Cự Tuyệt Làm Liếm Chó, Nữ Thần Giáo Hoa Gấp

Chương 624: Nhìn nhiều đều sẽ bạo tạc

**Chương 624: Nhìn nhiều đều sẽ bùng nổ**
Cô gái hơi mập kia đút cho bạn trai một miếng cơm, hành động này đã hoàn toàn có thể xác định, quan hệ giữa nàng và đối phương, hơn phân nửa là quan hệ nam nữ.
Không chỉ là đút cơm.
Cô gái này còn trộn đồ ăn cho bạn trai, đẩy đến trước mặt, đưa đũa, thậm chí còn lau miệng giúp hắn...
"A... thích loại này, khẩu vị gì vậy chứ!"
Mặt Lý Phong nhăn nhó hết cả lại, đầy vẻ ghét bỏ.
"Đúng vậy, còn hầu hạ hắn nữa chứ, thật sự là mất mặt, cô gái này trong nhà mà biết, hàng xóm láng giềng còn làm người thế nào?"
Khóe miệng Hàn Đằng cũng sắp kéo lên tận trán.
Không phải bọn hắn đeo kính, mà là tên kia nhìn chính là loại thuần túy điểu ti ở nước ngoài, kết quả ở đây lại làm ra vẻ ta đây, đơn giản là không hợp thói thường.
Không chỉ có bàn của Giang Triệt.
Những học sinh khác đang dùng bữa cũng đều nhìn về phía hai người, thái độ xem náo nhiệt chiếm đa số, cũng có xem thường, có phẫn nộ.
Cái quái gì vậy?
Thật sự là quá mất thể diện!
"Cô gái này nhìn, sao lại quen mắt thế nhỉ?" Thạch Khởi không nói gì, vẫn luôn nheo mắt nhìn, nhìn rất lâu, nghi hoặc nói.
"Nhìn quen mắt?"
Lý Phong và Hàn Đằng cũng nheo mắt nhìn kỹ.
"Ngọa tào, đây không phải là cô gái vu hãm lão Giang sao?"
Lý Phong là người đầu tiên nhận ra, chỉ vào đối phương kinh hô.
Không sai!
Vị này chính là bạn cùng phòng trước kia của Tô Dung Âm, lúc trước nói xấu Giang Triệt, bị toàn mạng lưới bạo, mắng đến mức thương tích đầy mình... Ngô Hiểu Mẫn!
Lời này của Lý Phong, khiến những người khác trong ký túc xá cũng đều nhớ ra đây là ai.
Nhưng thanh âm thật sự là quá lớn, cũng làm cho Ngô Hiểu Mẫn đang ngồi đó cùng với hảo ca ca của nàng như keo như sơn, hoặc có thể nói là tận tâm tận lực, sợ hảo ca ca ăn không ngon bữa cơm này, nghe được.
Chú ý tới Giang Triệt và ba tên bạn cùng phòng, Ngô Hiểu Mẫn thầm mắng một tiếng oan gia ngõ hẹp, ngay sau đó lại nhe răng toét miệng nở nụ cười.
Nàng mới về trường hai ngày, vốn đang định tìm Giang Triệt mới có thể gặp được, không ngờ lại đụng mặt ngay trong phòng ăn.
Cái này thật sự là quá tốt!
...
Cô gái này thật sự là quá ác tâm, vốn đã buồn nôn, giờ lại tìm một thứ như vậy, thật sự là ác càng thêm ác, siêu cấp gấp bội, nhìn nhiều đều sẽ bùng nổ.
Lý Phong nói xong, mấy người lắc đầu, ai ăn cơm của người nấy, hoàn toàn làm như nàng không tồn tại, Giang Triệt cũng không thèm để ý loại người này.
Có thể để bốn người bọn họ không ai ngờ tới chính là, Ngô Hiểu Mẫn sau khi ăn no, không hề nhớ kỹ lần trước suýt chút nữa bị đuổi học mà theo lẽ thường, từ sau sự việc đó, người bình thường đều nên trốn tránh Giang Triệt, thế nhưng Ngô Hiểu Mẫn lại không, không những không tránh, còn dẫn theo bạn trai Tiểu Lạp Tháp của nàng, cố ý đi về phía chỗ bốn người Giang Triệt đang ngồi, lúc đi ngang qua, còn âm dương quái khí nói với đối phương một câu.
"Bảo bối, vẫn là anh tốt, không giống đám nam sinh bên này, làm toàn những chuyện không hợp thói thường, khiến người ta thấy ghê!"
Nói xong, kéo tay bạn trai, uốn éo đi mất.
"Con đĩ này, não tàn à, ai làm việc mà không hợp thói thường, trong lòng mình không có chút tự biết nào sao..."
Hàn Đằng hừ một tiếng, đứng dậy muốn theo nàng đánh một trận, nhưng bị Giang Triệt ngăn lại.
Vì loại người này mà gánh chịu hậu quả ẩu đả, thật sự là không đáng.
Về phần dáng vẻ phách lối hiện tại của nàng...
Cứ để nàng làm vậy đi.
Bởi vì, Giang Triệt không cần đoán cũng có thể nghĩ đến kết cục sau cùng của hai người, đại khái là phiên bản gì.
Căn bản không cần bọn hắn ra tay.
Cái tên "bạn trai" khiến nàng kiêu ngạo này, tuyệt đối sẽ khiến nàng phải trả một cái giá thê thảm đau đớn.
Đến lúc đó có thể cũng không phải chỉ là bị lưu lại trường quan sát đơn giản như vậy, sợ là cả một đời đều phải trả giá, hối tiếc không kịp!
Rời khỏi nhà ăn, Ngô Hiểu Mẫn trong lòng sung sướng vô cùng.
Nhưng sung sướng, lại còn chưa hoàn toàn thỏa mãn.
Bởi vì nàng còn một người chưa báo thù.
Đó chính là Tô Dung Âm!
Nàng lúc trước đối xử tốt với Tô Dung Âm như vậy, vậy mà Tô Dung Âm lại đối xử với nàng thế nào?
Mối thù năm đó, nàng nhất định phải hung hăng trào phúng lại.
Để Tô Dung Âm nhìn xem, thế nào mới là bạn trai tốt.
Giang Triệt thì thế nào, có tiền thì thế nào, thật sự là ghê tởm muốn chết!
Hơn nữa.
Tô Dung Âm cũng không thể ở cùng Giang Triệt đến cuối cùng.
Hai người bọn họ rốt cuộc là ai thích ai, ai đang đuổi theo ai, đầu óc Ngô Hiểu Mẫn sớm đã rối loạn không rõ.
Có thể nàng cũng không quan tâm những thứ này, cho nên có biết rõ ràng hay không, cũng không quan trọng.
Mang theo bạn trai, Ngô Hiểu Mẫn trở lại khoa tài chính, tên bạn trai này của hắn, là loại du côn du lượng, thuần sắc, tựa như Jordan và Kobe khác nhau, nàng còn kéo tay đối phương, trên đường đi không biết khiến bao nhiêu người choáng váng, ánh mắt không có cái nào là tốt, nhưng Ngô Hiểu Mẫn không hề phát hiện ra, ngược lại còn ngẩng đầu ưỡn ngực, một mặt kiêu ngạo.
Sau khi trở về, nàng được xếp vào một lớp khác, ở lớp nào không quan trọng, nàng chạy thẳng một mạch đến lớp cũ, nhìn quanh trong phòng học một vòng đều không thấy bóng dáng Tô Dung Âm, kéo một bạn học định hỏi, nhưng đối phương lại tránh ra với vẻ ghét bỏ, một bộ dạng sợ tránh không kịp.
Sự việc lần trước, Ngô Hiểu Mẫn vốn là mục tiêu bị người người chỉ trích, huống chi còn dẫn theo thứ kia, hai người lướt qua một cái liền tỏa ra một mùi vị kỳ quái, người kia cũng chính là cúi đầu nhìn điện thoại không nhìn thấy mới đi tới, bằng không, căn bản sẽ không đến gần.
Ngô Hiểu Mẫn tức giận không nhẹ, quay đầu rời đi, mà sau khi nàng rời đi, lớp học cũ của nàng có chút ồn ào.
"Vừa mới đó là Ngô Hiểu Mẫn à?"
"So với trước kia còn béo hơn, nhưng cái mũi to kia, xem xét chính là nàng!"
"Không phải nàng đi làm exchange student rồi sao, sao lại về?"
"Exchange student là có thời hạn, khẳng định sẽ trở về, bất quá nàng thế mà lại tìm thứ kia, thật buồn nôn!"
"Nàng buồn nôn mày mới biết sao? Lúc ấy ở trên diễn đàn lén lút bôi đen Giang Triệt, còn tung tin đồn nhảm, không buồn nôn có thể làm ra loại chuyện này sao?"
"Tao đương nhiên biết, hiện tại là càng buồn nôn hơn..."
"A Di Đà Phật, Chúa ơi, xin tha thứ cho hành vi sai lầm của con trước đây khi đã từng chơi với nàng ta một thời gian!"
"Cái gì với cái gì, tiểu tử mày xâu đúng không?"
Ngô Hiểu Mẫn không nghe thấy đám người trong lớp trò chuyện, nghe được đối với nàng mà nói cũng căn bản không có gì, tâm tình của nàng "rất tốt", mặc kệ người khác nói thế nào, nàng đều cảm thấy đây là sự hâm mộ ghen ghét đối với việc nàng tìm được "bạn trai ngoại quốc".
Nhưng muốn nghe ngóng, căn bản không ai nguyện ý tới gần các nàng, điểm này khiến Ngô Hiểu Mẫn vô cùng tức giận.
Mà ngay khi Ngô Hiểu Mẫn đi dạo một vòng trong khoa viện đều không nghe ngóng được chút tin tức nào, tức giận đến mức muốn nổi giận, khóe mắt của nàng, tại cửa chính thư viện, chú ý tới một thân ảnh.
Cái bóng lưng mỹ lệ kia, tuy rằng đã không còn phong thái kiêu ngạo trước kia, nhưng vẫn có khí chất hạc giữa bầy gà, trong đám người có thể dễ dàng nhận ra.
Tô Dung Âm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận