Cự Tuyệt Làm Liếm Chó, Nữ Thần Giáo Hoa Gấp

Chương 319: Chỉ tồn tại manga bên trong

Chương 319: Chỉ tồn tại trong manga
Sân vận động Tiện Ngư đã hoàn thiện toàn bộ và chính thức đi vào hoạt động. Giang Triệt cùng Ngưu Xuân Hải cùng nhau tham dự nghi thức cắt băng khánh thành. Sau khi cắt băng xong, có một trận đấu bóng rổ giao hữu diễn ra tại đây. Với tư cách là khách quý, Giang Triệt và Ngưu Xuân Hải đều ngồi ở hàng ghế đầu để xem trận đấu. Tiêu Tiểu Ngư thì ngồi bên cạnh Giang Triệt, mặc quần jean và áo phông trắng, khuôn mặt xinh đẹp thuần khiết như nước, vô cùng xinh đẹp động lòng người. Ngồi cạnh Giang Triệt, quả thực tạo nên một cảnh tượng đẹp đến nao lòng.
Ngưu Xuân Hải liếc mắt nhìn qua Giang Triệt và Tiêu Tiểu Ngư đang nắm tay nhau, lắc đầu cười nói: "Ngồi cạnh hai người các ngươi, sao ta lại thấy mình thừa thãi thế này?"
Tiêu Tiểu Ngư hơi cúi đầu.
Giang Triệt cười đáp: "Lần sau có chuyện như này, ngài hãy đưa bạn già đi cùng!"
Nghe vậy, Ngưu Xuân Hải ngẩn ra một chút, rồi cười ha hả: "Ý kiến hay! Không biết nàng có nguyện ý không..."
Nói chuyện phiếm vài câu, ánh mắt lại hướng về phía sân đấu.
Với cường độ trận đấu này, Giang Triệt có thể ghi ba mươi điểm dễ dàng. Nhìn đám cầu thủ chạy trên sân, hắn nhanh chóng có chút thất thần...
Thời gian trôi qua thật nhanh.
Thoáng một cái, đã hơn một năm.
Lại là một tháng chín nữa!
Ngày hai tháng sau là sinh nhật của Tiêu Tiểu Ngư.
Mà tháng sau nữa...
Chính là thời điểm kiếp trước Tiêu Tiểu Ngư rời bỏ nhân gian!
Đương nhiên, ở kiếp này, mọi thứ đã hoàn toàn khác.
Cho nên tháng sau như thế nào, căn bản không cần lo lắng.
Mà sinh nhật Tiêu Tiểu Ngư...
Đây là lần thứ hai nàng đón sinh nhật sau khi gặp Giang Triệt ở kiếp này.
Năm ngoái, vào ngày 2 tháng 10, Tiêu Tiểu Ngư ở lại làm thêm tại cổng trường, không về nhà mừng sinh nhật. Chu Liên nói sẽ góp tiền cho Tiêu Tiểu Ngư, bảo nàng mua đồ ăn ngon, nhưng Tiêu Tiểu Ngư không nhận. Giang Triệt khi đó quay về quê, cũng không cùng Tiêu Tiểu Ngư đón sinh nhật. Với mối quan hệ của họ khi ấy, việc Giang Triệt chúc mừng sinh nhật Tiêu Tiểu Ngư sẽ làm nàng cảm thấy không tự nhiên, dù chỉ là một câu chúc mừng, chứ đừng nói đến việc tặng quà.
Muốn nói đến quà tặng...
Giang Triệt đưa nàng về quê nhà Kim Lăng, đối với nàng lúc bấy giờ đã là món quà tốt nhất rồi.
Lại sắp đến một năm sinh nhật nữa của Tiêu Tiểu Ngư.
Lần này, mối quan hệ giữa họ đã hoàn toàn khác.
Giang Triệt đã sớm suy nghĩ, đây là lần đầu tiên hắn thực sự cùng Tiêu Tiểu Ngư đón sinh nhật, làm sao có thể để nàng vừa vui vẻ lại vừa khó quên.
Giang Triệt đang suy tư.
Bên cạnh hắn, Tiêu Tiểu Ngư, cũng đang suy tư.
Các cầu thủ trên sân không biết đã rời sân từ lúc nào. Giờ nghỉ giữa trận, đội cổ vũ của trường lên sân đấu.
Không giống như những cô gái trước đây đến cổ vũ cho Giang Triệt, những thành viên đội cổ vũ này đều rất chuyên nghiệp, động tác đều nhịp. Váy ngắn không ngừng cuộn lên, để lộ đôi chân dài mang tất trắng, mặc dù bên trong đều mặc quần bảo hộ, nhưng vẫn làm cả nhà thi đấu trở nên náo nhiệt.
Tiêu Tiểu Ngư liếc mắt thấy Giang Triệt đang chăm chú nhìn đội cổ vũ không rời mắt, đáy mắt thoáng hiện một tia nghi ngờ, rồi lặng lẽ thu hồi ánh mắt. Nhưng chỉ một giây sau, nàng lại quay lại nhìn Giang Triệt, khẽ cắn chặt môi.
Nàng biết Giang Triệt không phải loại người như vậy.
Thế nhưng, thế nhưng...
Thế nhưng, kết hợp với những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này.
Cái bóp kia của Giang Triệt, còn có phòng ngủ ở biệt thự...
Tiêu Tiểu Ngư có chút hoài nghi, có phải do nguyên nhân của mình, dẫn đến Giang Triệt...
"Sao vậy?"
Giang Triệt hoàn hồn, thấy Tiêu Tiểu Ngư đang nhìn mình chằm chằm, biểu cảm kỳ lạ, nhíu mày hỏi: "Không thoải mái sao?"
"Không, không có!"
Tiêu Tiểu Ngư vội lắc đầu, phủ nhận.
Giang Triệt lại nhìn Tiêu Tiểu Ngư vài lần.
Tiêu Tiểu Ngư cúi gằm mặt...
Trở lại tiểu viện rừng trúc, Tiêu Tiểu Ngư nhân lúc Giang Triệt đi vệ sinh, trở về phòng ngủ, lặng lẽ khóa trái cửa phòng, lấy ra chiếc váy tím từ tủ quần áo. Sau một hồi đắn đo, nàng vẫn chọn mặc lại nó...
Đứng trước gương.
Tiêu Tiểu Ngư mặc chiếc váy tím, gương mặt xinh đẹp càng thêm vài phần quyến rũ, có lẽ nên gọi là mê hoặc...
Váy rất ngắn, nàng vẫn không ngừng kéo xuống. Không đi giày, nhưng hai chân thon dài trắng nõn tỷ lệ rất hoàn hảo, có cảm giác như đang mang đôi giày cao gót tám centimet, đủ thấy tỷ lệ chân của Tiêu Tiểu Ngư khoa trương cỡ nào.
Chiếc váy ôm sát, càng làm nổi bật thân hình của nàng một cách tinh tế. Vòng eo thon gọn, vẫn có chút đầy đặn, càng làm đường cong thêm phần khoa trương, trước sau đều lộ rõ thiên phú dị bẩm.
Đây là dáng người chỉ xuất hiện trong manga!
Khẽ cắn răng, Tiêu Tiểu Ngư buông tay đang kéo váy, nhìn mình trong gương, gương mặt đỏ bừng như rượu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận