Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 225 - Bọn hắn đã bị Lâm Phàm giết đến sợ hãi. (5)

Duỗi năm ngón tay ra, chộp đầu của hắn ta.

"Mẹ nó ngươi đi chết đi."

Vị Liệp Sát giả này vung lưỡi búa lên.

Phịch một tiếng.

Lâm Phàm nắm lấy mặt hắn ta, dùng sức đập xuống đất, ầm ầm, thân thể của đối phương đập nát một miếng sàn nhà, rơi xuống bên dưới.

Mà lúc này, 22 người còn lại đã đánh tới, phong tỏa mọi đường đi của Lâm Phàm.

Bọn hắn căm tức nhìn Lâm Phàm, sát ý sôi trào, không có suy nghĩ gì khác.

Chỉ có một ý nghĩ duy nhất chính là giết chết hắn.

Lửa lam trắng bùng lên, hóa thành một ngọn lửa cao tận trời, chỉ trong nháy mắt đã bao trùm đến. ...

Hai mươi bốn kẻ địch đều đã giải quyết.

Ta không đối phó được được với dị thú thức tỉnh tinh tinh cấp năm, chẳng lẽ còn không đối phó được với các ngươi sao?

Thành thị xao động đã yên tĩnh lại, Lâm Phàm kéo một vị Liệp Sát giả trong tay, tùy ý ném hắn ta qua một bên,"Ta không giết ngươi, ngươi biết nguyên nhân chứ?"

"Đến đây, để cho ta xem bọn gia hỏa thích nghiên cứu như các ngươi rốt cuộc mạnh đến mức nào, để lửa của ta đưa các ngươi lên đường."

Bọn hắn bị tàn sát.

Cho dù trong tai nghe của bọn hắn truyền đến tiếng rống giận dữ của nam tử áo khoác trắng, bắt sống, nhưng đối với bọn hắn bây giờ mà nói, rất khó có thể giữa vững lý trí.

Chỉ còn sót lại một người.

Theo Lâm Phàm.

Đối mặt với sự bao vây này, Lâm Phàm không hề sợ hãi một chút nào.

Chỉ ngắn ngủi một lát sau.

Cho dù là Giác Tỉnh giả cấp bốn cũng không được, trực tiếp bị một quyền đánh đến nôn ra máu, cho dù còn có thể đứng lên, những chỉ chỉ kiên trì được thêm mấy giây mà thôi.

Soạt!

"Dẫn ta đến căn cứ của các ngươi xem thử." Giọng điệu của Lâm Phàm ôn hòa, vẻ mặt tươi cười thân thiện, giống như một vị ca ca nhà bên.

Vị Liệp Sát giả này vô cùng hoảng sợ, trong ánh mắt nhìn về phía Lâm Phàm chỉ ngập tràn sợ hãi, thật là đáng sợ, đúng là không phải người, quá mạnh, thật quá mạnh.

Rõ ràng nhiều người như vậy, nhưng không có một ai có thể đến gần hắn.

Không có tiếng đáp lại.

Vị Liệp Sát giả này trừng mắt, chết không nhắm mắt, dường như đến chết cũng không ngờ đến, chip định vị cài trong gáy của mình, lại có đạn nổ.

Chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng hốt hoảng.

Người trước mắt này thật sự quá khủng khiếp, quá đáng sợ.

Lúc này hắn ta dần dần thở ra một hơi, bốp một tiếng, trực tiếp tát mình một cái.

Chỉ là trong mắt vị Liệp Sát giả này.

Ở đằng xa.

Các nhân viên công tác cúi đầu, không có người nào dám nói chuyện, bọn hắn biết chuyện này đối với hắn ta là đả kích rất đáng sợ, hai mươi tư vị cao thủ toàn bộ bị diệt, đây chính là tất cả sinh lực trong căn cứ của bọn hắn đó. ...

Thứ đồ chơi có tên là hối hận đang tràn ngập trong lòng.

Ngay khi vị Liệp Sát giả này đang cố gắng đè ép sự hốt hoảng trong lòng xuống, phịch một tiếng, đầu của hắn ta nghiêng sang một bên, gáy nổ tung, máu tươi văng ra tung tóe, sau đó tê liệt ngã xuống.

"Hắn đi rồi."

Có nhân viên dốc hết dũng khí nói.

Nam tử áo khoác trắng lấy lại tinh thần, nhìn về phía màn hình, chỉ thấy trong màn hình đã không còn bóng dáng của đối phương nữa, sớm biến mất tăm.

Lâm Phàm lắc đầu,"Có chút tàn nhẫn, người một nhà cũng giết à?"

Bây giờ hắn ta không muốn nói gì cả.

Hai tay nam tử áo khoác trắng chống trên bàn điều khiển, trên bàn điều khiển là từng nút điều khiển, tương ứng với tất cả mọi người trong căn cứ, đây chính là chốt khởi động đạn nổ.

Trong căn cứ, tất cả mọi người đều mồ hôi lạnh đầm đìa, vẻ mặt vô cùng hoang mang, thậm chí có người ngồi liệt trên mặt đất, rõ ràng trong phòng không hề thiếu không khí, nhưng lại có cảm giác ngạt thở.

Lâm Phàm nhanh chóng xuyên qua các mái nhà trong thành thị.

Ánh mắt nhanh chóng liếc nhìn, tìm kiếm bóng dáng dị thú cấp bốn, hắn biết nơi này không nên ở lâu, có thể đi được thì phải đi nhanh, thế lực của những tổ chức này rất khổng lồ.

Căn cứ ở Tô thành muốn bắt giữ hắn, đã bị hắn phản sát, nếu là như vậy, nhất định sẽ thông báo cho các tổ chức khác.

Đến lúc đó tuyệt đối sẽ tổ chức một lượng lớn người đến đây.

Hắn không muốn mạo hiểm.

Hành vi vừa rồi chính là hành vi mạo hiểm, một khi người ta có cường giả chân chính, thật sự sẽ phải nằm thẳng cẳng rồi.

"Lạt Điều à Lạt Điều, cái này đều do ngươi mà ra đó."

Lâm Phàm cúi đầu nhìn cái đầu tròn trịa của Lạt Điều vừa lộ ra, đang hưởng thụ gió ập đến, mặt mũi vô cùng bất đắc dĩ, về sau đi ra ngoài với thứ đồ chơi này, nhất định phải cẩn thận, nếu còn bị người có tâm nhìn thấy, nhất định sẽ gặp phiền phức không cần thiết. ...

Lúc này.

Căn cứ Mộc Dương.

Một đám binh sĩ võ trang đầy đủ, trong tay cầm vũ khí có trật tự mà di chuyển, vị nam tử đi đầu tiên có gương mạnh góc cạnh lạnh lùng như đao gọt, một cước đá văng cửa lớn căn cứ.

Tiếp tục đi về phía trước, đi qua thông đạo, lại một cước đá văng cửa lớn.

Vào bên trong.

Đập vào mắt là thi thể, ánh đèn trên trần nhà lấp lóe.

Binh sĩ đi theo đằng sau nhanh chóng hành động, kiểm tra từng gian phòng, đảm bảo không có vấn đề gì.

Nam tử lạnh lùng đi đến trước một thi thể ngã sấp xuống, lật lại, nhận ra đối phương chính là gián điệp bọn hắn cài vào đây, không ngờ cũng đã bị hại.

Rất nhanh bọn hắn đã đi vào trong phòng thí nghiệm

Gã đeo kính không có ở đây.

Khắp nơi đều là thi thể, tất cả nhân viên công tác đều chết thảm.

Nam tử lạnh lùng đi đến trước máy tính số liệu, mở lên, muốn kiểm tra số liệu thí nghiệm của gã đeo kính, nhưng ai ngờ số liệu đều đã bị xóa sạch, sau đó mười ngón tay của hắn ta gõ nút đùng đùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận