Cự Tuyệt Làm Liếm Chó, Nữ Thần Giáo Hoa Gấp

Chương 495: Muốn bắt đầu hạ thủ đâu!

Chương 495: Muốn bắt đầu ra tay rồi!
Giang Triệt lái xe chở cậu mợ cùng Trần Thanh, cùng đi khách sạn Hildon một chuyến, đặt trước một phòng yến tiệc lớn nhất vào ngày đó, tám mươi tám bàn tiệc rượu.
Trần Phi Biển làm ăn nhiều năm như vậy, liên hệ không ít người.
Tám mươi tám bàn là dự tính.
Mà trận tiệc cưới này chủ yếu chính là mời những người này.
Quan hệ thân bằng hảo hữu gần gũi hơn, đến lúc đó đều sẽ đi theo đội xe, cùng đến Chu Thị Thiên bên kia, tham gia nghi thức hôn lễ.
Đội xe hoa là một khâu rất trọng yếu.
Giang Triệt muốn tìm xe, cũng không phải là việc khó gì, không cần lo lắng quá nhiều.
Về phần đến lúc đó xe hoa bị ngã...
Chiếc LaFerrari kia không phải đang ở trong ga-ra hít bụi sao? Đến lúc đó dán một lớp màng đổi màu trắng, tìm xe ba gác kéo trở về, vừa vặn làm xe hoa.
Về phần tại sao là màu trắng... Đương nhiên cũng là tập tục.
Bạch xa vào đầu, ngụ ý đầu bạc răng long.
Mà hoa xe, trực tiếp mua chiếc Rolls-Royce là được.
Về sau cũng không phải không dùng được, mà lại cũng không tốn bao nhiêu tiền...
Ở nhà bà ngoại một ngày, ngày thứ hai, cả nhà xuất phát đi huyện thành quê quán, theo kế hoạch, ngày hôm trước đi nhà bà ngoại, Trần Thanh trở về, ngày thứ hai trở về huyện thành quê quán, Cốc An, Cốc Ninh hai anh em cũng đến nhà.
Đây là hai anh em gần bốn, năm năm, lần đầu tiên được ăn Tết ở nhà.
Hai anh em về nhà, giữa trưa trong nhà cơm nước xong xuôi, liền mất tăm mất dạng, mà điều khiến người ta tuyệt đối không ngờ rằng chính là, đến tối, hai người mỗi người dẫn một cô gái trở về nhà.
Đây là hai chị em lần trước xem mắt...
Quả nhiên là không ngoài dự đoán của Giang Triệt.
Lần trước để bọn họ trở về xem mắt chuyện này, phi thường thành công.
Chỉ là hai anh em này cùng hai chị em này làm cho...
Có chút lộn xộn.
Không phải cái lộn xộn kia.
Là quan hệ lộn xộn.
Cốc An làm anh, cùng em gái trong hai chị em nhìn vừa mắt, mà Cốc Ninh em trai, thì vừa gặp đã cảm mến chị gái, bốn người bọn họ hiện tại đến cùng là ai gọi ai là chị dâu, vẫn là ai gọi ai là dâu...
Quan hệ này loạn, đơn giản không có mắt thấy.
Về sau bốn người thương lượng, ai cũng không gọi ai, tất cả đều gọi tên!
Đương nhiên, đừng để ý tới bọn họ ai là dâu của ai, đây đều là dâu của Giang Triệt, cũng đều là con dâu của Giang Lợi Lệ.
Ngồi xuống ăn bữa cơm tối, hai cô gái xác thực cũng không tệ, cô cô mừng rỡ không ngậm miệng được, mỗi người cho một vạn lẻ một trăm tệ lễ gặp mặt, trong khoảng thời gian này để hai con trai đi nhà cô nương một chuyến, sang năm nếu như nguyện ý, trực tiếp liền bắt đầu nói chuyện cưới gả...
Kiếp trước Trần Thanh là người không muốn kết hôn, hai anh em họ hơn bốn mươi tuổi mới kết hôn, kiếm được chút tiền, tất cả đều tiêu vào làm sao chữa không mang thai không dục, nghiên cứu ống nghiệm hài nhi.
Hiện tại.
Hết thảy đều đã hoàn toàn khác biệt!
Trần Thanh hôn lễ sắp đến.
Hai anh em họ cũng có nơi có chốn.
Giang Triệt ra hút điếu thuốc, mang trên mặt nụ cười vui sướng.
Hắn trùng sinh, mang đến cho cái nhà này biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Lúc này.
Trên bầu trời giống như có lấm ta lấm tấm bay xuống.
Tuyết rơi?
Giang Triệt đưa tay tiếp một phen, băng băng lành lạnh.
Quả nhiên là tuyết rơi.
Giang Triệt cầm điện thoại di động lên, gọi video cho Tiêu Tiểu Ngư, vừa kết nối, gương mặt phấn nộn vô cùng tinh xảo dù chưa trang điểm của Tiêu Tiểu Ngư, xuất hiện ở màn hình điện thoại di động.
Tiêu Tiểu Ngư vừa mới cơm nước xong xuôi, phụ giúp thu dọn xong trở về phòng ngồi xuống, đang muốn hỏi Giang Triệt có thời gian rảnh gọi điện thoại, Giang Triệt điện thoại liền gọi tới, hai người quả là tâm hữu linh tê.
Giang Triệt kể cho Tiêu Tiểu Ngư nghe chuyện phát sinh trong nhà mình trong khoảng thời gian này.
Trần Thanh lập tức sẽ kết hôn.
Cốc An và Cốc Ninh hai anh em họ, hiện tại cũng mang theo bạn gái về nhà.
Nhà bà ngoại + bà nội, đời thứ ba chỉ có bốn người.
Hiện tại, ba người cũng đã có nơi có chốn rồi!
Giang Triệt cười ha hả nói, một câu cũng không nói trọng điểm, nhưng từng chữ đều ở trên trọng điểm, Tiêu Tiểu Ngư thông tuệ như vậy, làm sao có thể nghe không hiểu Giang Triệt những lời này là có ý gì?
Trong video, nàng nguyên bản quay cả khuôn mặt, một chút xíu chuyển cọ, trở nên chỉ còn lại một con mắt trong màn ảnh...
Thấy Tiểu Ngư Nhi né tránh, Giang Triệt nhe răng cười, đối ống kính cười trong chốc lát, ôn nhu hỏi: "Tính khi nào gả cho ta, Tiểu Ngư đồng học?"
Giang Triệt đột nhiên đánh một đường bóng thẳng.
Tiêu Tiểu Ngư mặt đỏ lên.
Nàng trước lặng lẽ nhìn thoáng qua hướng cửa, sau đó giảm âm lượng điện thoại xuống, trầm ngâm trong chốc lát, thấp giọng trả lời: "Thế nhưng là, thế nhưng là chúng ta đều còn chưa đủ tuổi kết hôn."
"Không sao, chúng ta có thể tổ chức hôn lễ trước, chờ sau này đủ tuổi thì đi đăng ký." Giang Triệt nhe một hàm răng trắng bóng.
"Vậy còn trường học..."
"Sinh viên có thể kết hôn, em không biết sao?"
"..."
Tiêu Tiểu Ngư trầm mặc một hồi, yếu ớt nói ra: "Em, em nghe anh là được."
"Ha ha ha ha!"
Giang Triệt ha ha nở nụ cười.
Hắn rất vội, nhưng cũng không vội đến thế.
Hắn thật rất muốn đem Tiêu Tiểu Ngư nhanh chóng cưới về nhà.
Nhưng cũng sẽ không quá nóng vội.
Quá trình nên có, một chút xíu cũng không thể thiếu.
Hắn hỏi như vậy, là muốn biết ý nghĩ trong lòng Tiêu Tiểu Ngư.
Cho dù đáp án đã bày ra rõ ràng.
Đồng thời, cũng là muốn Tiểu Ngư có chuẩn bị tâm lý.
Hắn.
Muốn bắt đầu ra tay rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận