Cự Tuyệt Làm Liếm Chó, Nữ Thần Giáo Hoa Gấp

Chương 652: Ngài tốt, ta muốn báo cảnh

Chương 652: Xin chào, tôi muốn báo cảnh sát
"Tôi không sao, cảm ơn!"
"Thật sự không có việc gì, không cần tiễn tôi về nhà đâu..."
Từ chối nhã nhặn ý tốt của cảnh sát thúc thúc muốn đưa mình về nhà làm công tác tư tưởng, Cao Vân ngồi trên ghế dài ven đường, khuôn mặt tiều tụy.
Nàng có chút không biết phải làm sao, càng không biết mình nên đi đâu, giống như cái xác không hồn, nàng lấy điện thoại di động ra bấm số Liễu Vân Long, nàng hiện tại, hình như cũng chỉ có người này "vì nàng tốt" để nàng đi đến bước đường này.
"Alo, thế nào? Không phải đã nói với cô, ban ngày đừng gọi điện thoại cho tôi, tôi đang làm việc sao?"
Điện thoại kết nối, thái độ của Liễu Vân Long không được tốt lắm.
Trước kia, nàng ban ngày cũng đã gọi điện thoại cho Liễu Vân Long rất nhiều lần, nhưng đối phương mặc dù cũng nói như vậy, nhưng thái độ so với hiện tại tốt hơn không biết bao nhiêu.
Tình huống của Cao Vân hiện tại vốn đã không tốt, thái độ của Liễu Vân Long, khiến Cao Vân trong lòng càng thêm khó chịu, mới mở miệng nước mắt lại rơi xuống, nghẹn ngào nói: "Âm Âm biết chuyện tôi làm rồi."
"Biết rồi?"
Đầu bên kia điện thoại, Liễu Vân Long sửng sốt một chút, xen lẫn một trận tiếng ồn ào, sau đó lại yên tĩnh trở lại, giống như là hắn tìm một chỗ yên tĩnh nói chuyện với Cao Vân: "Nói đi, đã xảy ra chuyện gì?"
Cao Vân đem hết thảy mọi chuyện từ đầu đến cuối nói với Liễu Vân Long một lần, Liễu Vân Long trầm mặc một hồi, cười một tiếng: "Không hổ là người phụ nữ Giang Triệt theo đuổi nhiều năm như vậy, thật đúng là đủ thông minh, ta còn tưởng rằng phải qua một đoạn thời gian nữa mới phát hiện, không ngờ lại phát hiện nhanh như vậy, bất quá sớm mấy ngày muộn mấy ngày cũng không sao cả, dù sao đều đã chuẩn bị xong."
"Qua một đoạn thời gian mới phát hiện? Anh có ý gì? Anh không phải nói làm theo lời anh nói sẽ không bị phát hiện sao? Còn nữa, đã chuẩn bị xong? Đã chuẩn bị xong cái gì?" Cao Vân chất vấn.
"Cô a, thật sự là quá ngây thơ." Liễu Vân Long lại lặp lại một lần câu nói này: "Nếu muốn người khác không biết trừ phi mình đừng làm, đây cũng không phải trộm mấy cái điểm nhỏ nhặt, trộm năm mươi phần trăm a! Không phát hiện được, trừ phi là đồ ngốc!"
"Vậy tại sao lúc đó anh lại nói tuyệt đối không phát hiện được?" Cao Vân gấp giọng hỏi.
"Không nói như vậy, cô có thể sẽ làm sao?" Liễu Vân Long hỏi ngược lại một tiếng, cười nói: "Về phần nói đã chuẩn bị xong cái gì... Đương nhiên là đã chuẩn bị xong tất cả mọi việc kinh doanh cửa hàng online rồi! Trong khoảng thời gian này, ta đã tìm xong nguồn cung cấp, hoàn toàn có thể thay thế, giấy đóng gói gì đó ta cũng đã tìm người làm xong, vừa vặn nàng còn nể tình giao tình của các người, đem chút hàng tồn cuối cùng này cũng cho cô đóng gói mang đi, để cho ta cũng có mấy ngày xoay vòng... Những thứ này, đến lúc đó ta sẽ cho cô một địa chỉ, cô bảo người ta đưa đến đó là được."
Lời này nói ra, giống như có loại cảm giác cửa hàng biến thành của Liễu Vân Long, Cao Vân chỉ là người ngoài cuộc.
"Anh có ý gì?" Cao Vân mẫn cảm nghe được thâm ý trong lời nói.
"Có thể là có ý gì? Chính là cảm ơn cô thôi!" Liễu Vân Long cười nhẹ một tiếng: "Thật sự là đa tạ cô, để cho tôi được thoải mái vui sướng, còn vô duyên vô cớ có được một cửa hàng thu nhập một tháng mười vạn, kỳ thật ta cũng không cần nói quá nhiều lời cảm ơn, dù sao trong khoảng thời gian này tiền bán hàng trong tiệm này, tất cả đều chuyển vào thẻ của cô, số tiền kia coi như ta trả cho cô xem như đền bù..."
Liễu Vân Long, khiến Cao Vân như bị sét đánh giữa trời quang, sắc mặt nàng trắng bệch như tờ giấy, run giọng hỏi: "Anh, anh nói cái gì?"
"Ta nói cảm ơn cô, cảm ơn cô đã giúp tôi người và của đều có! Cao Vân a, cô biết ta mỗi lần nói chuyện với cô, câu nào là chân thành nhất không? Đó chính là khen cô ngây thơ, cô a, là thật ngây thơ, đơn giản quá ngây thơ, ngây thơ đến mức ta không đành lòng lừa gạt cô nữa, ha ha ha ha!"
"Bất quá chuyện này thật không thể trách ta, muốn trách, thì trách chính cô quá ngu ngốc!"
"Cô thật sự cảm thấy Tô Dung Âm trả lương cho cô ít sao? Nói cho cô biết, đừng nói ít, vậy đơn giản là quá nhiều rồi!"
"Nàng móc tim móc phổi đối với cô, cô lại dùng lang tâm cẩu phế báo đáp... Đừng nói là bởi vì ta, cô và Tô Dung Âm nhiều năm như vậy là bạn tốt, thế mà có thể bị một kẻ chạy vặt như ta thuyết phục thành ra thế này, là vấn đề của chính cô biết không?"
"Không chỉ có những thứ này, cô ngây thơ ở chỗ nào nhiều lắm, rất nhiều căn bản đếm không hết!"
"Ta nói đừng dùng tên của cô đăng ký cửa hàng, mở tài khoản, bởi vì như vậy Tô Dung Âm tra một cái liền sẽ biết hết, cô tin tưởng ta không có gì bất ngờ, nhưng cô thế mà thật sự đồng ý dùng tên của ta mở tiệm mở tài khoản, ta còn tưởng rằng phải tốn nhiều công sức, không ngờ đơn giản như vậy, đơn giản đến mức ta không có cảm giác thành tựu..."
"Còn nữa..."
Nghe Liễu Vân Long cười nói một cách làm càn, thân hình Cao Vân lảo đảo, suýt chút nữa ngã từ trên ghế dài xuống.
Giờ khắc này nàng mới rốt cuộc hiểu rõ.
Thì ra Liễu Vân Long tiếp cận nàng, ngay từ đầu chính là ôm mục đích này tới.
Liễu Vân Long đoán chắc, Cao Vân làm như vậy, Tô Dung Âm nhiều nhất sẽ tuyệt giao với nàng, sẽ không truy cứu trách nhiệm pháp luật của nàng, cuối cùng hắn lại lừa gạt Cao Vân đến quần cũng không còn, Cao Vân cũng không làm được gì, bởi vì cho dù kẻ đầu têu là hắn, Cao Vân cũng là người làm ra tất cả những chuyện này, hai người là châu chấu trên cùng một sợi dây, nếu như báo cảnh sát hoặc thế nào, Cao Vân mình cũng không thoát được.
Không thể không nói.
Cái gã Liễu Vân Long này có chút thông minh trên người.
Kế hoạch này, bất kể là từ nắm bắt lòng người, vẫn là tẩy não Cao Vân, hay kết quả cuối cùng mà nói, đều phi thường thành công, cơ hồ có thể nói là hoàn mỹ.
Nhưng là...
Hắn không nghĩ tới, một người phụ nữ khi ở trong hoàn cảnh cực kỳ tuyệt vọng, rốt cuộc có thể làm ra những chuyện gì.
Cao Vân không muốn nghe Liễu Vân Long lặp lại tất cả những chuyện này, nàng đã biết mình rốt cuộc ngu xuẩn đến mức nào.
Tự trách muốn khiến nàng sụp đổ, ngồi trên ghế dài ôm mặt khóc rống gần hai mươi phút, đột nhiên đưa ra một quyết định, lấy điện thoại di động từ trong túi ra ấn ba chữ số, gọi đi.
Sau khi nghe thấy âm thanh kết nối ở đầu bên kia điện thoại, nàng hít sâu một hơi, khàn khàn nức nở nói: "Xin chào, tôi muốn báo cảnh sát..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận