Cự Tuyệt Làm Liếm Chó, Nữ Thần Giáo Hoa Gấp

Chương 782: Mệnh trung chú định ta yêu ngươi

Chương 782: Định mệnh an bài anh yêu em
Tô Hà ăn nói hùng hồn, vỗ ngực cam đoan, khiến cho tất cả mọi người đều yên tâm phần nào. Các nàng dường như thật sự coi chủ đề làm phù dâu, trở thành việc ngăn cản Giang Triệt dễ dàng cưới Tiêu Tiểu Ngư đi... Một bộ áo cưới ngồi trên giường phủ ga đỏ thẫm, Tiêu Tiểu Ngư nhìn tư thế của các nàng, yếu ớt nói một câu: "Kỳ thật, kỳ thật cũng không cần nghiêm túc như vậy..."
"A?"
Phạm Oánh nghe vậy, nghi ngờ lên tiếng.
"Tiểu Ngư tẩu t·ử là đã không kịp chờ đợi muốn được Giang Triệt đại ca cưới đi a!"
Chu Hi cổ linh tinh quái lập tức nghĩ đến thâm ý của lời này, trực tiếp vạch trần.
"Ha ha ha ha!"
Chúng nữ cười ngả nghiêng!
Lúc này, ngoài cửa truyền đến từng trận âm thanh ồn ào.
"Đi lên đi lên!"
"Nhanh chuẩn bị kỹ càng!"
Chúng nữ lại lần nữa tiến vào hình thức sẵn sàng chiến đấu, chuẩn bị nghênh đón Giang Triệt và đoàn người tới gõ cửa.
"Tân lang thật là đẹp trai!"
"Giang Triệt! Cố lên, thuận lợi cưới Tiểu Ngư của chúng ta đi a!"
"Không sai, chúng ta đều là người nhà mẹ đẻ, sau này nếu ngươi đối xử với Tiểu Ngư không tốt, đám bạn học chúng ta mỗi người cho ngươi một nhát!"
Từ khi tiến vào cửa biệt thự, một đường đi qua, âm thanh hò hét không ngừng. Giang Triệt mỉm cười, cam đoan với những người "uy h·iếp" hắn, tuyệt đối sẽ không để Tiêu Tiểu Ngư phải chịu một chút ủy khuất nào.
Đổi thành người khác, đây là một câu nói suông.
Có thể Giang Triệt từ khi quen biết Tiêu Tiểu Ngư đến nay, vẫn luôn làm như vậy, đồng thời về sau trong suốt quãng đời còn lại, cũng sẽ như thế, tận hết sức lực!
Âu phục phẳng phiu, Giang Triệt đi trước nhất, dẫn theo phù rể đoàn đi lên lầu ba, đi tới cửa phòng tân hôn của Tiêu Tiểu Ngư, gõ cửa phòng.
"Giang Triệt, muốn cưới Tiểu Ngư nhà chúng ta, đầu tiên cần trả lời ba vấn đề!"
Trong phòng truyền ra thanh âm của Phạm Oánh.
"Được!"
Giang Triệt ý cười đầy mặt, không chút do dự đáp ứng.
"Vấn đề thứ nhất, ngươi thích Tiểu Ngư nhà ta từ khi nào?"
Đây là thanh âm của Chu Ngọc.
Đời trước!
Giang Triệt thầm trả lời trong lòng, cao giọng hô: "Lần đầu tiên gặp mặt!"
"Oa!"
Đáp án này, khiến mọi người một mảnh xôn xao.
Những người xem trực tiếp có mang theo máy quay đều cho rằng có chút khoa trương, đâu có chuyện vừa thấy đã yêu? Đều chẳng qua là thấy sắc nổi lòng tham mà thôi, thế nhưng nghe nói ngay lúc đó Giang tẩu cũng không tính là xinh đẹp, chỉ sợ trái lại đối Giang Triệt vừa thấy đã yêu mới hợp lý...
"Trách không được! Ta còn nhớ đến lúc ấy lão Giang trực tiếp chạy tới bên cạnh chỗ ngồi của Tiểu Ngư đồng học, nguyên lai lúc kia đã động ý định này a!" Bạn cùng phòng Lý Phong là người đầu tiên mở miệng nói ra.
Điểm này, Hàn Đằng và Thạch Khởi cũng nhớ đặc biệt rõ ràng.
Không chỉ có là bọn hắn, còn có rất nhiều đồng học đều ký ức vẫn còn mới mẻ.
Bởi vì ngay lúc đó Giang Triệt, quá mức chói mắt, tùy thời hấp dẫn ánh mắt mọi người, cho nên Giang Triệt ngồi ở bên người Tiêu Tiểu Ngư, bọn hắn toàn bộ đều nhớ rõ ràng. Lúc ấy bọn hắn còn kinh ngạc, Giang Triệt vì sao lại đi ngồi vào một vị trí như vậy...
Nghe được lời nói của mọi người, trong phòng phát sóng trực tiếp những người chất vấn đều kinh ngạc.
"Thế mà thật sự có chuyện vừa thấy đã yêu phát sinh sao?"
"Trời ơi!"
"Ta đã biết, đây là truyện cổ tích đi vào hiện thực, Andersen nếu như còn s·ố·n·g, hắn nhất định sẽ cảm thấy chuyện xưa của mình không bằng một phần vạn của Giang tổng cùng Giang tẩu!"
Lúc này, Giang Triệt lại mở miệng nói ra: "Ta cùng với nàng, là định mệnh an bài gặp nhau, cũng là định mệnh an bài hiểu nhau, yêu nhau, định mệnh an bài, chúng ta nhất định sẽ ở cùng nhau! Cũng định mệnh an bài... Tiêu Tiểu Ngư, anh yêu em!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận