Cự Tuyệt Làm Liếm Chó, Nữ Thần Giáo Hoa Gấp

Chương 458: Chờ ngươi kết hôn, bảo đảm chuẩn bị thỏa đáng

**Chương 458: Chờ ngươi kết hôn, đảm bảo chuẩn bị thỏa đáng**
"Tiểu Triệt, ngươi không sao chứ?"
Tiêu Tiểu Ngư là người đầu tiên xông về phía trước, mặt mày tràn đầy lo lắng.
"Ta không sao, yên tâm đi."
Giang Triệt nắm lấy tay Tiêu Tiểu Ngư, cười trấn an nói.
Chân giường sập, hắn ngay cả chấn động cũng không có cảm thấy, là thật một chút việc gì cũng không có.
"Chỉ là cái giường này, không có cách nào ngủ."
"Người không có việc gì là được, giường không quan trọng..."
Nghe được Giang Triệt nói không có việc gì, nhìn động tác nhanh nhẹn cũng thật không giống dáng vẻ bị thương, Chu Liên và Nhạc Quế Anh đều nhẹ nhàng thở ra.
Giường đúng là không quan trọng.
Nhưng là đêm nay ngủ thế nào...
Cái này rất quan trọng!
Tổng cộng chỉ có ba cái giường.
Hiện tại hỏng một cái.
Bốn người bọn họ...
Nhạc Quế Anh có thể đi ngủ cùng Chu Liên.
Nhưng Tiêu Tiểu Ngư thì sao?
Cũng không thể để ai ngủ ghế sô pha chứ?
Ghế sô pha nhà Tiêu Tiểu Ngư là loại chất liệu gỗ.
Cái này mà phải ngủ một đêm, cho dù có mở máy sưởi tối đa, trong phòng khách không lạnh, ngày mai sợ là cũng sẽ không dậy nổi...
Cuối cùng.
Nhạc Quế Anh vẫn là đi ngủ ở phòng Chu Liên.
Tiêu Tiểu Ngư trở về phòng của mình.
Mà Giang Triệt...
Cũng ở trong gian phòng của nàng!
Trong trường học, một khoảng thời gian gần đây, bọn hắn vẫn luôn ngủ cùng một chỗ.
Nhưng ở trường học, cùng trong nhà là không giống nhau!
Đây là bà nội và mẹ đều biết các nàng đang ở cùng một phòng, chung giường chung gối!
Về đến phòng, Tiêu Tiểu Ngư mặt mày đỏ bừng, hồi lâu không có lấy lại bình tĩnh.
Dáng vẻ của nàng, có một loại cảm giác khi còn bé làm chuyện xấu, vừa vặn bị phụ huynh bắt gặp.
Trở về phòng, đóng cửa lại.
Vừa nhìn thấy Giang Triệt cười khẽ nhìn ánh mắt của mình.
Tiêu Tiểu Ngư cảm giác này, trong nháy mắt lại bị phóng đại hơn rất nhiều, ném một câu: "Ta đi thu dọn một chút" rồi lại mở cửa rời khỏi phòng.
Giang Triệt càng thêm ý cười tràn đầy.
Đồng thời, cầm điện thoại di động lên, gọi cho mẹ một cuộc gọi video.
Vừa rồi Trần Phỉ Dung có gọi cho hắn một cuộc, hắn đang rửa mặt thu dọn, không có bắt máy.
"Mẹ, sao vậy ạ?"
Điện thoại kết nối, ống kính đối diện rung lắc dữ dội, giống như là đang ở nhà cậu, mơ hồ có thể nhìn thấy trong phòng khách chất thành một đống lớn đồ vật, giống như tiệm tạp hóa.
Ánh sáng chói mắt, ống kính cuối cùng cũng ổn định lại.
Mặt Trần Phỉ Dung, cũng xuất hiện ở trong màn hình: "Không có việc gì, đây không phải nghỉ lễ sao? Hỏi xem chừng nào thì con về."
"Đến mấy ngày nữa." Giang Triệt nằm xuống giường, thử xem răng có phát sáng không, nói ra: "Con bây giờ đang ở nhà con dâu của mẹ đây!"
"Con đang ở nhà Tiểu Ngư à?"
Nghe được Giang Triệt đang ở nhà Tiểu Ngư, Trần Phỉ Dung khẽ gật đầu, lại không có hỏi Giang Triệt khi nào trở về vấn đề này, giọng điệu kia, chỉ thiếu chút nữa là nói "Không trở lại cũng không quan trọng".
Có phải con ruột hay không vấn đề này, Giang Triệt đã không muốn nghĩ ngợi nhiều.
Trên sinh lý nhất định là con ruột.
Về tâm lý... Cũng là.
Nhưng, phải xem so với ai.
Nếu như là so với Tiêu Tiểu Ngư, Tiêu Tiểu Ngư ưu tiên khẳng định cao hơn Giang Triệt một chút.
Cũng không phải nói Trần Phỉ Dung không yêu Giang Triệt đứa con trai này, mà là bà quá yêu đứa con trai này, cũng quá hiểu đứa con trai này.
Giang Triệt rất chắc chắn, ném đi hoang dã cầu sinh sợ là đều có thể sống sót, trở về còn béo lên ba năm cân.
Mà Tiêu Tiểu Ngư nhu nhu nhược nhược...
Hai người đều đặt ở trong lòng, một quả trứng gà một viên đá, ưu tiên che chở cái nào, căn bản không cần nghĩ, người ngốc đều biết chọn cái nào.
Nói, Trần Phỉ Dung còn nói để Giang Triệt nhớ kỹ giúp bà mua ít đồ, và chào hỏi bà thông gia, chờ lúc nào thời cơ thích hợp, hắn cùng bố Giang Triệt, liền đến nhà bái phỏng...
Giang Triệt nói không có vấn đề, đáp ứng xong, lại hỏi: "Mẹ, thời gian dài như vậy, hôn lễ của chị con còn chưa chuẩn bị xong? Vừa rồi con thấy nhà cậu lộn xộn như phòng chứa đồ..."
"Kết hôn chỉ có một lần, cậu con muốn cho chị con làm một hôn lễ thật long trọng, nhưng chúng ta không ai có kinh nghiệm, từ từ 'mò đá qua sông' thôi, mà lại cậu và mợ con còn phải đi làm, hai chúng ta chỉ là giúp đỡ, kỳ thật tính ra, cũng không chuẩn bị bao lâu..."
"Yên tâm đi tiểu tử thúi, chờ có kinh nghiệm lần này của chị con, sau này con và Tiểu Ngư kết hôn, đảm bảo sẽ chuẩn bị cho các con thỏa đáng..."
"Cái này cũng không thể nói như vậy, chị con cũng sẽ chuẩn bị thỏa đáng..." Trần Phỉ Dung nói liên miên lải nhải.
Mà bà nói đến lúc Giang Triệt và Tiểu Ngư kết hôn, Tiêu Tiểu Ngư vừa thu dọn xong, đẩy cửa đi vào phòng, nghe được tất cả rõ ràng.
Nàng dừng bước, sự e lệ vừa mới lui xuống, lại lần nữa dâng lên.
Chỉ là không giống với vừa rồi.
Hai tay nàng nắm lấy góc áo, còn có một cỗ vui vẻ phát ra từ nội tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận