Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 532 - KHông sai, chính là gia hỏa này.

Lâm Phàm chỉ sau lưng nói,"Các ngươi cứ đi thẳng con dường này, trên đường đến đây, những dị thú cấp bậc cao ta gặp được đều đã bị thanh lý, tương đối an toàn, huống hồ với thực lực cấp bảy của ngươi, vấn đề không lớn."

Trần Trung nghe thấy lời này, cũng thở phào một hơi. Chỉ sợ đường xá gian nan, nếu như gặp phải dị thú kinh khủng như vừa rồi, chỉ sợ sẽ không may mắn như thế nữa.

Trải qua giao lưu ngắn ngủi.

Hắn biết đám người này từ tường rào khác ra ngoài, chính là vì muốn tìm cuộc sống càng ổn định hơn, đồng thời cũng muốn tiếp tục mạnh lên, cống hiến sức mình vào việc giải quyết tận thế, còn vài người trong tường rào bọn hắn, ngược lại là không hề ra ngoài.

Chủ yếu là không muốn đi, không nỡ rời khỏi nơi kia.

Không muốn mạo hiểm.

Đương nhiên, cơ hội chỉ để lại cho người dám liều, dám nghĩ.

Bọn người Trần Trung chính là người muốn cố gắng.

Lâm Phàm vung tay lên, tùy ý ném một ngọn lửa ra, trực tiếp đốt con dị thú này thành cặn bã, không có điểm tiến hóa, thứ lọt vào mắt chỉ có huyết tinh mà thôi.

Ở trong loại hoàn cảnh này, muốn tìm được một tổ chức nào đó ẩn mình dưới lòng đất thật sự rất khó, nhưng tiến sĩ Aiwa đã định vị được tổ chức Trùng Sinh, Lâm Phàm biết vị trí đại khái.

Con dị thú này giống như con giun, không có mắt, không có tay chân, chỉ có giác hút che kín răng nhọn dữ tợn, không nói hai lời, vọt về phía Lâm Phàm.

Tiếp tục tìm kiếm tung tích của tổ chức Trùng Sinh.

"Hơi nóng."

"A..."

Sau khi tạm biệt bọn hắn, Lâm Phàm tiếp tục đi tới, đoạn đường này, ngẫu nhiên có gặp những dị thú khác, hắn đã cách cấp tám rất gần, giết thêm vài con dị thú nữa là có thể đạt được tiêu chuẩn.

Đi vào trong vị trí sa mạc.

Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn mặt trời một chút, dẫm chân trên cát vàng mềm mại, đi sâu vào bên trong, đi tới, đi tới, mặt đất có chút chấn động, ngay sau đó, mặt đất chấn động, cát vàng sụp xuống, một con dị thú giống trùng xuất hiện.

Không biết bao lâu, xung quanh là cát vàng đầy trời, đỉnh đầu vô cùng nóng nực.

Đào huyết tinh ra bỏ vào trong túi.

Lâm Phàm có thể cảm nhận được sâu trong lòng đấy có tiếng dụng cụ tích tích vang lên, nhưng không cảm nhận được đặc thù sinh mệnh của một ai.

"Đáng tiếc, chỉ là dị thú cấp sáu."

Hắn đã diệt đi ba đại gia tộc của tường rào Thủ Đô, tổ chức Trùng Sinh nhất định sẽ biết được tin tức mới nhất, đó cũng là chuyện bình thường, từ đó trốn khỏi nơi này, đến nơi khác.

Lâm Phàm phóng thích tinh thần ra bắt đầu cảm ứng, tinh thần giống như sợi tơ, lấy bản thân hắn làm trung tâm, bắt đầu khuếch tán ra xung quanh, tựa như mạng nhện, trong nháy mắt bao trùm khắp nơi.

"Kỳ quái, có vẻ như không có ai."

Hắn đến thông đạo.

Năm ngón tay Lâm Phàm cong thành trảo, đột nhiên đánh vào kim loại dưới chân, năm ngón tay xuyên thấu, đột nhiên xé rách, trực tiếp xốc nóc lên, nhìn không gian thu hẹp này, hắn biết mình đã dừng trên thang máy, sau đó nhảy xuống, đánh xuyên qua mặt nền thang máy, tiếp tục rơi xuống.

Tên kia chạy thoát khỏi tay hắn, trực tiếp chạy đến nơi này?

Cát vàng sụp xuống, hình thành hố sâu, Lâm Phàm rơi xuống bên dưới, đối với chuyện này hắn có chút hoảng, hai tay khoanh lại chờ rơi xuống, lạch cạch một tiếng, hai chân có vẻ đã giẫm lên mặt phẳng bằng kim loại, khi phát sinh va chạm, âm thanh vang lên lanh lảnh.

"Mẹ nó đều chết sạch rồi sao?"

Lâm Phàm nắm tay, một quyền đột nhiên đấm xuống nền cát mềm mại, một luồng lực lượng kinh khủng bộc phát, tựa như thủy triều, khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, sau đó là âm thanh đánh nhau, rồi chỉ thấy một vị lão gia mặc áo khoác trắng, vẻ mặt vô cùng hoảng hốt chạy đến, bắt đầu thu lại.

Đi đến trước mặt thiết bị, hình ảnh trên màn hình có vẻ là có người cố ý thu lại, sau khi ấn phím xuống, hình ảnh phát ra.

Mãi đi đến cuối, đều không nhìn thấy một nguời sống.

"Tìm được rồi."

Hắn có thể khẳng định trăm phần trăm.

Trừ hắn ta, thật sự không có ai có thể làm ra chuyện như vậy.

Lâm Phàm đứng dậy, đi vào bên trong, lác đác xuất hiện thêm nhiều thi thể nữa, có thi thể trái tim vẫn còn, chính là bị xé rách vô cùng tàn nhẫn, máu văng tung tóe khắp nơi.

Một lát sau.

Lật cái thi thể kia ra, trước ngực có một lỗ máu, cái gì cũng không thiếu, chỉ thiếu đi trái tim, đột nhiên, cái này khiến hắn nghĩ đến nam tử không mặc quần cộc.

Trong thông đạo có thi thể, có vết máu.

Hả?

"Cứu mạng, cứu mạng, có quái vật xuất hiện."

Nhìn hình ảnh này rõ ràng là lão giả đã bị dọa quá sức, nhưng rất nhanh, thì nghe phịch một tiếng, cửa đang bị đóng chặt trực tiếp bị phá ra, hơn nữa trong màn ảnh, một con quái vật xuất hiện.

Nam tử không mặc quần cộc đã thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Nửa người trên của hắn đã bị thay thế bằng một đại não trần trụi kỳ quái, nửa người dưới vẫn là bộ dáng không mặc quần cộc như cũ.

"Cái quỷ gì thế?"

Lâm Phàm nhìn có chút mơ hồ, hoàn toàn không hiểu tình huống như thế nào.

Đang yên đang lành sao lại biến thành cái dạng này.

Ngay khi hắn đang suy nghĩ, hình ảnh tiếp tục thay đổi, có xúc tua vung đến, quấn chặt lão giả, sao đó kéo đến phía trước bộ óc kia, cái óc kia thế mà mở miệng ra, nuốt chửng lão giả.

Mà cuối cùng chỉ có một tiếng hét vang lên.

"Ngươi không thể như vậy, là ta giúp ngươi..."

Sau đó... Không còn có sau đó nữa.

Hình ảnh đến đây là kết thúc.

"Tổ chức Trùng Sinh đã bị xử lý, mà hắn đến tổ chức Trùng Sinh đã gặp phải thứ đồ chơi biến thái gì đó, từ đó hợp làm một, trở thành quái vật càng biến thái hơn?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận