Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 454 - Đồ ăn dâng đến tận miệng, có phải vui vẻ.

Hắn càng cảm thấy có khả năng là như vậy.

Nếu như hắn không đi tường rào Hoài Phổ, chỉ sợ tiến sĩ Aiwa và Quý Xương Bảo sẽ chết.

Nếu như hắn là người phụ trách tổ chức Trùng Sinh, tuyệt đối là thà rằng giết nhầm, cũng tuyệt đối không buông tha một người, dù sao thì chuyện để lại tai họa ngầm cho mình, không có ai đồng ý làm cả.

Tường rào Hoài Phổ.

Vẻ mặt của tiến sĩ Aiwa và Quý Xương Bảo rất nghiêm trọng.

Tổ chức Trùng Sinh muốn phái người đến đây, chuyện này đối với bọn hắn mà nói, áp lực thật sự rất lớn.

Trước kia chưa bao giờ có tình huống như vậy.

Bây giờ xem ra tình hình có vẻ không ổn.

Đùng đùng!

Nơi này là chỗ hắn ta và tiến sĩ Aiwa bàn chuyện, trong tường rào có ai gan to bằng trời như vậy, đến quấy rầy bọn hắn?

Tiến sĩ Aiwa rất kiên định, đây là một loại tín nhiệm đối với Lâm Phàm, nhưng tin tưởng thì tin tưởng, nói thật, trong lòng hắn ta cũng có chút bất ổn, lỡ như không đến thì làm sao bây giờ?

Quý Xương Bảo cau mày, có chút không vui,"Ai vậy."

Mà là tổ chức thần bí chân chính trong tận thế, chỉ cần đến, nhất định sẽ có liên quan đến tổ chức Trùng Sinh.

Giọng nói ngạc nhiên vang lên.

Tiến sĩ Aiwa cảm thấy nhất định là lần trước hắn ta khiêu khích, khiến tổ chức Trùng Sinh vẫn luôn tìm kiếm rốt cuộc là ai làm, tường rào Hoài Phổ tuyệt đối không phải nơi đầu tiên bị tìm đến, nhưng đối phương tìm thật chuẩn, thật sự tìm đến chỗ hắn ta.

Đến mở cửa, ngay khi mở cửa, vừa định tức giận quát lên, nhưng nhìn thấy gương mặt người trước mắt, cái miệng vừa mở ra của hắn ta lập tức khép lại.

"Chắc là sẽ đến."

"Tiến sĩ, ngươi nói xem hắn có đến không?" Quý Xương Bảo hỏi, có chút đắn đo không xác định, dù sao tình hình bây giờ đã khác biệt, không phải là người du đãng bên ngoài nghĩ đến chuyện chiếm lĩnh tường rào Hoài Phổ.

Có tiếng đập cửa vang lên.

Lâm Phàm gật đầu, đi vào trong phòng, liếc mắt nhìn thấy tiến sĩ Aiwa đang đứng đó, hút thuốc, nhìn hắn mỉm cười.

Nhưng vào lúc này.

"Tiến sĩ, lúc nào đối phương đến?" Lâm Phàm hỏi.

"Quản lý Lâm..."

Tiến sĩ Aiwa đang ở trong phòng vô cùng kinh ngạc, rõ ràng là không ngờ đối phương lại đến nhanh như vậy, từ khi thông báo cho đến bây giờ có vẻ cũng chỉ mới năm tiếng mà thôi.

Lâm Phàm cảm thấy nếu mình đã tới, vậy thì nhất định phải làm rõ mọi chuyện.

"Sau... Sau đó?" Quý Xương Bảo kinh ngạc hỏi, không hiểu tại sao lại muốn hỏi đến dự định sau đó.

Ta biết ngươi nhất định có cách, không cần thiết bảo chúng ta tự vận động bộ não nhỏ bé của mình.

Đối với chuyện người của tổ chức Trùng Sinh đến, trong lòng bọn họ rất căng thẳng, đều đang lo lắng sẽ có chuyện không tốt xảy ra.

Quý Xương Bảo tiến lên nắm lấy tay Lâm Phàm, cầu xin,"Quản lý Lâm, những cái khác không cần nói, nhưng ngươi nhất định phải giúp chúng ta một tay."

Tiến sĩ Aiwa suy nghĩ một chút rồi nói,"Có lẽ ngày mai sẽ đến."

"Được, không thành vấn đề." Tiến sĩ Aiwa gật đầu nói.

"ĐƯợc rồi, đối phương còn chưa đến, ai biết tình hình như thế nào, tình hình bây giờ chỉ có thể đi một bước tính một bước, đến lúc đó chuẩn bị cho ta một cái áo khoác trắng, làm trợ thủ của ngươi." Lâm Phàm nói.

Hắn ta biết tiến sĩ Aiwa chỉ chuyên làm nghiên cứu, không am hiểu cái chuyện ném mặt mũi đi cầu xin người khác, cho nên loại chuyện khóc lóc van xin này, nhất định phải để hắn ta làm.

"Các ngươi có nghĩ đến những dự định sau đó không?" Lâm Phàm hỏi.

"Tiến sĩ Aiwa, ngươi nhìn ta làm gì? Ta nói ta cũng không có cách, ngươi có tin không?" Lâm Phàm nói.

"A?"

Tiến sĩ Aiwa há hốc mồm, có chút không tin.

"Các ngươi đừng nói với ta là các ngươi không nghĩ đến đấy? Tiến sĩ Aiwa chơi người ta một vố, kích nổ người ta, nếu như đều tra ra là các ngươi, các ngươi có nghĩ đến chuyện sau đó hay không, dù sao các ngươi nhất định không thể chờ ở đây nữa."

Tiến sĩ Aiwa nhìn về phía Lâm Phàm, trong ánh mắt có vẻ chẳng có chút chấn động nào, nhưng thật ra đã lộ ra tín hiệu cầu cứu, dường như đang nói, quản lý Lâm, ngươi đừng chơi đùa với chúng ta nữa.

TRong lúc nhất thời, Quý Xương Bảo không phản bác được, nói thật, hắn ta thật sự không nghĩ đến chuyện sau đó.

"Cái này..."

Chờ đợi là quá trình khô khan, Lâm Phàm không đi loạn khắp nơi trong tường rào Hoài Phổ.

Đối với kết quả ngày mai, hắn chỉ nghĩ đến hai khả năng.

Một là đối phương đến đây tìm hiểu, không tìm ra được vấn đề gì, sau đó phủi mông rời đi.

Loại thứ hai chính là đối phương tìm ra vấn đề, rồi trực tiếp ra tay, nảy sinh xung đột.

Đương nhiên.

Còn có loại tình huống thứ ba, cũng là loại mà hắn tương đối coi trọng, còn về chuyện có thật sự xảy ra hay không, còn phải xem tình huống ngày mai.

Ngày tiếp theo.

Tiếng ầm ầm vang lên, đám người sống sót của tường rào Hoài Phổ ngẩng đầu nhìn lên, một chiếc máy bay trực thăng xuất hiện trong tầm mắt bọn hắn.

Người của tường rào Miếu Loan đến?

Bọn hắn biết tường rào Miếu Loan có máy bay trực thăng, nhưng rất nhanh, bọn hắn phát hiện đó không phải là tường rào Miếu Loan, máy bay trực thăng này còn lớn hơn cái của tường rào Miếu Loan rất nhiều.

Nghe thấy tiếng động, Quý Xương Bảo hít một hơi thật sâu, đi đến trước cửa sổ, nhìn máy bay trực thăng xuất hiện trên bầu trời, quay người rời khỏi phòng, tiến đến nghênh đón.

Bên ngoài.

Quý Xương Bảo mặt không đổi sắc nhìn qua, khi máy bay trực thăng vững vàng hạ xuống mặt đất, hắn ta lập tức tươi cười tiến lên nghênh đón.

"Hoan nghênh, hoan nghênh, đường xa mà đến, đoạn đường này vất vả rồi." Quý Xương Bảo khúm núm, không quan tâm đối phương có quan tâm đến chuyện này hay không, quá trình nên có vẫn phải có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận