là tổng kết trong vòng 100 chữ, sau đó nói lại cho hắn nghe, đồng thời làm rõ cách này rốt cuộc làm như thế nào."

"Tỷ, ngươi nhìn cái này."

A Phong hoảng hốt cầm một lệnh truy nã treo thưởng chạy đi tìm Chương Yên tỷ.

Mà ở xa xa, tường rào Lâm Nghi.

Lão Chu nói.

Nhưng đối với tiến sĩ Aiwa mà nói, loại bút ký ghi chép nội dung khoa học này, hắn ta nằm mơ cũng không dám mơ tới, thậm chí không quan tâm lấy thứ gì để đổi, đều khó có thể đổi được thứ quý giá này.

Tường rào Miếu Loan đang hành động, tường rào Thủ Đô cũng đang hành động, những tường rào có thể liên lạc với tường rào Thủ Đô, đều đang run như cầy sấy.

Tường rào Thủ Đô đã thả ra tiếng gió.

Còn chưa đến mức có thể tin tưởng đối phương như người khác.

Tiến sĩ Aiwa ngẩng đầu, khó có thể che giấu được sự kích động trong lòng, liên tục gật đầu,"Xin cứ nói cho quản lý Lâm, ta nhất định sẽ làm được."

Sao có thể đùa giỡn được chứ?

Bất cứ một người sống sót nào của tường rào Miếu Loan, đều là điểm giám sát của bọn hắn.

A Phong đẩy cửa ra, trong ánh mắt kinh ngạc của Chương Yên, đặt lệnh truy nã xuống, Chương Yên cúi đầu xem xét, sắc mặt cũng thay đổi, bởi vì tấm hình bên trong lệnh truy nã kia, chính là người sống sót nữ mà bọn họ đã cứu về.

"Nàng, nàng từ trong tường rào Thủ Đô trốn ra." A Phong nói.

Hắn ta vẫn luôn muốn đi tường rào Thủ Đô, nhưng sau khi người nhung nhớ đã tử vong, hy vọng của hắn ta cũng theo đó mà tan vỡ, căm hận đối với dị thú đạt đến mức độ trước đó chưa từng có.

"Chờ một chút."

Chương Yên giơ tay lên ra hiệu, trầm tư, nàng nghĩ đến khi nàng và A Phong mang người về đây, có bị người ta nhìn thấy hay không.

"A Phong."

"Hả?"

"Thu dọn đồ đạc, chúng ta đi."

"A?"

"Đừng a nữa, người là chúng ta mang về, mặc dù không biết đến lúc đó có người nào nhìn thấy hay không, nhưng lúc đó chúng ta thật sự nghênh ngang đưa đối phương về, lỡ như bị người khác nhìn thấy, chúng ta muốn đi, cũng chưa chắc có thể đi được, đi, chúng ta rời khỏi đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận