Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 273 - Thế đạo này còn có người cao thượng như vậy sao? (5)

Ánh lửa ở đằng xa kia chính là đội ngũ của hắn ta, chuyện mà kẻ trước mắt này muốn làm, chắc cũng giống như những gì hắn nghĩ, Giác Tỉnh giả cấp bốn quả thật không tệ, nhưng ở trong tay hắn thì có vẻ rất yếu ớt.

Một tay Lâm Phàm bóp miệng hắn ta, một tay bùng lửa lên, đột nhiên nhét vào trong miệng hắn ta, lập tức, lửa thuận theo khoang miệng của đối phương tràn ngập bên trong cơ thể.

Tào Lượng giãy giụa kịch liệt.

Toàn thân vô cùng nóng hổi, sau đó bốc khói lên, tứ chi rũ xuống, không còn bất cứ động tĩnh nào.

"Phi, ngay cả ông đây mà cũng muốn chơi, đáng đời ngươi chết."

Lâm Phàm thu dọn đồ đạc, trực tiếp rời khỏi nơi này, không quan tâm bên kia có biết hắn ở chỗ này hay không, hắn đều phải đi, lần này ra ngoài không phải để chém chém giết giết, hắn đến là để giết dị thú cấp bốn, tiện thể có cái gì có thể cướp được thì cướp, không cướp được thì thôi.

TRời đã sáng.

Một đêm Tào Lượng vẫn chưa về, các đồng đội của hắn ta muốn tìm cũng không biết phải tìm ở đây, chỉ có thể cho rằng hắn ta đã chết, chết mà không có bất cứ tiếng động nào, chuyện này càng khiến bọn hắn căng thẳng, rõ ràng, trong đám người sống sót ở trong Hu Di này, cao thủ rất nhiều.

Xem ra Vương Trung nói không sai, vị trí đại khái chính là bên chỗ lăng Minh Tổ.

Đợi lát nữa chắc hẳn có thể nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng.

Lâm Phàm từ xa xa nhìn qua, mãi đến khi đội ngũ lấy huyết tinh ra, sau khi lái xe rời đi, hắn mới di ra.

Lúc này hắn có chút kích động.

Có một đội ngũ đang vật lộn với dị thú, tốc độ săn giết rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã giết chết dị thú.

Gặp đoàn đội lớn xuất chinh.

Lâm Phàm không lái xe, đi bộ về phía lăng Minh Tổ, dọc đường đi, số lượng dị thú trở nên nhiều hơn, lái xe rất dễ khiến dị thú chú ý.

Đi đường trong tâm trạng kích động, đi qua cầu lớn vượt qua sông Hoài, đã vào trong phạm vi lăng Minh Tổ, trên đường khắp nơi đều là xác dị thú, tình cảnh đẫm máu.

"Thật là lợi hại, quả nhiên đội ngũ đến đây không có kẻ yếu."

Phía trước xuất hiện động tĩnh.

Nhìn quanh bốn phía, dằng xa, cũng có xe đang chạy, cuốn lên bụi mù, mục tiêu rõ ràng, chính là lăng Minh Tổ.

Trong đội xe đang chạy đằng trước, có một chiếc xe bị một con dị thú lật tung, nhìn thấy đường vân tại phần bụng dị thú, rõ ràng là một con dị thú cấp bốn, cái này khiến hắn âm thầm vui mừng, chỉ là trong lúc hắn còn đang ngây người.

Nhìn phương hướng đối phương rời đi.

Các đội viên của đội xe này đã bắt đầu ra tay chém giết dị thú cấp bốn.

Những dị thú này cản đường, chỉ có thể nói là bọn chúng không may.

Đột nhiên.

Khi điểm tiến hóa đến, tâm tình của hắn vô cùng vui vẻ.

Lâm Phàm không quản nhiều, cầm theo đường đao nhanh chóng vọt đến, không hề nghĩ ngợi, một đao chém xuống, trực tiếp chém đứt đầu dị thú cấp bốn.

"Hiểu lầm, ta chỉ muốn giúp một chút mà thôi, ta sẽ không lấy huyết tinh." Lâm Phàm vừa cười vừa nói.

Tuy rằng đây là dị thú cấp bốn, nhưng với tình hình trước mắt xem ra, chỉ sợ không thể kiên trì được bao lâu.

"Cái sáo lộ này có vẻ không tệ chút nào."

Đám người này phối hợp rất tốt.

Hắn phát hiện có đội ngũ khác khi gặp được dị thú, đội ngũ đi ngang qua cũng sẽ không giúp đỡ, mà lái xe rời đi, không quản chuyện nhàn rỗi.

Tiếp tục đi đường.

So sánh giữa huyết tinh và điểm tiến hóa, nhất định là điểm tiến hóa quan trọng hơn.

Nghĩ đến đây.

Đã đạt được mục đích, không cần thiết phải làm chuyện khác.

Một vị nam tử có vẻ là người lãnh đạo trong đội ngũ, giận dữ mắng mỏ nam tử vừa rồi, sau đó gật gật đầu với Lâm Phàm, tỏ ý cảm ơn, sau đó quả quyết lấy huyết tinh cấp bốn ra, thấy thành viên trong chiếc xe bị lật kia không có chuyện gì, lập tức dẫn theo đội viên rời đi.

Cũng không giao lưu gì với Lâm Phàm.

"Điểm tiến hóa +1."

Huyết tinh cấp bốn cũng xem như rất quý.

Chính bọn hắn có thể tự giết chết dị thú cấp bốn, đột nhiên nhảy ra một người xa lạ, trực tiếp giết chết dị thú cấp bốn, cái này khiến bọn hắn nghĩ đến chuyện đối phương muốn cướp huyết tinh.

"Ngươi là ai? Có phải muốn cướp huyết tinh dị thú hay không." Trong đội ngũ có vị nam tử tức giận nói.

Phía trước.

Có hai con dị thú cấp bốn vây quanh một đám người.

Nhìn tình hình có vẻ không tốt lắm, bởi vì trong đội ngũ bọn họ có mấy người bị thương, thế công của dị thú cấp bốn rất hung mãnh, tuy rằng bọn hắn có thể chịu đựng được, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không thể nào gây ra thương tổn quá lớn cho dị thú cấp bốn.

Lúc này, có một nam tử cầm búa vẻ mặt nghiêm túc.

Đồng thời trong lòng tức giận thầm mắng.

Không ngờ trên đường lại gặp phải kẻ thù, hai bên phát sinh xung đột, khiến mấy đội viên bị thương, đến mức thực lực của đội ngũ giảm nhiều, bây giờ hai con dị thú cấp bốn xuất hiện, khiến bọn hắn khó săn giết được.

Nhưng vào lúc này.

Sau lưng có giọng nói vang lên.

"Xin chào, có cần giúp đỡ không?"

Lâm Phàm không ra tay, mà hỏi trước, tránh để người ta cho rằng hắn đến cướp huyết tinh, cho nên hỏi trước một câu vẫn tốt hơn.

"Cảm ơn, giúp chúng ta một chút." Nam tử cầm búa vội vàng nói.

Nghe thấy vậy.

Nam nhân cầm búa nhìn bóng lưng Lâm Phàm.

Lâm Phàm phất tay,"KHông cần, dị thú là do các ngươi gặp được, ta chỉ ra tay giúp đỡ mà thôi."

"Chờ chút, ngươi còn chưa lấy huyết tinh mà." Nam tử cầm búa la lên.

Đơn giản nhẹ nhàng.

Hai con dị thú cấp bốn bị hắn giết chết.

Thật mạnh.

Nam tử cầm búa vừa rồi còn đau đầu, lúc này khiếp sợ nhìn Lâm Phàm, ngay cả các đội viên của hắn ta cũng thế, vô cùng kinh hãi.

"Thật sự cảm tạ." Nam tử cầm búa cảm ơn.

"Không cần cảm ơn, việc nhỏ."

Nhìn xem, biện pháp này thật hay.

Không chỉ không bị mắng, còn có thể nhận được lời cảm ơn chân thành tha thiết của đối phương.

Nói xong, Lâm Phàm rời đi.

Xoát xoát!

Lại sắp có thêm hai điểm tiến hóa vào tay.

Lâm Phàm cầm đao, trong mắt tỏa ra ánh sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận