Cự Tuyệt Làm Liếm Chó, Nữ Thần Giáo Hoa Gấp

Chương 762: Phương án giải quyết

Chương 762: Phương án giải quyết
"Tiểu Ngư dậy rồi à? Hôm qua thức khuya nấu nướng muộn quá phải không? Ngày đầu năm mới, dậy càng muộn càng có phúc khí, nói rõ Tiểu Ngư nhà ta, chính là hưởng phúc mệnh! Nhanh ngồi đi, đồ ăn sắp xong rồi đây!"
Thấy Giang Triệt và Tiêu Tiểu Ngư cùng nhau xuống lầu, Trần Phỉ Dung liền cười ha hả nói.
Giang Triệt đứng bên cạnh nghe mà cũng phải bật cười.
Sao những lời này lại không giống với những gì năm đó bà nói với hắn?
Mấy năm gần đây, ngoại trừ năm trước, hàng năm vào mùng một đầu năm, Giang Triệt đều bị lật chăn, bị Trần Phỉ Dung lải nhải nói, mùng một đầu năm không được rời giường, ở lỳ một năm, bảo hắn không được nằm ỳ...
Ừm!
Không hổ là mẹ ruột của mình!
"Song tiêu" nổi danh quốc tế, quả thực là khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối.
Ăn cơm trưa xong xuôi, cả nhà lại tập trung một chỗ, chơi đùa cùng Nhạc Nhạc, vui vẻ hòa thuận. Mùng một Tết là để chơi bời, còn đến mùng hai, thì bắt đầu vào khâu chúc Tết tẻ nhạt.
Bọn họ đang ở Hàng Châu, tự nhiên không thể trở về thành đá để lần lượt đi chúc Tết, lúc này mới thấy được lợi ích của việc khoa học kỹ thuật phát triển.
"Lão Lý, chúc mừng năm mới! Năm nay ở bên này với con, ở Hàng Châu, không đến nhà tìm ông được, chúc ông năm mới vui vẻ, cũng chúc ông lại sống thêm được một tuổi!"
"Đi đại gia nhà ngươi, ngươi mới sống thêm..."
...
"Tiểu Phương tỷ, chúc mừng năm mới! Năm nay ăn Tết ở bên Tiểu Triệt, không về thành đá, qua điện thoại chúc tỷ năm mới vui vẻ!"
"Cùng vui cùng vui! Phỉ Dung à, nghe nói Tiểu Triệt sắp kết hôn? Khi nào thế?"
"Sang năm... Không đúng, ngày 2 tháng 2 năm nay, còn một tháng nữa!"
...
"Tiểu Hàn! Nhớ lão tử không?"
"Ngươi nằm mơ đi, lúc lão tử làm lãnh đạo của ngươi, ngươi gọi lão tử là lão Hàn, ngươi mẹ nó từ chức rồi thu nhỏ lại thành Tiểu Hàn đúng không?"
"Hắc hắc, lúc ngươi làm lãnh đạo ta đã muốn gọi ngươi là Tiểu Hàn rồi..."
...
"Alo, bố mẹ, ngày mai bố mẹ đến đúng không? Vâng, đến lúc đó con sẽ ra sân bay đón bố mẹ... Không cần đón ạ? Bố mẹ đi nhờ xe đến? Con chăm sóc tốt con dâu ạ?"
...
Ông ngoại, ông nội, cậu, Trần Phỉ Dung, Giang Lợi Vân, bọn họ đều đang ôm điện thoại di động gọi video. Chu Thiêm cũng nhận được điện thoại của người nhà, bố mẹ hắn dự định ngày mai sẽ đến. Điện thoại của Giang Triệt cũng reo lên không ngừng, bất quá phần lớn đều là người khác chúc Tết hắn, còn những người hắn cần chúc Tết, thì cũng chỉ có Bạch Cao Phong, còn có thầy giáo cấp ba lão Cố, Cố Đại Phi, vài người lác đác.
Đương nhiên.
Trước kia, còn có Trần Vân Tùng, cái tên ngốc phê này.
Hiện tại tên ngốc phê này đang ở ngay sát vách, lát nữa sẽ vui vẻ đến cửa...
Trước Tết, cảm thấy thời gian rất dài, rất dài, bởi vì từ đầu đến cuối mang theo sự mong chờ đối với năm mới, mà sau khi qua Tết lại đột nhiên phát hiện, sao thời gian trôi qua nhanh như vậy, lại ngắn như vậy, thoáng một cái đã hết năm, mấu chốt nhất là, nhoáng một cái lại phải đi làm...
Mà đối với Giang Triệt, hắn còn ngại thời gian trôi qua có chút chậm.
Bởi vì, hôn lễ của hắn, mới là sự kiện khiến người ta mong đợi nhất, một trong những chuyện đại sự nhất của đời người!
Sau khi qua Tết, Giang Triệt mang theo Tiêu Tiểu Ngư cùng người nhà khởi hành quay trở về thành đá, không còn bao lâu nữa là đến hôn lễ, bởi vì là hai nơi, cho nên những người ở thành đá không đến Hàng Châu tham gia hôn lễ, thì cần phải thiết yến trước.
Một bữa tiệc, nhìn như không phải là việc gì to tát khó khăn, nhưng trên thực tế cũng không đơn giản.
Mời ai tham gia bữa tiệc này, đến lúc đó lại mời ai đến Hàng Châu tham gia hôn lễ?
Hình như làm thế nào để mời cũng đều không phải là vấn đề.
Biết được nỗi băn khoăn của bố mẹ, Giang Triệt liền đưa ra một phương án giải quyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận