Cự Tuyệt Làm Liếm Chó, Nữ Thần Giáo Hoa Gấp

Chương 182: Vững bước hướng phía trước

**Chương 182: Vững bước tiến về phía trước**
"Thích người..."
Bốn chữ này, liên tiếp mấy ngày, đều luôn quanh quẩn trong đầu Tiêu Tiểu Ngư không dứt.
Khiến nàng nắm chặt nắm đấm, khiến nàng cong môi, cũng làm cho nàng càng thêm cố gắng khắc khổ, ngày đêm không ngừng.
"Tiểu Ngư, em đã chuẩn bị xong cho kỳ thi lên cấp 4 chưa?"
Lý Linh phát hiện Tiêu Tiểu Ngư vẫn luôn học tập, cảm thấy có chút kỳ quái, liền đi tới ngồi ở phía sau nàng, dưới giường, trước bàn học hỏi.
"Gần xong rồi ạ."
Tiêu Tiểu Ngư khẽ gật đầu trả lời: "Em đang xem chương trình học tự chọn."
Lúc này.
Hai bạn cùng phòng khác cũng đi tới.
Chu Ngọc, làn da rất trắng, đeo kính, vẻ mặt kinh ngạc nói: "Chương trình học tự chọn mà học lâu như vậy... Tiểu Ngư, em cố gắng quá!"
Phạm Oánh, dáng người không cao, còn hơi mập, nhìn thấy sách trong tay Tiêu Tiểu Ngư, kinh ngạc nói: "Chọn môn học của hệ tài chính sao? Tớ cũng đăng ký! Tiểu Ngư, sau này chúng ta cùng đi học nhé! Chúng ta nhắn tin hẹn nhau! A đúng rồi, hình như tớ còn chưa kết bạn WeChat! Để tớ quét mã của cậu, để tớ quét!"
"Tớ cũng chưa thêm, để tớ quét một cái..."
"Tớ cũng muốn..."
WeChat của Tiêu Tiểu Ngư từ khi đăng ký đến giờ, chỉ có vài người bạn ít ỏi.
Bây giờ một lần có thêm ba người.
Trước đây.
Nàng cùng ba bạn cùng phòng đều chỉ là quan hệ chào hỏi mà thôi.
Mà sau khi thêm WeChat.
Các nàng lại mời Tiêu Tiểu Ngư cùng đi ăn cơm.
Tuy Tiêu Tiểu Ngư từ chối khéo.
Nhưng quan hệ giữa các nàng, dường như đã từng bước phát triển theo hướng bạn bè.
Đây là kết quả của việc Tiêu Tiểu Ngư lấy hết dũng khí.
Trước đây, nàng nói xong câu đầu tiên chắc chắn sẽ cúi đầu, khiến Lý Linh cũng không có cách nào nói câu thứ hai.
Mà chỉ cần nói thêm một câu thôi.
Có thể đây cũng là bước đầu tiên nàng dũng cảm tiến lên.
Bước này kết quả rất tốt, khiến trong lòng nàng cũng có thêm rất nhiều dũng khí!
Tuy rằng bước tiến có hơi chậm chạp.
Nhưng, Tiêu Tiểu Ngư đã vững bước tiến về phía trước...
Áo thun đen, quần đùi hoa lớn, thêm một đôi dép lê màu trắng.
Cách phối đồ rất có phong cách "SB", có thể mặc trên người Giang Triệt, lại tuấn lãng, đẹp trai như vậy. Nhất là nụ cười dưới ánh mặt trời, không biết đã đi vào trái tim của bao nhiêu nữ sinh.
Cốc Vi lần trước bị Giang Triệt đả kích, đã thành thật một thời gian rất dài.
Nhưng nhìn Giang Triệt cùng Tiêu Tiểu Ngư như hình với bóng, biết bọn họ chính là loại quan hệ mà mọi người cho rằng không thể, trong lòng nàng mỗi ngày đều vô cùng bứt rứt.
Từ bỏ không khó.
Có thể từ bỏ mà mỗi ngày vẫn nhìn, muốn trong lòng không khó chịu, khó như lên trời.
Nàng cầm bút không ngừng vẽ trên giấy, trong lòng cân nhắc, đưa ra một quyết định.
Đó chính là không từ bỏ.
Cho dù Giang Triệt đã nói đến mức đó.
Nhưng vạn nhất thì sao?
Nàng không đi trêu chọc Tiêu Tiểu Ngư là được chứ gì?
Trừ phi Giang Triệt để nàng thấy rõ, cái gọi là thua không oan của mình, rốt cuộc không oan ở chỗ nào.
Vương Thuận đi đến bục giảng, viết lên bảng một cách lưu loát.
Đại hội thể dục thể thao trường Chiết Đại năm 2015!
"Đại hội thể thao tháng sau sẽ bắt đầu, dù sao cũng phải chú trọng phát triển toàn diện đức, trí, thể, mỹ. Hi vọng mọi người có thể hăng hái đăng ký tham gia! Nếu như có thể giành được thứ hạng, không chỉ có thể kiếm được học phần, còn có thể tăng thêm vinh dự tập thể cho lớp chúng ta! Trần Phương, đây là nội dung các hạng mục của đại hội thể thao, tất cả ai muốn ghi danh, đều đến chỗ lớp trưởng đăng ký!"
Vương Thuận nói xong, giơ tay lên cổ vũ mọi người, rồi rời khỏi phòng học.
Trần Phương cầm bảng hạng mục đi lên bục giảng, nói: "Hi vọng mọi người hăng hái đăng ký nhé! Đầu tiên là hạng mục bóng rổ, thi đấu đối kháng giữa các hệ và các viện!"
"Tôi!"
Nàng vừa dứt lời.
Lưu Thái trực tiếp giơ tay lên, là người đầu tiên tham gia đăng ký...
Một tiết học trôi qua, Trần Phương đã giới thiệu qua các hạng mục của đại hội thể thao, nhưng tình hình đăng ký, không được tốt lắm, rất nhiều hạng mục căn bản không có người tham gia.
Nằm ngủ một tiết, sau khi tan học, Giang Triệt liền mang theo Tiêu Tiểu Ngư rời khỏi phòng học.
Trần Phương vốn muốn hỏi Giang Triệt có muốn đăng ký tham gia hạng mục nào không?
Kết quả vừa chớp mắt ngẩng đầu nhìn lại, đã không thấy bóng dáng Giang Triệt đâu.
Đưa Tiêu Tiểu Ngư đến thư viện, Giang Triệt đi đến chỗ Bạch Cao Phong.
Hắn liên tiếp mấy ngày đều đến đây.
Kiến thức chuyên môn liên quan, cũng đã học đến những chỗ rất thâm sâu.
Bạch Cao Phong cảm thấy mình sắp bị vắt kiệt.
Có thể Giang Triệt là học sinh mình thu nhận, lại không có cách nào từ chối hắn tới...
Mỗi lần Giang Triệt đi về, Bạch Cao Phong đều sẽ đứng trên ban công hút thuốc, thở dài hết tiếng này đến tiếng khác.
Vừa than có Giang Triệt là học sinh không thú vị.
Vừa than con gái mình bị tiểu tử này bắt cóc, hình như thật sự chỉ đi làm việc, một chút tiến triển nào khác cũng không có, hắn gấp cũng không biết làm sao...
Bạn cần đăng nhập để bình luận