Cự Tuyệt Làm Liếm Chó, Nữ Thần Giáo Hoa Gấp

Chương 199: Chỉ cần chúng ta vui vẻ là được rồi!

Chương 199: Chỉ cần chúng ta vui vẻ là được rồi!
Nữ Bồ Tát đang hấp dẫn ánh mắt nam nhân, đồng thời, Giang Triệt cũng tương tự đang thu hút ánh mắt của những cô gái qua đường.
Vì thế mà choáng váng, cũng sẽ không nghĩ đến hắn chính là Giang Triệt.
Thật giống như nhìn thấy Mã ba ba trên đường cái, đều sẽ theo bản năng cảm thấy, đây là một người có dáng dấp không khác biệt lắm với Mã ba ba, mà sẽ không cảm thấy đây thật sự là Mã ba ba bản tôn.
Lại thêm, Giang Triệt mang theo một cái kính râm gọng đen, càng không dễ nhận ra.
Chỉ có thể nhìn thấy được... Đây là một soái ca!
Tiêu Tiểu Ngư cùng Giang Triệt đi chung, nhưng vẫn có không ít người rục rịch muốn tiến lên bắt chuyện, dù sao Tiêu Tiểu Ngư nhìn qua không đáng chú ý như vậy, kém xa so với các nàng ăn mặc trang điểm lộng lẫy.
Thế nhưng, Giang Triệt một đường đi tới, ánh mắt cười không ngớt từ đầu đến cuối đều đặt trên thân Tiêu Tiểu Ngư, còn chủ động kéo tay nàng, khiến đám nữ hài tử cuối cùng lại tất cả đều chùn bước...
Trên đường phố dành cho người đi bộ rất nhiều người.
Rất nhiều.
Giang Triệt vừa mới bắt đầu nắm tay Tiêu Tiểu Ngư, Tiêu Tiểu Ngư có chút e sợ, Giang Triệt ghé sát vào bên tai nàng, bảo nàng nhìn kỹ xung quanh.
Tiêu Tiểu Ngư cẩn thận nhìn xung quanh một vòng, phát hiện cứ mỗi năm mét lại có một cặp tình nhân nắm tay trải qua, lúc này mới thả lỏng chút, mặc cho Giang Triệt kéo mình.
Cả một con đường dành cho người đi bộ, tất cả đều là chốn sống phóng túng, còn lân cận một tòa trung tâm thương mại, là nơi hẹn hò dạo phố cực kỳ tốt đẹp.
Giang Triệt kéo Tiêu Tiểu Ngư đi một đoạn.
Một cái máy búp bê bày ra bên đường lọt vào tầm mắt hai người.
Búp bê bên trong rất xinh đẹp, Tiêu Tiểu Ngư nhìn lâu hơn mấy lần.
Giang Triệt nhạy cảm bắt được động tĩnh ánh mắt của nàng, kéo tay nàng đổi chút phương hướng, đi tới trước máy búp bê.
Sau khi quét mã mua số lần bắt, Giang Triệt phát hiện.
Tiêu Tiểu Ngư đối với con búp bê này, cũng không có bao nhiêu chú ý.
Nàng nhìn lâu hơn mấy lần, là vì cảm thấy mới lạ với cái máy búp bê này...
Gắp thú!
Cụm từ mà tất cả mọi người nghe xong đều có thể liên tưởng đến này, đối với Tiêu Tiểu Ngư mà nói, lại vô cùng xa lạ.
Trước kia nàng mỗi ngày đều cúi đầu, bận rộn vì sinh hoạt.
Về sau có Giang Triệt, bước chân của nàng vẫn không dừng lại.
"Tiện ngư" có thể khiến người ta chân không bước ra khỏi nhà mà vẫn xem được chuyện thiên hạ.
Nhưng Tiêu Tiểu Ngư dùng "tiện ngư", ngoại trừ việc chú ý Giang Triệt, cho tới bây giờ đều không dùng qua...
Tay nàng rất nhỏ, nhưng lại thon dài tinh tế, rất đẹp, lại mềm mại như không xương.
Giang Triệt kéo tay nàng, siết chặt hơn một chút, hỏi: "Thích con búp bê này sao?"
"Ừm..." Tiêu Tiểu Ngư gật đầu.
"Vậy ta gắp cho ngươi một con." Giang Triệt nói.
"Cái này... Quy tắc là gì?" Tiêu Tiểu Ngư ghé mắt nhìn gò má Giang Triệt.
"Quy tắc chính là một đồng gắp một lần, chỉ cần gắp được lên, chính là của chúng ta, bất quá móng vuốt này rất lỏng, muốn gắp lên đến dựa vào vận khí hay xác suất, ta cũng không có nghiên cứu qua."
Giang Triệt trả lời xong, làm mẫu cho Tiêu Tiểu Ngư một lần, móng vuốt rơi xuống, tinh chuẩn gắp trúng con búp bê, kết quả khi trở về co lại, hơi động đậy, con búp bê liền lại rơi mất, tiếp đó làm lại một lần, trực tiếp níu cũng không bắt được...
Tiêu Tiểu Ngư thấy rõ.
Mà nhìn chằm chằm cái máy gắp búp bê này một hồi, nàng ngẩng đầu nhìn Giang Triệt, rất nghiêm túc nói: "Giang Triệt, không cần nhất định phải gắp một con lên... Chỉ cần, chỉ cần chúng ta vui vẻ là được rồi!"
Giang Triệt giật mình, ngay sau đó lại nở nụ cười, cười vô cùng vui vẻ.
Thời không giao thoa, thời gian dường như quay về rất lâu trước đó, một ngày nào đó.
Ngày ấy, Giang Triệt bỏ ra mười đồng liền gắp được một con thú, vận khí đã rất khá, nhưng vẫn bị ghét bỏ quá đần, gắp mười lần mới gắp được...
Bạn cần đăng nhập để bình luận