Cự Tuyệt Làm Liếm Chó, Nữ Thần Giáo Hoa Gấp

Chương 863: Muốn ói Trần Vân Tùng

Chương 863: Muốn nôn Trần Vân Tùng Biệt thự của Trần Vân Tùng ở ngay gần phía Giang Triệt, đi bộ nhanh là có thể đến.
Bất quá đã lái xe về rồi, không cần thiết phải trả xe rồi lại đi bộ tới.
Hơn nữa đây là Trần Vân Tùng, cũng không phải người khác.
Với lại, Giang Triệt cần lái xe đi phô trương cái gì sao?
Lúc xuống xe, Giang Triệt bỗng nhiên liên tưởng đến những thứ này, nếu như mình hiện tại vẫn là mình của kiếp trước, lái một chiếc xe như vậy, tìm đến không phải Trần Vân Tùng, tuyệt đối sẽ bị coi là khoe mẽ?
Nhưng.
Đó cũng không phải kiếp trước.
Một đời này hắn, đã sớm làm được, bất luận có hay không vật chất bên ngoài phụ trợ, đều đủ để cho người ta tuyệt đối tôn trọng, cũng làm được việc bất luận là lái xe sang hay là đeo đồng hồ nổi tiếng, thế nào đi nữa, tất cả đều sẽ không để người khác nói ra một câu khoe khoang.
Mà nhìn lại nửa đời, hắn mới vừa vặn hơn hai mươi tuổi.
Nghĩ đến, Giang Triệt lại nghĩ tới thời điểm kiếp trước.
Khi đó mình vừa mới bắt đầu lập nghiệp, hết thảy đều vừa mới cất bước, cần một khoản giao dịch rất trọng yếu, thời điểm đó hắn, thật sự là nghĩ hết tất cả biện pháp, còn cho mượn một chiếc xe đi để tạo dựng hình tượng.
Cuối cùng, cũng không biết có phải hay không bởi vì nguyên nhân chiếc xe, vụ làm ăn này rất thuận lợi liền đàm phán thành công… Cho nên nói.
Có lúc, phô trương, cũng không hoàn toàn là không tốt.
Họp lớp, mượn chiếc xe sang trọng qua, cái này sẽ chỉ để cho người ta thầm mắng là đồ khoe khoang.
Nhưng nếu như là nhu cầu đứng đắn, chuyện nghiêm túc, mà không phải vì hư vinh, vậy thì, phô trương cái gì, cũng đều không tính là khoe khoang, mà là một loại thủ đoạn để đạt được mục đích!
"Tiểu Triệt tới, mau vào… Cháu xem cháu kìa, còn mang quà cáp làm gì…"
Thái Lệ cùng Trần Khải đều ở bên này Trần Vân Tùng, vừa nhìn thấy Giang Triệt, Thái Lệ lập tức liền vỗ tay nói.
Giang Triệt là tay không tới.
Thái Lệ nói tới, là khi nãy, Giang Triệt cho người đưa tới đồ, tất cả đều là một chút dinh dưỡng phẩm cho phụ nữ có thai, đồ dùng cần thiết các loại, từ bây giờ một hai tháng, đến sau này mười tháng hoài thai thậm chí lúc lâm bồn, tất cả mọi thứ toàn bộ đều chuẩn bị cần phải thỏa đáng, đầy đủ mọi thứ.
"Dù sao đều là phải dùng, ta kêu người chuẩn bị hết, đỡ cho mọi người lại đi mua từng chút một, trong nhà cũng có chỗ để, để vào dùng cũng tiện."
Giang Triệt cười nói xong, hỏi: "Thái di, Tiểu Tùng đâu ạ?"
"Cùng Tiểu Hàm ở trên lầu, ta đi gọi bọn họ xuống."
"Dạ… Nếu như đang ngủ thì thôi ạ, cháu chỉ là tới thăm một chút, cũng không có việc gì."
"Không ngủ, không ngủ."
Đang khi nói chuyện, Thái Lệ đã lên lầu, tiếp đó trên lầu liền truyền ra tiếng la của bà: "Tiểu Triệt tới thăm hai đứa… Trần Vân Tùng con làm gì vậy, nằm trên mặt đất làm gì?"
"Con có chút khó chịu, không hiểu sao muốn nôn, nằm trên mặt đất liền dễ chịu hơn, xuống ngay đây…"
Trần Vân Tùng vỗ vỗ mông từ dưới đất bò dậy, hắn cũng không biết làm sao, vừa nãy ghé vào bên cạnh Lưu Hàm vuốt ve bụng bằng phẳng của nàng, không khỏi bỗng nhiên có loại cảm giác muốn nôn, liền giống như sáng nay Lưu Hàm nôn một trận kia, hắn sơ ý một chút từ trên giường lăn xuống, kết quả nằm trên mặt đất loại cảm giác này lại biến mất.
Trần Vân Tùng cùng Lưu Hàm xuống, vừa nhìn thấy Giang Triệt, Trần Vân Tùng cười ngây ngô, bị Giang Triệt cười vỗ vai một cái: "Sắp làm cha rồi, còn như trẻ con vậy."
"Ta làm như vẻ mặt của ngươi tốt lắm ấy? Ọe…"
Trần Vân Tùng giơ ngón giữa với Giang Triệt, kết quả vừa dứt lời, hắn bỗng nhiên ọe một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận