Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 426 - Ngươi biết đó, ta am hiểu tu luyện Thiết Sa Chưởng. (3)

"Bảo ca quả nhiên nói không sai, ta từng cho rằng hắn và người quản lý có giao dịch bí mật mà người khác không thể biết, bây giờ xem ra, thật sự chỉ cần cố gắng, thì sẽ được nhìn trúng."

Lạch cạch!

Ngưu Nam vỗ đầu chó của đối phương,"Nói mê sảng gì vậy, phải tôn kính với người quản lý, nếu không ta xử ngươi."

"He he, ta chỉ nói một chút thôi."

"Nói một chút cũng không được, trong lòng ta, người quản lý chính là cha mẹ tái sinh..."

Lúc này.

Lâm Phàm đã đi xa trầm tư.

Hắn cảm thấy mình cần phải kiểm tra tiến triển tu luyện thuật thổ nạp của đám người một chút.

Hắn chuẩn bị chọn lựa những người có thiên phú ra, khả năng số lượng sẽ không nhiều, nhưng ít ra có thể nắm chắc, đó là người nào.

Tường rào Ma Đô.

Muốn khiến bọn hắn đều có thực lực, dựa vào huyết tinh và thịt dị thú thì không thực tế lắm.

Hắn cảm thấy khoảng thời gian này có thể hành động rồi. ...

Có người nhìn bình thường không có gì lạ, không có chút thu hút gì, nhưng về phương diện tu luyện thuật thổ nạp, có thiên phú cực lớn, bây giờ số lượng người sống sót ở tường rào Miếu Loan đã mấy ngàn.

Sợ là cũng chỉ dị thú thức tỉnh cấp chín mới có thực lực đáng sợ như vậy.

Tu luyện khác với trở thành Giác Tỉnh giả hoặc Liệp Sát giả.

Cái tường rào cỡ lớn này đã bị phá hỏng không còn hình dáng, mấy cái tường thành đã bị vỡ nát thành lổ hổng khổng lồ.

Cho dù hắn một lòng muốn bồi dưỡng bọn hắn thành Giác Tỉnh giả hoặc Liệp Sát giả, vậy thì cũng cần phải có nhiều huyết tinh và thịt dị thú mới được.

Thứ đồ chơi này thật sự cần xem thiên phú.

Nghĩ đến đây.

Một chiếc máy bay trực thăng từ đằng xa đến, xoay quanh trên không tường rào.

Nhưng thuật thổ nạp thì lại có năng lực như vậy.

Ba bóng người không có trang bị phòng hộ nào, nhảy xuống bên dưới, ầm ầm ầm... Ba tiếng vang truyền đến, ba người thần bí vững vàng rơi xuống mặt đất.

Loại tường thành dày đặc như tường rào Ma Đô này, cũng không phải dị thú nào cũng có thể xé rách.

Lúc này.

Tâm đã sớm lạnh đến biến thái.

"Tường rào Ma Đô nói không còn lập tức không còn, ha ha..." Nam tử đeo rìu vừa cười vừa nói, đối với những thi thể xung quanh kia cũng không để ý nhiều, đều là người sống sót từ trong đống người chết, chút cảnh tượng này có gì sợ sệt.

Cái hố rất sâu.

Nữ tử có dung mạo bình hường, tóc ngắn, khóe miệng có vết sẹo, kéo dài đến tận bên tai, ánh mắt lạnh lùng, sau khi hạ xuống, lập tức quan sát tình huống xung quanh, nhìn xem có còn dị thú hay không.

Ba người không do dự chút nào, trực tiếp nhảy vào nơi xa lạ, cho dù ai cũng phải cẩn thận, trong quá trình bọn hắn rơi xuống, tay đã sớm sờ vũ khí trong người, nếu có dị thú ẩn hiện, không nói hai lời, trực tiếp đập đối phương mấy cái.

Hai nam một nữ, đều rất trẻ trung, tối đa cũng chỉ khoảng ba mươi tuổi.

Hiệu quả rất cường đại, là đồ vật cần thiết khi ra ngoài.

Nữ tử lấy đèn pin ra, bật lên, ánh sáng mạnh chiếu ra, chỉ trong chớp mắt, hoàn cảnh đen kịt trước mắt đã được chiếu sáng rõ, loại đèn pin có công suất cực lớn này, có phạm vị bao trùm rất rộng, khi sử dụng vào buổi tối, trong phạm vi mấy chục mét đều không khác gì lúc ban ngày.

Một lát, hai chân chạm đất, giẫm chân lên mặt đất khiến người ta an tâm hơn rất nhiều.

Hai vị nam tử khác thì có bộ dáng bình thường, mỗi người cầm lưỡi búa và rìu sắt, hình thể cường tráng, cơ bắp trần trụi lộ ra bên ngoài, nhìn lực bộc phát có vẻ vô cùng tràn đầy.

"Có nhảy xuống không?" Nữ tử hỏi.

"Nhảy."

"Nhất định phải nhảy."

Thậm chí để ngay cả bản thân mình ra tay, xé thịt người nhét vào miệng cũng là chuyện đã từng làm.

Một lát sau, pháo tiếp tục rơi xuống, nhưng đã không còn ánh lửa nữa.

Khi ánh lửa xuất hiện, bóng đêm xung quanh lui đi, thấy rõ ràng tình hình bên dưới, là có một loại dị thú nào đó từ bên trong đào ra cái hố sâu như vậy.

Bọn hắn đứng quanh một cái hố kéo dài sâu xuống mặt đất, từ phía trên nhìn xuống, chỉ là một màu đen kịt, có vẻ như sâu không thấy đáy, nữ tử lấy từ bên hông ra một cái pháo sáng ném vào.

Nữ tử cầm đèn pin chiếu xung quanh, phát hiện không gian nơi này còn lớn hơn tưởng tượng.

Nam tử cầm búa nói,"Sao nơi này lại lớn như vậy, cao như vậy, mẹ nó ta hoài nghi nơi này là nơi sinh sống của dị thú."

Nam tử cầm rìu nói,"Chính là nơi ở của dị thú, các ngươi nhìn những cánh tay người máy ở xung quanh kia đi, nhìn xem có phải giống như đang giam cầm gì đó không?"

Cánh tay người máy trên tường đều bị phá hỏng, giống như bị xé nát rơi ra, nhất là cái cánh tay người máy giống móng vuốt kia, móng vuốt rất lớn, vừa nhìn đã biết dùng để bắt quái vật khổng lồ.

Bọn hắn hiểu rõ, tường rào Ma Đô bị huỷ diệt chắc chắn có liên quan đến thứ đồ chơi này.

"Đi, nhanh chóng tìm thứ chúng ta cần." Nữ tử xác định rõ phương hướng, lập tức đi về phía đó, nơi đó có một thông đạo.

Hai vị nam tử đi theo phía sau, vừa đi vừa quan sát tình hình xung quanh.

"Qua bên kia, bên kia chắc hẳn là phòng chỉ huy."

Nam tử cầm búa vươn tay ra, chỉ vào vách tường pha lê ở chỗ cao, nơi đó nhất định là phòng quan sát, cũng chính là phòng chỉ huy, dù sao thì nếu như lúc trước nơi này dùng để giam cầm dị thú, vậy nhất định phải quan sát từ chỗ cao.

Nữ tử quay đầu nhìn về phía nam tử cầm búa,"Ngươi đừng nói chuyện, kết cấu bên trong tường rào Ma Đô chúng ta đã có, hướng dẫn định vị còn đang bật, ngươi nói những cái này để làm gì?"

Nam tử cầm búa nhún vai,"Quên..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận