Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 108 - Lam ca của ta chính là cao thủ tuyệt thế...

Nếu như bây giờ gặp được con dị thú nhím hồng huyết mà hắn nhìn thấy ngay vừa mới đến kia, nhất định sẽ nói, này huynh đệ, lúc trước ngươi cũng không phải thế này đâu.

Lúc này, Lâm Phàm vung đường đao như một tinh linh, dáng người ưu nhã anh tuấn xuyên thẳng vào trong đám dị thú, đao quang bùng lửa như thác nước, xé nát dị thú đến gần.

Nếu như có đại sư nghệ thuật nhìn thấy, tuyệt đối sẽ hưng phấn đến nhiệt huyết sôi trào, đây là cảnh đẹp lộng lẫy khó thấy được trong nhân gian, nếu không thể nào ghi chép lại, sẽ khiến người ta vô cùng tiếc nuối.

"Đao pháp thật mạnh, sắc bén, bá đạo."

Lương Hồng đã từng gặp được nhiều cao thủ, nhưng cách săn giết dị thú của những cao thủ kia, bình thường đều là dựa vào lực lượng của bản thân, đại khai đại hợp, hoặc là vung quyền, hoặc là chặt xuống, nhìn thì có vẻ vô cùng chấn động, nhưng không có loại tự tại nhẹ nhàng như Lâm Phàm.

Trong tiểu đội Cơ Thạch của nàng cũng có đội viên nữ, nhìn về phía Lâm Phàm, trong mắt tràn đầy sùng bái, như đang tỏa ra tinh mang.

Tận thế có thể đả kích rất lớn đến tam quan của những người sống sót.

Sùng bái cường giả rất thịnh hành trong tận thế.

Thực lực của dị thú thấp hơn ngươi, không có nghĩa là dị thú cấp bậc thấp không thể nào tổn thương đến ngươi.

Ngay khi bọn hắn còn đang khiếp sợ, Lâm Phàm đã dùng một đao chém chết một con dị thú cấp hai, lưỡi dao xé rách máu thịt, lửa bùng lên, cho dù dị thú cấp hai cũng không thể ngăn cản được, khi thuộc tính trên mọi phương diện còn chưa hoàn toàn tăng lên, muốn đánh giết dị thú cấp hai đơn giản như vậy cũng không dễ dàng như vậy.

Đạo lý chính là như vậy.

Lâm Phàm biểu hiện quá thong dong, quá bình tĩnh, tình huống như vậy thật sự nằm ngoài sự hiểu biết của Lục Sơn.

Lấy hắn ta làm ví dụ, tuy rằng hắn ta là Liệp Sát giả cấp ba, đối mặt với dị thú cùng cấp bậc, hắn ta cũng không chiếm được bất cứ ưu thế nào cả, nếu như bị một lượng lớn dị thú vây quanh, nguy hiểm mà hắn ta phải đối mặt khó có thể tưởng tượng được.

"Thoải mái."

Trong lòng Lương Hồng yên lặng suy nghĩ, bằng hữu như vậy nàng nhất định phải kết giao.

Nhưng bây giờ thì khác rồi.

Song quyền khó địch tứ thủ.

Bọn người Lục Sơn nhìn không chớp mắt, nhìn bề ngoài thì có vẻ rất bình tĩnh, nhưng trong lòng cũng chấn động không kém gì mấy người Lương Hồng.

Mà bây giờ.

Điểm tiến hóa có giá trị cực cao.

Chỉ cần hơi bất cẩn, thì sẽ xảy ra chuyện.

Cái gì mà có huyết tinh hay không có huyết tinh, đối với hắn không quan trọng.

Sức lực khi hắn vung đao đáng sợ đến cực hạn, cho dù dị thú cấp hai dùng móng vuốt ngăn cản, cũng chỉ là chuyện vô ích, chỉ có thể liên đới đến móng vuốt cũng bị chặt mất.

Lâm Phàm vẫn tương đối khát vọng dị thú cấp hai.

Thêm đểm!

Đây là thứ mà hắn chưa từng nhìn thấy trong ánh mắt của dị thú khác.

Nếu như không xoát độ thuần thục của kỹ năng, thuộc tính thể chất của hắn sẽ không thể nào đạt được đến tình trạng này, nếu như không xoát độ thuần thục kỹ năng, muốn đạt được số điểm thế chất này, bây giờ đẳng cấp của hắn chắc hẳn là đã đến cấp ba.

ÁNh mắt Lâm Phàm thỉnh thoảng nhìn về phía dị thú cấp ba thức tỉnh cách đó không xa, đó là dị thú lợi hại nhất cần phải đối mặt, khi dị thú xông tới không ngừng bị hắn chém chết, hắn phát hiện trong hai con mắt của dị thú kia, hồng quang hiện lên càng lúc càng thịnh.

Lâm Phàm vung đao, lửa bùng dữ dội, nhìn về những con dị thú khác, mặc kệ có trí tuệ hay không, bản năng nguy cơ sẽ nhắc nhở những dị thú này, nhân loại trước mắt là một cục đá cứng, không dễ gặm.

Tiếp tục săn giết.

Đồng thời dị thú cấp hai số lượng quá ít, quan sát kỹ lại, chỉ còn lại hai con.

Dị thú cấp một bao vây xung quanh Lâm Phàm, nhìn chằm chằm.

Dị thú hồng huyết bình thường không dám động.

Đó là hung quang, hung ác đến cực hạn.

Lúc này.

Dị thú hồng huyết bình thường dừng bước, nhe răng gầm gừ với Lâm Phàm, nhưng không dám vọt đến, rõ ràng đã bị cảnh tượng tàn bạo trước mắt dọa sợ, mặc kệ lao đến bao nhiêu, kết quả chỉ có chết thảm.

"Đều sợ hết rồi sao?"

Hắn gặp được những con dị thú kia, khi nhìn thấy nhân loại, cũng sẽ trở nên dữ tợn hung ác, nhưng đó là sự tham lam đối với máu thịt.

Bây giờ thể chất của hắn đã đạt đến 65,69.

Có được điểm tiến hóa, lập tức dùng ngay, thuộc tính ba chiều của bản thân lập tức tăng lên.

Thêm điểm!

Hắn không thể vì dị thú dừng lại mà cũng đứng tại chỗ trừng mắt nhìn lại, không hề suy nghĩ, cầm đao, nhanh chóng xông đến chỗ dị thú cấp hai còn sót lại, những dị thú khác đang ở phía trước, tứ chi hoảng sợ nhanh chóng phản ứng lại, trực tiếp tránh sang hai bên, tránh ra một con đường.

Giơ đường đao phủ đầy lửa nóng lên chém giết, khóe miệng cong lên, ánh mắt điên cuồng, khí tràng mạnh mẽ chấn nhiếp toàn trường, cho dù là các dị thú bình thường vô cùng hung hãn, cũng đều bị uy hiếp.

"Lục Sơn ca, rốt cuộc hắn là Giác Tỉnh giả cấp mấy thế?"

Lương Hồng không nhịn được hỏi, thật quá mạnh mẽ, xông vào bên trong đám dị thú, tựa như đi đến chỗ không người, thậm chí nàng chưa từng thấy ai có thể giết dị thú đến mức khiến chúng hoảng sợ như vậy.

Lục Sơn không trả lời, ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai?

Ta có thể nói vào lần đầu gặp mặt, là ta dẫn hắn quay về, lúc đó hắn nhìn chỉ giống như một người bình thường mà thôi.

Có quỷ mới biết tình hình của hắn là như thế nào, chỉ ngẳn ngủi một khoảng thời gian không gặp, đã có thể cất cánh tại chỗ, mạnh mẽ phi phàm, khiến mọi người kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận