Cự Tuyệt Làm Liếm Chó, Nữ Thần Giáo Hoa Gấp

Chương 247: Giang Triệt cùng. . . Cô bé kia? Là có ý gì?

**Chương 247: Giang Triệt và... Cô bé kia? Là có ý gì?**
Giang Triệt đứng dậy, chuẩn bị đưa Tiêu Tiểu Ngư về ký túc xá.
Lúc đứng lên từ ghế sofa, Giang Triệt nhận ra dấu hiệu chân tê của Tiêu Tiểu Ngư, lập tức hiểu rõ nguyên nhân.
Đúng là ngốc mà!
Hắn không khỏi bế Tiêu Tiểu Ngư lên.
Tiêu Tiểu Ngư vốn đã chân tê đứng không vững, bị ôm bất ngờ thế này, cả người đều dựa vào Giang Triệt.
Nàng hoàn hồn, vẫn nâng hai tay, nhẹ nhàng nắm lấy vạt áo thun của Giang Triệt, hỏi: "Sao thế, đột nhiên..."
Sao đột nhiên... lại ôm mình?
Tần suất Giang Triệt ôm Tiêu Tiểu Ngư, thật sự có hơi thường xuyên quá mức.
Mới qua một đoạn thời gian, liền hết lần này đến lần khác.
Dù Tiêu Tiểu Ngư đang dần thích ứng, nhưng mỗi lần, trong lòng vẫn như cũ xao xuyến.
Tiêu Tiểu Ngư không biết rằng.
Đây cũng là bởi vì nguyên nhân từ chính nàng.
Hành động vô tình của nàng, lại làm Giang Triệt cảm thấy nàng đáng yêu đến cực điểm, khiến Giang Triệt vô cùng cảm động...
Giang Triệt làm sao nhịn được, có thể không ôm nàng vào lòng?
...
Ánh đèn đường mờ ảo chiếu sáng con đường nhỏ uốn lượn trong sân trường, mặt hồ Hoa Thanh phản chiếu nửa vầng trăng trên trời, gió nhẹ lướt qua, sóng nước lấp lánh.
Một đường đi qua, không biết bao nhiêu đôi tình nhân tản bộ dưới bóng đêm này, họ nắm tay nhau, có người tràn ngập vui vẻ, nhưng cũng có người tràn ngập thương tâm khổ sở, vừa đi vừa rơi lệ.
"Chia tay rồi anh có nhớ em không?"
"Có! Trong đầu anh toàn là em!"
"Vậy tại sao chúng ta phải chia tay?"
"Vì em muốn đến Ma Đô, anh muốn đến Kinh Thành!"
"Không thể đến cùng một nơi sao?"
"Có thể, em từ chức đi."
"Dựa vào đâu em phải từ? Em đã thực tập chuyển chính thức rồi cơ mà? Anh mới là người đang thực tập, muốn từ thì anh từ đi..."
Những người này đa phần đều là sinh viên năm tư, còn mười ngày nữa là tốt nghiệp.
Họ đến từ khắp mọi miền đất nước, từ nay về sau liền mỗi người một nơi.
Có người muốn vì nhau cố gắng ở lại cùng một thành phố.
Cũng có người tốt nghiệp nói lời chia tay, chân trời góc bể, riêng phần mình mạnh khỏe.
Cũng có người không muốn chia tay, nhưng lại không thể không chấp nhận sự sắp đặt của vận mệnh, cuộc sống đ·ánh đ·ập...
Giang Triệt và Tiêu Tiểu Ngư còn chưa tới thời điểm này.
Nhưng, cho dù ba năm sau nữa.
Tình huống như vậy, cũng sẽ không p·h·át sinh với họ.
Vận mệnh đôi khi có thể nắm giữ trong tay mình.
Ít nhất có một số ít người là như vậy.
"Mai gặp nhé!"
"Mai gặp..."
Đến dưới lầu ký túc xá nữ, Giang Triệt và Tiêu Tiểu Ngư vẫy tay chào nhau.
Giang Triệt mỉm cười.
Tiêu Tiểu Ngư cũng mặt mày cong cong.
Tốt nghiệp của họ, vĩnh viễn sẽ không phải là chia ly.
Mà là một đoạn mở đầu mới!
"Tiểu Ngư! ! !"
Tiêu Tiểu Ngư vừa về đến ký túc xá, mấy tiếng gọi liền vang lên.
Âm thanh có hơi lớn, Lý Linh một bước dài tiến lên đóng cửa ký túc xá lại, sau đó ba cô gái vây quanh Tiêu Tiểu Ngư, từ trên xuống dưới quan sát tỉ mỉ, vẻ mặt đầy kinh ngạc:
"Xinh quá! Trước đây mình đã thấy Tiểu Ngư rất xinh rồi, không ngờ còn xinh đẹp đến thế! Mà lại không trang điểm một chút nào, làn da này, mướt mát thế này, bình thường chắc không cần mỹ phẩm dưỡng da, bỏ xa mình tám con phố... Đây là chênh lệch giữa người với người sao?"
"Ô ô ô! Tiểu Ngư là một đại mỹ nữ, không hiểu sao lại vui như vậy, nhưng mà vui thật đấy!"
"Hơn nữa! ! ! Tiểu Ngư cậu thế mà lại đang hẹn hò với Giang Triệt! Tình trong mộng của toàn thể nữ sinh trên mạng, cứ như vậy bị bạn cùng phòng tốt của chúng ta tóm được..."
... Kịch bản tương tự, cũng đang diễn ra trong phòng ngủ nam.
"Giang Triệt! ! ! Cậu đúng là đồ súc sinh! Ra tay nhanh quá! !"
"Lão Giang, sao mắt cậu có thể tốt như vậy? Tớ v·a·n· ·x·i·n cậu, v·a·n· ·x·i·n cậu dạy tớ một chút đi! V·a·n· ·x·i·n!"
"Đúng vậy! Cậu nhẫn tâm nhìn lão Thạch đêm không về, cậu khắp trường khoe ân ái, chỉ có hai con c·hó đ·ộ·c thân là tớ với Hàn Đằng trong ký túc xá làm cóc ghẻ sao?" Lý Phong thuận miệng làm một đoạn Rap.
"Lão Giang, hai chúng tớ từ hôm nay trở đi cắt đứt quan hệ bạn bè với cậu, cậu chính là sư phụ của chúng tớ, sư phụ xin nhận của con một lạy..." Nam nhi đầu gối có vàng, nhưng so với vợ thì hoàng kim là cái đinh gì, Hàn Đằng trực tiếp giơ cao hai tay định dập đầu với Giang Triệt...
Tiêu Tiểu Ngư bị ba người vây quanh.
Bên Giang Triệt còn đỡ một chút, chỉ có hai người.
Thạch Khởi cùng bạn gái rời đi, đến giờ vẫn chưa về, điều này không nghi ngờ gì đã làm cho sự bi thương của hai người này tăng lên.
Hôm nay người khổ cực nhất không ai khác chính là Lý Phong, thêm dầu cho Thạch Khởi xong lại cổ vũ cho Hàn Đằng, đến lúc chập tối, hắn thi cử tạ, nếu không phải hắn cưỡng ép lôi kéo Hàn Đằng đi, thì một người cổ vũ cho hắn cũng không có...
Bạn cần đăng nhập để bình luận